Long Uy Chiến Thần

Chương 1184



Nhưng có một vài cao thủ của Thần Đao giáo thân thủ vẫn rất tốt, họ phản ứng cũng tương đối nhanh.

Bọn họ bay lên trời, sau đó lại nhảy xuống nằm ngay tại chỗ. Vậy là họ đã thoát khỏi đòn tấn công bằng kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên.

Sống lại sau nạn kiếp, những người mặc đồ đen này đã biết rằng thanh kiếm trong tay Lê Vĩnh Thiên có uy lực lớn cỡ nào. Chúng sẽ không cho anh có cơ hội lần thứ hai để quét ngang kiếm nữa.

Họ lập tức lao về phía Lê Vĩnh Thiên, vung đao từ mọi hướng.

Dưới ánh trăng, có vô số lưỡi kiếm và bóng đen nhấp nháy hỗn loạn, phát ra những tia sáng chói mắt, lạnh lẽo.

Lê Vĩnh Thiên chỉ có thể tung là Tiểu Lâu Thính Vũ kiếm không ngừng nghênh đó mọi hướng công kích từ phía các cao thủ Thần Đao giáo.

Advertisement

Thanh đao mà các đệ tử sử dụng đều là các cây đao bình thường. Còn thanh kiếm của Lê Vĩnh Thiên là Tiểu Lâu Thính Vũ. Đúng là một trời một vực.

Lê Vĩnh Thiên dựa vào Tiểu Lâu Thính Vũ thần kiếm bất khả chiến bại, chỉ cần kiếm chạm vào đao, đao sẽ gãy!

Nhưng vì Chu Nhược Mai không biết võ nên Lê Vĩnh Thiên chỉ có thể ôm cô đi đánh địch. Chu Nhược Mai luôn trở tay không kịp, điều này khiến cho việc di chuyển và tấn công của Lê Vĩnh Thiên bị đình trệ.

Lê Vĩnh Thiên bây giờ phải đối mặt với một số lượng lớn cao thủ Thần Đao giáo. Một chút sai lầm cũng sẽ dẫn đến tử vong.

Advertisement

Trong biệt thự núi Tinh Nguyệt.

Đang ngủ say, Triệu Đình Vũ đột nhiên tỉnh dậy.

Bởi vì anh nghe thấy tiếng đao kiếm, tiếng va chạm và âm thanh từ lùm cây phía sau biệt thự!

Anh vốn dĩ là thiếu chủ của Ma Đao giáo, vừa nghe là biết có cao thủ tấn công.

Mặc dù, không biết vì sao ở sau núi lại xảy ra đánh nhau. Nhưng anh vẫn vác đao tổ tiên của Dương Văn Đoàn lao ra khỏi phòng.

Lại Nhi cũng bị đánh thức bởi âm thanh của những cuộc đụng độ đao kiếm ở sau núi.

Cô biết chắc Tiểu Lâu Thính Vũ thần kiếm của Lê Vĩnh Thiên đang chiến đấu ở trong ngọn núi phía sau. Rất có thể Lê Vĩnh Thiên đã bị tấn công.

Cô lập tức bật dậy khỏi giường, lấy sung và lao ra khỏi phòng.

Lại Nhivà Triệu Đình Vũ cùng lúc lao ra khỏi phòng của mình. Thế là họ đã gặp nhau ở cửa phòng.

“Triệu Đình Vũ sao anh lại ra phòng?” Lại Nhi tò mò hỏi khi thấy Triệu Đình Vũ mang thanh đao.

“Tôi nghe thấy âm thanh đánh nhau từ sau núi nên tôi muốn ra ngoài xem xét.” Triệu Đình Vũ nói.

“Có lẽ Hộ soái đã bị ai đó tấn công, cho nên chúng ta hãy đi cứu Hộ soái.” Lại Nhi nói.

“Hộ soái tại sao có thể lên núi sau?” Triệu Đình Vũ ngạc nhiên hỏi.

“Ai mà biết được? Có lẽ Hộ soái muốn có thời gian lãng mạn với vợ mình ở núi sau. Cứ đi xem là biết ngay.” Lại Nhi nói.

“Vậy được, chúng ta đi xem một tí!” Triệu Đình Vũ cũng cảm thấy Lê Vĩnh Thiên rất có thể bị tấn công. Ngoại trừ Lê Vĩnh Thiên, anh thực sự không nghĩ ra có ai sẽ chiến đấu sau núi.

Vì vậy, Triệu Đình Vũ và Lại Nhi nhanh chóng chạy ra khỏi biệt thự về phía núi sau

Lúc này họ đang ở trên ngọn núi phía sau, trong khu rừng nhỏ.

