Lớp Học Rùng Rợn

Chương 24: Ngày Tận Thế Của Nữ Hoàng



Tô Nhã bị tôi ép đến đường cùng, nếu cô ấy không chịu đấu với tôi, thì mười phút sau cô ấy sẽ bị cảnh sát bắt đi, câu chuyện chính tay cô ấy giết chính mẹ ruột của mình, chắc chắn sẽ gây chấn động báo chí trong một thời gian dài

Tô Nhã không còn đường lui, chỉ có thể liều mạng cùng tôi đấu một trận sống còn, tôi cười lạnh nhìn khuôn mặt hoảng hốt của Tô Nhã, lạnh lùng nói "Bắt đầu đi, lần này tớ vẫn sẽ ra búa như trước"

"Hừ, được thôi!" Tô Nhã nhìn tôi chằm chằm, tay nắm chặt, ánh mắt hung tợn, sau đó, chúng tôi bắt đầu chơi Mora, hai cánh tay cùng giơ lên cao, sau đó hạ xuống thật dứt khoát

Tô Nhã cười lạnh, dường như cô ấy đã đoán được suy nghĩ của tôi, tôi cũng nhếch môi cười, tôi biết nguyên tắc để thắng trong trò chơi Mora này rồi, nên nhất định, tôi sẽ không thua

"Kéo, búa, bao!" Tôi vừa dứt lời, Tô Nhã lập tức ra bao, chuyện này khiến tôi hơi ngạc nhiên, lúc đầu tôi định ra búa rồi, nhưng mà lần này, Tô Nhã đã tính sai

Vì tôi vẫn chưa làm gì cả, cánh tay đang giữ trên cao, chưa định hạ xuống

"Hóa ra cậu ra bao à! Vậy thì tớ ra kéo thôi!" Tôi chế nhạo, sau đó cánh tay hạ xuống từ từ, tôi ra kéo, Tô Nhã tức tối, gằn giọng "Cậu ăn gian, không tính, cậu ra sau tớ thì sao mà tính được chứ!"

"Này, tớ nghĩ cậu đã phạm sai lầm, trò chơi Mora tử thần này hình như chưa từng quy định là không được gian lợn" Tôi cười lạnh nói, ánh mắt giễu cợt nhìn Tô Nhã đang vô cùng hoảng loạn

"Vậy, cũng không tính, làm thế tớ đương nhiên không thắng được rồi" Tô Nhã nhìn tôi cố cãi

" Vô ích thôi, cậu tự xem trong điện thoại của cậu đi, hiện tại, cậu chỉ còn hai mạng thôi" Tôi thờ ơ nói, còn Tô Nhã thì vội vàng lấy điện thoại ra xem, lúc này, thông tin trên đó vừa thay đổi, báo rằng Tô Nhã đã thua, hiện tại chỉ còn hai mạng

"Không, không thể nào, cậu làm vậy là ăn gian trắng trợn rồi" Tô Nhã tức giận nói với tôi

"Đúng vậy, tớ ăn gian mà!" Tôi nhìn thẳng vào gương mặt trắng bệch của Tô Nhã, tôi đã dần phát hiện ra cách 'thắng một trăm phần trăm' trong trò chơi Mora tử thần này rồi, chỉ cần ra sau đối phương, thì dù cho họ ra cái gì đi nữa, chắc chắn cũng sẽ dành phần thắng

Với lại, luật chơi cũng chưa từng quy định là không được gian lận, nên chỉ cần dùng cách này, sẽ thắng chắc. Tất nhiên, cách này chỉ có thể dùng được một lần, lần thứ hai sẽ chẳng có ai đồng ý chơi tiếp nữa cả, nhưng ngay từ đầu, cả hai bên đều có hai mạng như nhau, vậy thì chỉ cần thắng một lần là đã có thể sống sót, bây giờ tôi có bốn mạng, nhưng Tô Nhã chỉ còn hai mạng, nói cách khác, nếu cô ấy không nghĩ ra cách cướp lại một mạng từ trong tay của tôi, thì lúc trò chơi kết thúc, tất nhiên cô ấy cũng không sống được

