Long Uy Chiến Thần

Chương 1124



Trong sảnh trước của Long Cung, thị vệ Long Cung cùng các cao thủ của điện Thiên Canh đang chiến đấu với nhau.

Những người của điện Thiên Canh đều là cao thủ võ lâm đến từ khắp các môn phái, mỗi người đều mang trên mình tuyệt kỹ võ công. Thị vệ Long Cung chưa từng gặp phải đối thủ đáng sợ như vậy, hơn một nửa trong số họ đã thương vong.

Những thị vệ còn lại bắt đầu rút lui, rút hết về cung điện của quốc vương của Long Quốc.

Lúc này, cận vệ canh giữ tẩm cung của quốc vương Long Quốc đã đến.

Nhìn thấy một đám người đeo mặt nạ màu đen trong tay trang bị các loại vũ khí khác nhau, thị vệ Long Cung căn bản không thể nào ngăn cản được, các thị vệ thân cận cũng ngay lập tức tham gia chiến đấu.

Thị vệ thân cận của quốc vương Long Quốc cũng là cao thủ đỉnh cao, đánh nhau với các cao thủ điện Thiên Canh ở lối đi nhỏ, vô số ánh kiếm sáng ngời, máu văng tung tóe, hai bên đều chịu thương vong.

Mặc dù những người trong điện Thiên Canh là những cao thủ vô song, nhưng những cận vệ của Quốc vương của Long Quốc không hề yếu đuối, cuộc chiến này vô cùng thảm thiết.

Advertisement

Những thị vệ này biết rằng họ đã gặp được cao thủ, nhưng không ai trong số họ bỏ chạy.

Bảo vệ quốc vương của Long Quốc là thiên chức của bọn họ. Cho dù biết rõ là sẽ chết, cũng phải thề sống chết mà bảo vệ.

Vào lúc này, một đám cao thủ của điện Thiên Canh từ bên ngoài lao vào và tham gia trận chiến.

Kể từ khi nhà họ Ngụy quyết định tạo phản, dĩ nhiên là phải dốc toàn lực để ứng phó.

Đêm nay, các vị cao thủ của điện Thiên Canh do nhà họ Ngụy bí mật thành lập xuất hiện, tất cả đều tiến vào Long Cung.

Advertisement

Nuôi binh ngàn ngày, dụng binh một giờ. Nhà họ Ngụy trăm phương ngàn kế, bí mật thành lập điện Thiên Canh chỉ vì hành động tối nay!

Ngụy Nghiêm cùng hai con trai Ngụy Nguyên Trác và Ngụy Nguyên Tùng cũng theo các cao thủ của điện Thiên Canh tiến vào Long Cung.

Bởi vì bọn họ sắp quyết định tạo phản, không có đường lui, cũng không sợ bị người của Long Cung biết là bọn họ mới chính là kẻ chủ mưu.

Nếu thất bại thì chính là muôn đời muôn kiếp không thể trở mình. Còn nếu hành công thì tất cả những thị vệ này đều phải chết.

Sau một trận giao tranh, tất cả những thị vệ của Long Cung đều đã chết trong trận chiến. Mặc dù những cận vệ của quốc vương của Long Quốc có thực lực rất mạnh, nhưng do phe địch lại đông hơn, cuối cùng tất cả đều chết trong trận chiến.

Những thị vệ bị thương cũng bị giết bởi người của điện Thiên Canh.

Đây là một trận đẫm máu.

Long Cung đắm chìm trong màn máu!

Trong ngoài Long Cung, xác chết la liệt khắp nơi, máu chảy lênh láng!

Sau khi những người ở điện Thiên Canh giết hết thị vệ, họ lập tức lao về phía tẩm cung của quốc vương của Long Quốc.

Trước khi hành động, Ngụy Nghiêm đã cung cấp cho bọn họ bản đồ của Long Cung.

Những người của điện Thiên Canh đều biết tẩm cung của quốc vương Long Quốc nằm ở đâu.

Vì vậy, bọn họ không cần phải tìm kiếm khắp nơi, đã đi thẳng đến tẩm cung của quốc vương Long Quốc.

Khi Quan Hồng nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn đến gần, anh ta biết rằng có điều gì đó không ổn rồi.

