Lửa Và Nước Mắt

Chương 37: Chương 37





Trên chiếc xe số bốn , Long ngồi bên cửa xổ xe với một thằng bạn . My thì ngồi bên đối diện với đứa bạn khác .

Long đưa mắt ra ngoài nhìn xa xăm , không biết hắn nghĩ gì . Một lát sau có người phát đồ ăn sáng ọi người , mỗi người chỉ có một ổ bánh mì , chai nước suối và cái khăn ướt . Hắn ăn chả thấy thấm tí nào cả , tuy muốn ăn thêm nhưng biết không thể xin thêm nên thôi .

Hắn móc tai phone ra nghe nhạc rồi nằm dựa vào ghế , lim dim thếp đi . Thằng bên cạnh cũng vậy , hắn không biết các xe khác thế nào nhưng xe hắn là yên tĩnh nhất . Hắn ngủ thêm một giấc ngắn trên xe...

....................

- Nè , mày dậy đi . Tới nơi rồi đó !

Ơ..có ai đó lay lay Long . Long từ từ mở mắt ra , nhanh thế mà đã đến rồi à . Hắn gương mặt bơ phờ nhìn nhìn xung quanh một lát để lấy lại tỉnh táo . Ở chổ bác tài đang có một người hướng dẫn đọc các thông tin về ngày đi chơi hôm nay , hắn nghe loáng thoáng là có trò trơi rồi đi tắm gì đó .

Hắn từ từ ngồi dậy , anh nhân viên hướng dẫn hắn lên xe lúc nãy đến phát ỗi người cái nón lưỡi trai màu trắng có in tên Sibme phía trước vào . Hắn đội vào , lật đật theo đám bạn xếp hàng bước xuống .

Xoạt ! Xoạt !

Long đang đứng trên một bãi cỏ xanh mướt . Hắn nhìn quanh , có rất nhiều những khoảng cỏ giống như thế này xung quanh được bao lại bằng gạch . Xung quanh có nhiều lối đi ngay ngắn , xa xa có vài căn nhà rất đẹp được đặt rất bắt mắt . Hắn thấy cây cỏ xung quanh khá nhiều . Hắn lại thấy bầu trời trên cao đang giăng đầy mây đen che kín .

Long tụ tập lại với mọi người thành nhóm . Xe số bốn đi với xe số bốn , các xe khác đi với các xe khác . Cả đám tập hợp lại , hắn nhìn lướt ngang qua rồi đùa với anh dắt đội :

- Anh chọn sao mà nhóm người ta nhiều girl xinh quá mà nhóm mình toàn trai không là sao vậy anh ?

Anh dẫn đội cười cười vui vẻ đáp lại với hắn vài câu . Hắn đùa lại rất vui vẻ , còn bắt chuyện với vài người khác nữa . Trong kinh doanh , nó được gọi là “ giao tiếp “ đó nha !

“ Nè nè , giờ mọi người theo anh đi nào “

Anh dẫn đội lại hô hào , kéo cả đám đang đi rải rác lại một nơi . Các nhóm khác cũng vậy , cùng nhau kéo về phía vùng cỏ lớn hơn ở phía trước . Nhóm Long cũng kéo sang khu vực đó .


Ở xa xa , Long thấy một tấm vãi thật lớn được căn phòng ra ở một đầu bãi cỏ . Trên đó ghi rất rõ hàng chữ “ Sibme Family Day “ . Xung quanh còn có mấy thùng loa lớn , ở giữa còn có mấy dụng cụ gồm dây , giấy đủ thứ nữa . Hình như là chuẩn bị cho trò chơi .

“ Nào mọi người , hãy đứng vào cùng chụp một bức ảnh nào “

Tiếng từ trong mấy thùng loa phát ra , Long nhìn sang thì đang có một anh mặc quần jean ngắn và áo thun đen đang cầm micro nói . Có lẽ đây là người dẫn chương trình hôm nay !

Hắn bước nhanh tới , cùng với mọi người tụ hợp lại trước tấm vải có chữ “ Sibme Family Day “ theo chỉ dẫn của người cầm micro . Cả đám cùng tụ vào với nhau , nhìn ở phía trước có người đang chụp hình . Long cũng cười vui vẻ , cả hơn trăm mấy người cùng tụ lại một chổ .

Có cả mấy chị tiếp tân , ăn mặc rất xinh đẹp . Có mấy cô hắn không quen nhưng cũng xinh lắm .

“ Ok ! ok ! “

Tiếng của người dẫn chương trình lại vang lên ra hiệu là đã chụp xong . Mọi người lại giải tán ra tự tìm ình những chổ hay lại để chụp ảnh . Nhóm của Long thì cũng tìm một chổ để cả nhóm chụp hình lại . Mấy chị tiếp tân cũng đến chụp chung với cả nhóm .

Long cũng thấy khá vui . Hắn đứng nói nói , cười cười rất vui vẻ với một đứa bạn . Hắn ngửa cổ lên tu chai nước xuống . Hắn vô tình nhìn thấy gì đó ở phía xa . Hắn từ từ hạ chai nước xuống , nhìn chằm chằm ở chổ xa xôi kia...

My xoay sang cười nói với một người bạn , chỉ trỏ vào bức ảnh vừa chụp trong cái máy chụp hình kỹ thuật số .