"Cậu thật là bỉ ổi!"  Tô Nhã tức tới đỏ mặt, nhăn nhó nhìn tôi

"Bỉ ổi ư? Cậu mà cũng có tư cách nói hai chữ 'bỉ ổi' với tớ ư?" Tôi kinh bỉ nhìn Tô Nhã, nếu không phải vì cô ấy nhiều lần gây chuyện với tôi, nhiều lần đẩy tôi vào chỗ chết, thì tôi bây giờ cũng đâu có nhẫn tâm đối xử với cô ấy như vậy chứ

"Tớ biết là tớ sai rồi, cầu xin cậu tha thứ cho tớ! Cầu xin cậu, cậu muốn tớ làm gì chẳng được!" Ánh mắt của Tô Nhã nhìn tôi đầy đau đớn và khổ sở, tôi biết, tất cả chỉ giả vờ giả vịt

Từ việc cô ấy nhẫn tâm dùng thuốc độc giết chết người mẹ đã sinh ra mình, có thể thấy lòng dạ độc ác vô cùng, tôi đã biết bí mật đó, sau này, cô ấy sẽ giết tôi để bịt miệng, đó là điều chắc chắn

Một cô gái như vậy chẳng khác gì rắn độc, thật sự quá nguy hiểm, bằng mọi cách, phải trừ bỏ cho được cô ấy, bây giờ, cô ấy chỉ có hai mạng, phải chết là điều không thể tránh khỏi

"Thôi, vĩnh biệt cậu!" Tôi liếc Tô Nhã rồi xoay người lập tức bỏ đi, nhưng lúc này, giọng của Tô Nhã vang lên sau lưng tôi "Đợi đã, tớ muốn đấu với cậu một trận nữa!"

"Cậu không nghĩ rằng nó quá vô vị sao? Cậu đã thua rồi!"  Tôi quay đầu lại nhìn Tô Nhã

"Đằng nào thì tớ cũng không sống được, vậy thì hai mạng này cũng xem như bỏ, chi bằng tặng hết cho cậu, biết đâu cậu có thể dùng chúng để cứu được một người khác thì sao" Tô Nhã thuyết phục tôi

Lời này của Tô Nhã khiến tôi ngay người, thật ra, cô ấy nói rất đúng, nếu một người có tới sáu mạng, thì có thể cứu được một người khác nữa, bằng cách cố tình thua người đó, ngay cả Đoan Mộc Hiện cũng chưa chắc làm được việc này, vì có được sáu mạng là một điều không tưởng

Hiện tại, Tô Nhã đã đưa cơ hội này tới trước mặt tôi, tôi quay lại nhìn cô ấy, nói "Không thành vấn đề, tớ đấu tiếp với cậu!"

Tô Nhã mỉm cười, tiếp tục giơ tay lên, giọng mềm mại "Mong cậu hạ thủ lưu tình!"

"Nhất định!" Tôi cười lạnh, sau đó  cùng Tô Nhã tiếp tục chơi Mora, lần này, tôi vẫn dùng cách cũ, tôi nắm tay lại giơ lên cao, tư thế sẵn sàng, và Tô Nhã cũng đã sẵn sàng

Sau đó, hai chúng tôi bắt đầu phất tay lên cao,  nhưng lúc này, cả hai bên đều không có bất kỳ hành động nào khác, có vẻ như Tô Nhã cũng bắt trước cách này, nhưng tiếc là, nó cũng không giúp cô ấy chuyển bại thành thắng

"Tốt đấy, cậu đã nắm được cách của tớ, nhưng tiếc là vô dụng, chỉ còn chưa tới hai mươi  phút nữa là trò chơi kết thúc rồi, tớ sẽ an toàn, dù sao tớ cũng đang có bốn mạng, còn cậu thì thảm rồi!" Giọng tôi lạnh băng,  sao Tô Nhã lại ngốc đến mức dùng lại cách vừa rồi của tôi chứ?