Long Cung được canh phòng nghiêm ngặt, có rất nhiều thị vệ canh giữ, những thích khách bình thường hoàn toàn không thể đột nhập.

Bây giờ những thích khách này có thể xông vào, đồng nghĩa với việc các thị vệ trong Long Cung đều đã tử trận!

Quan Hồng có dự cảm lần này xông vào không phải thích khách, mà là kẻ muốn tạo phản!

Trên đời này làm sao có một băng nhóm thích khách hùng mạnh như vậy, ngay cả Long Cung được bảo vệ nghiêm ngặt cũng có thể đột nhập?

Đây chắc chắn là mưu phản đã được lên kế hoạch từ lâu!

Quan Hồng là tổng giáo đầu của Ngự Lâm Quân, nhưng đáng tiếc là tất cả Ngự Lâm Quân của anh ta ở phía Bắc đều bị giết bởi quân phản loạn của Hàn Hồ.

Biết rằng trong thời gian này, anh ta không thể kiến thiết lại Ngự Lâm Quân, bây giờ anh ta là một giáo đầu hão.

Ngự Lâm Quân đều được trang bị súng ống, nếu có Ngự Lâm Quân, những thích khách này sẽ không bao giờ có thể dễ dàng đột nhập như vậy.

Quan Hồng đã bảo vệ cho quốc vương của Long Quốc nhiều năm, trải qua vô số biến cố, anh ta có dự cảm rằng biến cố lần này sẽ tệ hơn bất kỳ lần nào trước đó.

Bây giờ anh ta là người duy nhất trong Long Cung có thể bảo vệ quốc vương của Long Quốc. Anh ta biết võ công của đối phương rất mạnh, một mình anh ta nhất định không thể đánh lại bọn họ.

Nhiều thị vệ như vậy cũng không phải là đối thủ của những kẻ phản loạn này, làm sao có thể tự mình chiến đấu lại đây?

Vì vậy, anh ta lập tức cầm lên một khẩu súng máy và canh giữ ở cửa cung điện.

Dù võ công cao cường đến đâu cũng phải sợ súng thôi!

Chỉ có dùng súng bắn, mới có thể gây ra sát thương lớn hơn!

Trong nháy mắt, những người của điện Thiên Canh đã chạy tới trước cung điện.

“Tách tách tách…”

Quan Hồng nhìn thấy một đám người áo đen đeo mặt nạ lao về phía họ với kiếm trên tay, lập tức bắn vào họ!

“Aaaaaaa…”

Những kẻ bịt mặt mặc đồ đen lao tới phía trước không ngừng trúng đạn, ngã xuống đất kêu lên thảm thiết.

Cao thủ của điện Thiên Canh đều là những võ sư lánh đời ẩn dật, am hiểu kiếm thuật, chưa từng trải qua đấu súng, nên khi đối mặt với đạn bán đều không thể thoát khỏi với sự bắn phá của Quan Hồng.

“Da da da……”

Quan Hồng liên tục nổ súng.

“Aaaaaaaa…”

Người của điện Thiên Canh liên tục bị bắn và rơi xuống đất, ngã rạp ra đất.

Quan Hồng có súng trong tay, chỉ một người cũng đã đủ trấn giữ được của, cho dù có một vạn người cũng không thể nào lọt qua.

Những người của điện Thiên Canh, có một số vị cao phản ứng nhanh, mặc dù có thể tránh được làn đạn, nhưng những người đi theo sau cũng sẽ bị bắn.

Bởi vì bọn họ đông người, mà các lối đi lại không lớn, cho nên luôn có những người không có nơi nào để trốn.

Những người của điện Thiên Canh ở phía sau thấy người phía trước la hét ngã xuống đất, biết rằng họ đang gặp nguy hiểm, tất cả đều tản ra.

Một khi những người của điện Thiên Canh giải tán, Quan Hồng hông dễ dàng mà bắn trúng bọn họ.

Cao thủ của điện Thiên Canh rất giỏi khinh công, bay nhảy khắp nơi, tấn công Quan Hồng từ mọi hướng.

Lúc này, khẩu súng máy mà Quan Hồng đang cầm đột nhiên hết đạn!