Lê Vĩnh Thiên kéo Chu Nhược Mai ứng chiến và nhanh chóng rơi vào vòng vây nặng nề.

Tuy kiếm của anh rất sắc bén như đao pháp của các cao thủ Thần Đao Pháp cũng rất lợi hại không kém. Bọn họ biết rằng kiếm của Lê Vĩnh Thiên rất mạnh mẽ nên cũng cố gắng không để va chạm kiếm của anh.

Bọn chúng tung ra nhiều loại dao pháp khác nhau để bao vây Lê Vĩnh Thiên.

Lúc này, một người mặc đồ đen trước mặt hướng đao đâm về phía Lê Vĩnh Thiên. Ngược lại, Lê Vĩnh Thiên cũng lập tức dùng kiếm đâm về phía trước.

Anh muốn dùng tốc độ để chiến thắng. Lúc này, hai bên so tài, ai có tốc độ càng nhanh thì người đó sẽ thắng càng nhanh.

Thanh kiếm của Lê Vĩnh Thiên định đâm vào đối thủ trước, nhưng trái tim của anh ta vẫn đang kéo Chu Nhược Mai, nên tay trái của anh đột nhiên chùng xuống.

Hóa ra là Lê Vĩnh Thiên đang kéo Chu Nhược Mai xuất kiếm pháp lao về phía trước. Nhưng lúc đó Chu Nhược Mai phản ứng không kịp với Lê Vĩnh Thiên, nên đã đột nhiên ngã xuống!

Lê Vĩnh Thiên vội vàng buông cô ra để tiếp tục đâm đối phương.

Nhưng bị cô kéo nhiều như vậy, nên kiếm pháp cũng bị  chậm lại một chút. Cho nên khi anh đâm kiếm vào tim của đối phương thi đối phương cũng dùng đao xuyên qua vai anh, nhưng không sâu lắm.

Nếu thanh kiếm của Lê Vĩnh Thiên chậm thêm một chút thì đao pháp của đối thủ sẽ đâm vào ngực trái chứ không có bả vai trái. Mà là đâm thẳng vào tim.

Vừa rồi bởi vì đối phương bị trúng kiếm trước cho nên mới khiến đối phương đâm tới.

Sự khác biệt nhỏ nhất giữa sự sống và cái chết khiến Lê Vĩnh Thiên đã toát mồ hôi lạnh.

Vừa quay đầu lại thì anh đã thấy ngay ba nhát đao đâm từ trên xuống dưới rồi rơi xuống đất. Ở đó đang có Chu Nhược Mai, anh liền quay lại tới cứu cô.

“Ding dong ding dong” vài âm thanh giòn giã từ thanh kiếm của Lê Vĩnh Thiên phá vỡ đao pháp của đối thủ. Nó phát ra âm thanh kinh người cứu Chu Nhược Mai một cách rất ly kỳ.

Người của Thần Đao giáo tiếp tục xông lên, khi thế càng hung ác và nguy hiểm vạn phần.

“Vĩnh Thiên, anh chạy đi, đừng quan tâm đến em!” Chu Nhược Mai hét lên khi cô ngã xuống đất.

Cô biết rằng mình đã trở thành gánh nặng cho Lê Vĩnh Thiên. Vì vậy, cô ấy không muốn liên lụy Lê Vĩnh Thiên nữa.

Nếu Lê Vĩnh Thiên mang theo cô đi chiến đấu, cả hai người có thể sẽ chết với nhau dưới đao pháp của đối phương.

“Nhược Mai, Lê Vĩnh Thiên anh nhất định sẽ không bao giờ bỏ rơi vợ mình mà không quan tâm, muốn đi cùng nhau di!” Sau khi Lê Vĩnh Thiên nói xong, anh ấy ôm Chu Nhược Mait vào vòng tay của mình.

Lúc này, các cao thủ của Thần Đao giáo lại sử dụng Thiên La Địa Võng trấn để tấn công Lê Vĩnh Thiên và Chu Nhược Mai từ trên xuống dưới.

Trong tích tắc, vô số bóng đao đan thành một tấm lưới bao phủ mặt đất như thủy ngân. Chúng từ trên cao bay xuống đất.

Lê Vĩnh Thiên và Chu Nhược Mai ngay lập tức choáng ngợp với một mạng lưới đao pháp.

Lúc này, Lê Vĩnh Thiên và Chu Nhược Mai đã quá trễ để trượt ra khỏi mạng lưới đao rồi như lần trước rồi.

Tình hình đột nhiên trở nên cực kỳ nguy cấp!