Cần phải nhớ, cô ấy chỉ còn hai mạng, nếu không nghĩ được cách thắng tôi, cô ấy chết chắc

"Nào! Bây giờ cả hai chúng ta giơ tay lên, sau đó cùng hạ xuống, vậy là có cách phân thắng bại rồi" Tô Nhã nói

"Cũng được" Tôi gật đầu, sau đó giơ nắm tay ra trước mặt Tô Nhã, ánh mắt Tô Nhã thoáng mừng rỡ, sau đó, trong lúc tôi chưa kịp phản ứng, cô ấy ra bao

"Ha ha, đúng thật là cậu dễ bị lừa, lần này tớ thắng rồi!" Tô Nhã đắc ý nói với tôi

"Này, cô bạn ngốc, hình như cậu nhầm rồi đó, tớ thắng mà!" Tôi đưa tay của mình ra cho cô ấy nhìn, vốn dĩ lúc cô ấy ra bao, trong tích tắc, tôi đã chìa ra hai ngón tay cong cong ở giữa

"Đây không phải là kéo, tớ thắng mới đúng!" Tô Nhã bối rối giải thích

"Cậu nói với tớ có ích gì, xem điện thoại của cậu đi, cậu chỉ còn một mạng thôi" Tôi mỉm cười nhìn Tô Nhã, tỏ vẻ  mặt đã nắm chắc phần thắng trong tay

Tô Nhã vội vàng nhìn vào điện thoại, đúng, lần này cô ấy lại thua, bây giờ, cô ấy chỉ còn một mạng.  Ngay lúc này, dường như cô ấy đứng không nổi nữa, cả người quỳ sụp xuống đất

"Trương Vỹ, cậu thật nham hiểm, cậu nhất định phải dồn tớ vào chỗ chết sao?" Tô Nhã cười thê lương

"Dĩ nhiên rồi, không lẽ cậu đã quên những gì cậu đã làm với tớ rồi sao?" Tôi lạnh lùng trả lời, chút thương hại ít ỏi trong tôi cũng chẳng còn, nhớ lại lần đó, cô ấy đã dùng thủ đoạn hèn hạ để cướp mất hai mạng của tôi

"Đúng, Trương Vỹ, tớ thừa nhận là tớ từng xem thường cậu, rốt cuộc thì tớ phải làm gì cậu mới chịu bỏ qua cho tớ đâu?" Tô Nhã nhìn tôi đầy thành khẩn

"Bỏ qua cho cậu? Nếu cậu là tớ,liệu cậu có bỏ qua cho tớ không?" Tôi lạnh lùng hỏi, Tô Nhã lắc đầu, nét mặt đầy bi thương " Phải, nếu tớ là cậu tớ sẽ chẳng bỏ qua"

"Hiện tại cậu vẫn còn một mạng, chúng ta đấu trận cuối cùng đi!" Tôi nói với Tô Nhã, ân oán giữa hai chúng tôi cũng đến lúc phải chấm dứt rồi

Gương mặt nữ thần của Tô Nhã trở nên méo xệch, cô ấy hết lên " Tại sao? Tại sao thứ rác rưởi như cậu lại có thể thắng tớ hết lần này đến lần khác chứ?"

"Tại sao ư? Tớ cũng không biết nữa, lúc này, tớ đứng trước mặt cậu không phải tớ muốn chứng tỏ là mình lợi hại ra sao, tớ chỉ muốn nói với cậu một điều, cho dù tớ là rác rưởi, nhưng khi tớ bị cướp đi cái gì, thì nhất định sẽ đồi lại bằng được!"  Tôi nghiến răng nhìn Tô Nhã

Cô ấy từng cấu kết với Triệu Thần Hách làm chuyện xấu, dùng thủ đoạn hèn hạ đoạt mất hai mạng của tôi, khiến tôi đang từ thiên đường rơi xuống địa ngục, nhưng mà bây giờ, tôi đã dùng thủ đoạn đê tiện hơn,cướp lại hai mạng đã từng bị cô ấy cướp đi

Nghe những gì tôi nói xong, Tô Nhã như lần đầu tiên nhìn thấy con người thật của tôi, cặp mắt thận trọng quét khắp người tôi, sau đó nũng nịu nói "Trương Vỹ, cậu thật là lợi hại, đúng là tớ đã sai thật rồi, nếu như lúc trước tớ không chọn Triệu Thần Hách, mà chọn cậu, nói không chừng hôm nay tớ chẳng rơi vào tình cảnh như vầy"

