Long Uy Chiến Thần

Chương 1103



Hà Ngọc Vinh nhìn thấy những cai ngục này ai cũng mặt mày dữ tợn, hai mắt phát sáng nhìn mình, cô ta lập tức run sợ.

Nhà tù Vây Ma này thật đúng là một địa ngục vô cùng hắc ám!

Còn những cai ngục này chính là một đám ác ma phát rồ!

Đối mặt nhiều cai ngục như vậy, bản thân có bản lĩnh thông thiên cũng không thể ứng phó được!

Lần này thật sự khó thoát kiếp nạn!

Nếu bị nhiều cai ngục nước địch vấy bẩn như vậy thật đúng là sống không bằng chết!

Advertisement

“Giữ cô ta lại, để tôi trước!” Lúc này, cai ngục cầm đầu đột nhiên nói.

Tất cả cai ngục nghe vậy đều sững sờ, không ngờ quan trên của họ cũng muốn tham gia!

Thực ra cai ngục cầm đầu vì nhìn thấy Hà Ngọc Vinh quá xinh đẹp nên gã ta cũng muốn chơi, vì vậy mới đồng ý họ một cách sảng khoái như vậy.

“Quan trên, chúng ta chơi kích thích như thế nào đây?” Một tên cai ngục hỏi.

Advertisement

“Quay lại khung cảnh chúng ta làm nhục người phụ nữ Long quốc này lại, sau đó công bố ra ngoài, để người dân Long quốc thấy chúng ta chà đạp phụ nữ của họ thế nào.” Cai ngục cầm đầu nói.

“Được! Chủ ý này hay đấy!”

“Chà đạp phụ nữ Long quốc tương đương với việc chà đạp Long quốc!”

“Tướng sĩ Sư quốc chúng ta bị quân đội Long quốc giết đến mức thua liên tiếp ở tiền tuyến, thi thể khắp đồng, hãy để chúng ta làm nhục người phụ nữ Long quốc này, báo thù rửa hận thay họ!”

“Đè lên người người phụ nữ Long quốc, làm nhục cô ta cũng tương đương với việc dương oai cho Sư quốc chúng ta!”



Các cai ngục nhao nhao nói với vẻ mặt vui mừng hớn hở.

Hà Ngọc Vinh nghe thấy những cai ngục này nói ra những lời biến thái như vậy, trong lòng cô ta sắp tức đến phát điên.

Những người dân Sư quốc này không đánh lại Long quốc, vậy mà lại lấy mình để làm nhục, quá vô sỉ!

“Vậy thì đừng nói nhảm nữa, mau lấy điện thoại ra quay lại, sau đó giúp tôi ấn giữ cô ta!” Cai ngục cầm đầu nói.

“Vâng!”

Tất cả cai ngục nhao nhao lấy điện thoại ra, có vài tên nhao nhao tiến lên phía trước ấn giữ Hà Ngọc Vinh.

Hà Ngọc Vinh biết bị những cai ngục này ấn giữ sẽ xảy ra chuyện gì.

Cô ta tuyệt đối không thể để mặc cho những cai ngục này làm nhục!

Bởi vì nếu cô ta bị làm nhục, không chỉ là nỗi hổ thẹn của cá nhân cô ta, còn là nỗi hổ thẹn của cả Long quốc!

“Bịch bịch bịch”

Hà Ngọc Vinh liên tục đá mấy cước, đá bay những cai ngục bước đến gần cô ta.

Sau đó, cô ta nhảy lên, chạy vào trong lồng.

Những cai ngục đó lập tức ùa vào trong, vây xung quanh Hà Ngọc Vinh.

“Chạy đi, tiếp tục chạy đi, xem cô chạy đi đâu!” Cai ngục cầm đầu nói một cách đắc ý.

Hà Ngọc Vinh nhìn thấy mình đã bị vô số cai ngục vây xung quanh, cô ta biết lần này mình mọc cánh cũng khó mà bay.

Hai tay và hai chân của cô ta bị xích sắt khóa lại, vốn dĩ không thể chống lại những cai ngục này.

Bây giờ cô ta muốn tự vẫn, nhưng cho dù muốn tự vẫn cũng không có vũ khí!

“Ấn giữ cô ta lại cho tôi!” Cai ngục cầm đầu không muốn lãng phí thời gian nữa, gã ta lập tức ra lệnh.

Đám cai ngục lập tức xông lên phía trước, xông về phía Hà Ngọc Vinh, sau đó ấn chặt cô ta.

“Thả tôi ra! Mau thả tôi ra!” Hà Ngọc Vinh thét lớn một cách tức giận.

Nhưng, những cai ngục đó sao có thể nghe lời cô ta mà thả cô ta ra được?

Lồng nhốt Hà Hà Ngọc Vinh phát ra tiếng động lớn như vậy, khiến vô số cai ngục bước về phía trước quan sát.

Tên cai ngục cầm đầu bắt đầu cởi áo của mình ra.

Hà Ngọc Vinh nhìn thấy xung quanh đều là những tên cai ngục mặt mày dữ tợn, bên ngoài lồng thì đầy những tên cai ngục hóng chuyện, trong ngoài đều đông người, vây xung quanh lồng chật như nêm cối, ai cũng giống ác ma, cuối cùng thì cô ta cũng cảm thấy sợ hãi.

Cô ta thân là đội trưởng đội đặc nhiệm Phượng Hoàng, vào sinh ra tử trong rừng súng mưa đạn, trước đến này chưa từng cảm thấy sợ hãi.

Đêm nay là đêm sợ hãi nhất trong đời của cô ta!

Lúc này, tên cai ngục cầm đầu đã cởi áo của mình ra, nhìn thấy tay chân Hà Ngọc Vinh đều bị xích sắt khóa lại, không thể giương rộng, vốn dĩ không thể hành sự.

Thế là gã ta bèn nói: “Mở xích sắt trên chân cô ta ra!”

“Vâng, quan trên, xích sắt trên tay cô ta có cần mở luôn không?” Một tên cai ngục hỏi.

“Xích sắt trên tay thì không cần mở ra, khóa hai tay cô ta không ảnh hưởng đến hành động, chỉ cần ấn hai tay cô ta lên đầu cô ta là được rồi.” Cai ngục cầm đầu nói.

“Vâng!” Tên cai ngục đó lập tức lấy chìa khóa ra, bắt đầu mở khóa trên chân Hà Ngọc Vinh, sau đó lấy xích sắt trên chân cô ta ra.

Đám cai ngục ấn giữ hai chân của Hà Ngọc Vinh, từ từ kéo hai chân cô ta ra.

Cho dù xích sắt trên chân Hà Ngọc Vinh được tháo gỡ, cô cũng không thể cử động.

Tên cai ngục cầm đầu nhìn thấy Hà Ngọc Vinh, gã ta bắt đầu nổi gân xanh, c ởi quần của mình ra.