Long Uy Chiến Thần

Chương 1119



Sư đoàn dũng sĩ đã mở ra một cuộc tấn công dữ dội vào cửa đông thủ đô của Sư Quốc, đối phương dựa vào phòng thủ kiên cố cũng đáp trả lại, trận giao tranh vô cùng ác liệt.

Trận chiến giữa quân Trung Nguyên với hàng trăm ngàn quân địch cũng đã đến hồi gay cấn.

Hàng trăm ngàn quân địch phản công từ hai bên quốc lộ, tuy có quân số đông hơn quân Trung Nguyên nhưng quân Trung Nguyên lại chiếm giữ các điểm cao chỉ huy, vẫn có ưu thế lớn.

Advertisement



Long Quốc, Long Cung.

Quốc vương Long Quốc biết rằng Lê Vĩnh Thiên đã bí mật đánh lén, đêm nay sẽ lẻn vào nhà tù Vây Ma để cứu viện Hà Ngọc Vinh, anh ta vẫn luôn không ngủ, vẫn chờ đợi tin tức từ tiền tuyến.

Advertisement

“Báo cáo! Quốc vương Long quốc, quân đội của Hộ Soái Lê đã đánh sập nhà tù Ma Khốn và giải cứu Hà Ngọc Vinh!” Lúc này, một tên lính canh cầm trong tay chiến báo chạy vào và nói.

“Tốt lắm! Hộ Soái Lê xung trận, quả nhiên là mã đáo thành công! Sau khi Hà Ngọc Vinh được cứu, tôi rất yên tâm.” Quốc vương Long quốc vui vẻ nói.

“Quốc vương Long quốc, bây giờ đã là đêm khuya, vì Hà Ngọc Vinh đã được cứu ra rồi, ngài cũng nên nghỉ ngơi đi.” Một thị vệ bên cạnh quốc vương Long quốc nói.

“Ta kích động đến không thể ngủ được nữa, chờ lát nữa rồi ngủ đi!” Quốc vương Long quốc lúc này vui vẻ, cũng không có buồn ngủ nữa.

Một lúc sau, một thị vệ lại vội vã chạy vào.

“Báo cáo! Quốc vương Long quốc, chiến báo mới nhất!” Thị vệ nói.

“Chiến báo mới nhất là gì? Mau nói!” Quốc vương Long quốc hỏi.

“Tân quốc vương của Sư Quốc đã cử hai trăm ngàn binh mã đến chi viện cho nhà tù Vây Ma, nửa đường bị phục kích bởi quân Trung Nguyên do Hộ Soái Lê bố trí. Bấy giờ kẻ thù đã thương vong nặng nề!”

“Tốt lắm! Hộ Soái Lê dùng binh như thần. Chắc hẳn là đã sớm đoán được tân quốc vương của Sư Quốc sẽ phái quân chi viện nê đã bố trí trước quân đội mai phục. Làm sao mà quốc vương của Sư Quốc có thể đấu lại với hộ soái bảo vệ đứng đầu Long Quốc đây?” Quốc vương Long quốc mặt mày cực kỳ vui vẻ.

Một lúc sau, một thị vệ khác chạy vào với chiến báo hào hứng hô lên: “Báo cáo, quốc vương Long Quốc, có chiến báo khác từ tiền tuyến!”

“Nói! Chiến báo gì?” Quốc vương Long quốc thấy thị vệ vui vẻ như vậy, thì liền biết là tin tức tốt.

“Sau khi Hộ Soái Lê san bằng nhà tù Vây Ma, biết rằng thủ đô của Sư Quốc đã gần như trống rỗng, liền trực tiếp dẫn dũng sĩ tấn công thủ đô của Sư Quốc!”

“Tốt lắm! Thật sự là quá tốt rồi! Quốc vương của Sư Quốc mới vừa điều động hai trăm ngàn binh mã, thủ đô nước địch chắc chắn là trống rỗng rồi. Lê Vĩnh Thiên chớp lấy thời cơ này mà tấn công thủ đô của đối phương. Chiêu này thật là quá thần kỳ rồi!” Quốc vương Long Quốc cũng bắt đầu cao hứng.

“Đúng vậy! Bây giờ binh mã của Hộ Soái Lê đã bắt đầu tấn công vào thủ đô!”

“Hộ Soái Lê cho đến nay đều đánh trăm trận trăm thắng, bất khả chiến bại. Tấn công vào thủ đô của Sư QUốc chỉ là chuyện một sớm một chiều!” quốc vương Long Quốc tự tin nói.

“Được! Chỉ cần thủ đô của Sư Quốc bị Hộ Soái Lê đánh chiếm, tân quốc vương của Sư Quốc mới ngồi vào vị trí kia, mông còn chưa kịp nóng, đã phải xong đời.”

“Chỉ cần thủ đô Sư Quốc bị diệt, ngày tàn của Sư Quốc cũng sẽ đến!”

“Hộ Soái Lê nắm giữ ấn soái xuất chinh. Còn chưa tới ba ngày đã tấn công tới thủ đô của Sư Quốc. Thật sự rất lợi hại!”

“Đúng vậy! Hộ Soái Lê thế mạnh áp đảo. Long quốc của chúng ta sẽ sớm ngày chiếm được Sư Quốc!”

Tất cả thị vệ đều rất phấn khích.



Vào nửa đêm, Ngụy Nghiêm đã triệu tập hai đứa con trai của mình đến mật thất.

“Bố, nửa đêm gọi chúng con đến mật thất có chuyện gì quan trọng?” Con trai lớn Ngụy Nguyên Trác hỏi.

“Đương nhiên là có chuyện quan trọng, chuyện này quan trọng từ trước đến nay chưa từng có, còn liên quan đến tương lai của nhà họ Ngụy chúng ta!” Ngụy Nghiêm nói.

“Bố, có chuyện quan trọng gì vậy, mau nói đi, đừng có thừa nước đục thả câu.” Con trai thứ hai Ngụy Nguyên Tùng ngáp một cái, hỏi.

“Thời điểm tốt nhất để nhà họ Ngụy của chúng ta phát động đảo chính, bắt sống Quốc vương Long quốc đã đến!” Ngụy Nghiêm nói.

Ngụy Nghiêm vừa nói ra lời này, hai đứa con trai của ông ta lập tức lên tinh thần, ai nấy đều cực kỳ hưng phấn.