"Không cần nói nhiều, Tô Nhã, cậu đừng nghĩ rằng tất cả đàn ông trên thế giới này đều thích cậu, bây giờ, trong cậu thật sự ghê tởm" Tôi chán ghét nhìn gương mặt của Tô Nhã, quyến rũ, xinh đẹp, là một cô gái nổi bật trong lớp, có rất nhiều cậu con trai thèm muốn

Thân hình chuẩn, cặp mông đẫy đà, gương mặt yêu kiều, Tô Nhã là một cô gái mà mọi chàng trai đều mong ước có được, ở trong lớp, cô ấy giống như một nữ hoàng

Không ai dám làm phật ý cô ấy, chỉ cần cô ấy loáng thoáng bật đèn xanh với nam sinh nào, thì dù cô ấy muốn gì, nam sinh đó cũng sẽ giống như một con chó ngoan để cô ấy mặc sức sai khiến, ngay cả Triệu Thần Hách đẹp trai, giàu có, cũng không ngoại lệ

Thế nhưng trước mặt tôi, điều đó chẳng có giá trị cả, tôi không tiền không thế, cũng không được nữ sinh nào thích, nhưng dù sao tôi cũng là đàng ông, bị ép đến đường cùng, tôi phải bộc phát khả năng tiềm tàng, vượt quá sức tưởng tượng của Tô Nhã

Giờ đây nữ hoàng gợi cảm Tô Nhã, đã bị tôi đẩy đến vực thẳm của địa ngục, cuộc chiến cuối cùng sắp diễn ra

"Đến đây, lần này tớ sẽ không gian lận, cậu cũng không cần gian lận, chúng ta đấu một trận công bằng quyết định thắng thua" Tôi giơ tay lên, Tô Nhã cũng gật đầu, cô ấy hiểu, bây giờ có gian lận cũng chẳng còn tác dụng

Bởi vì nếu cô ấy tiếp tục làm bừa, tôi cũng sẽ không buông tha mà ép cô ấy tiếp tục trò chơi, cho dù thắng một mạng, với hai mạng cô ấy vẫn phải chết, chi bằng, đấu một trận hên xui, đánh một trận đại quyết chiến cuối cùng

Tô Nhã đã chuẩn bị sẵn sàng, sau đó, hai bên giơ tay lên, rồi hạ xuống cùng lúc, tôi vẫn ra búa, còn Tô Nhã chọn ra kéo

Búa thắng kéo!

Một mạng cuối cùng của Tô Nhã cũng đã bị đoạt mất, lúc này, tôi có tổng cộng sáu mạng

"Xong rồi, Tô Nhã nói!" Tôi nói

"Không, không thể nào, tớ không thể thua trong tay một thằng rác rưởi như cậu được?" Tô Nhã nhìn tôi với ánh mắt dữ tợn, lúc này, cô ấy gần như sụp đổ hoàn toàn

"Đừng so sánh tớ với bọn người rác rưởi kia mà vơ đũa cả nắm, đều xem như một con chó, cậu rất đẹp,  nhưng đừng đối sử với tớ như một tên ngốc, cậu nghĩ tớ cũng ngốc như Triệu Thần Hách kia sao?" Tôi cười khẩy nói với Tô Nhã

Thật nực cười, Tô Nhã vẫn nghĩ rằng tất cả nam sinh đều là chó ngoan của cô ấy, chỉ cần cô ấy tỏ ra đáng thương tội nghiệp, thì sẽ lập tức có nam sinh đến dỗ dành cô ấy, ngay cả Triệu Thần Hách đẹp trai giàu có cũng vậy, chỉ cần ngủ cùng cô ấy, thì sẽ lập tức sẽ  biến thành quân cờ trong tay, mặc cô ấy sai khiến.
------------------------
Xin lỗi mọi người nhiều nha, có thể mình phải nghĩ đăng truyện trong nữa tháng hoặc một tháng rồi
Mình bị sốt nhẹ, phải ở bệnh viện một thời gian
Xin lỗi mọi người nhiều, mình sẽ nhanh chống ra truyện khi khỏe lại.







— QUẢNG CÁO —