“ Mọi người , mọi người ! Đã đến giờ chơi trò chơi rồi , tất cả những ai tham gia thì cùng đến đây xếp hàng lại nào “

My cất máy ảnh vào cái balô nhỏ của mình , đi lại một đống cặp đặt ở đó . Lại chạy đến kéo kéo mấy đứa bạn đi chơi trò chơi , My xoay qua xoay lại lo lắng hỏi :

- Long đâu ? Có ai thấy Long không ?

Mấy tên kia ta nhìn nhau , nhau nhìn ta một hồi hỏi qua hỏi lại thì không ai biết cả . Cả bọn bảo mặc kệ , lát nữa Long sẽ trở về rồi kéo My đi xếp hàng . My ngoảnh lại nhìn ở phía sau , tên đó đâu rồi ?...cô có cảm giác gì đó buồn man mác trong lòng ...


Bên kia , một người con gái tên Dao nắm tay bạn trai trốn ra khỏi nhóm trò chơi . Nắm tay nhau lẻn đi nơi khác...




O0O..................



Xoạt ! xoạt ! xoạt ..

Tiếng chân ai đó dẫm lên cỏ đang đi .

Xoạt !

Người đó dừng chân lại . Ngẩng lên nhìn lên phía trước mặt . Hắn đang đứng trong một khoảng cỏ rậm rạp , xung quanh có nhiều cây nên rất ích người ở đây . Nếu ai đó đi ngang thì sẽ thấy người đến nhìn chằm chằm khoảng trống trước mặt . Ở đó không có gì cả , chỉ có cỏ mà thôi .

Hắn đi đến gần khoảng trống , chọn một chổ ngoài bìa rồi ngồi xuống . Hắn lại từ từ ngước đầu lên , nhìn vào khoảng không phía trên chổ cỏ trống mà hỏi :

- Vậy...ùm..ùm...đây... là linh thú à ?

Ở đó vẫn là khoảng không , cũng không ai lên tiếng trả lời . Người ngồi dưới đất mỉm cười nói tiếp :

- Tôi nghĩ việc tôi nhìn thấy bên ấy là do tôi có căn tu . Tôi tên Long , còn bên ấy ?

Người đến tên Long !


Ở khoảng cỏ đó vẫn không có bất kỳ một hình ảnh hay âm thanh nào cả . Điều đó thật là lạ nhưng trong con mắt của Long thì ở nơi đó đang có một bóng ảnh . Một ảnh màu trắng to lớn sừng sững .

Một con vật có vẻ ngoài như chó phủ đầy lông , thân hình to lớn gấp khoảng ba lần chiếc xe bus , toàn thân lông trắng muốt tạo ra những ánh kim hắt lại ánh mặt trời , lông trắng rậm rạp phủ kín toàn thân con thú lạ . Cả mắt cũng không nhìn thấy rõ , con thú có vẻ nhìn về phía Long hỏi lại bằng tiếng người , giọng nói có phần hơi rắt , khó nghe :

- Con người , sao người lại đến gặp tôi ? Những người lúc trước cũng gọi tôi là linh thú . Nếu thích người có thể gọi .

Long ngờ ngợ , hơi giật mình . Hắn nhìn nhìn con vật to lớn một hồi rồi nói :

- Lúc nãy ở bên kia tôi thấy linh thú liếc đầu qua nhìn tôi . Tôi chợt nghĩ chắc bên ấy là linh thú mà tôi hay nghe kể . Chỉ tôi nhìn thấy bên ấy mà thôi , bên ấy biết tôi là người có căn tu đúng không ?

Con thú đáp lời lại :

- Con người , không phải người có căn tu nào cũng nhìn thấy tôi . Trong đám người đi cùng người còn hai người có căn tu nữa .

Long ngớ ra . Ớ , thế cơ à ? Long nghĩ nghĩ rồi nói :

- Tại sao chỉ có tôi nhìn thấy ấy ?

- Là vì người đặc biệt , những người khác gọi tôi là Tâm Thuật linh thú . Chỉ có người căn tu có tâm , có lòng từ bi vì người khác mới có thể nhìn thấy tôi . Còn nhìn thấy căn tu người khác là pháp thuật chỉ mình tôi có trong các linh thú .

Con thú lại trả lời .

Long gật đầu hiểu hiểu . Nếu có thể có được pháp thuật ấy thì hay quá ! Con thú không đợi Long nghĩ xong lại cất tiếng :

- Người muốn có pháp thuật đó không ?

Long nhìn con Tâm Thuật linh thú trước mặt rồi hỏi :

- Đương nhiên là muốn , có điều kiện gì thì cứ nói thẳng đi .


Con linh thú gật đầu nhẹ , mở miệng khổng lồ màu đỏ tươi trước mặt Long . Rú lên một tiếng “ Gáooooo “ .

Từ trong miệng có thú bật ra mười mấy hình ảnh gồm các nét kẻ xanh lá cây đậm , có vuông , tròn , elip lồng lộn lên nhau không theo thứ tự nào cả lại như có một trật tự nào đó và rất nhiều hình ảnh dạng chữ nghĩa rất lạ bắn thẳng vào Long . Con thú lại khép miệng lại .

“ A “ . Long than nhẹ một câu , một đống hình ảnh thông tin gì đó vừa vào não hắn . Hắn thấy nó vẫn còn đang ong lên trên thành não . Hắn từ từ bình tĩnh lại . Hắn nhắm mắt lại , trán hắn nhăn lại . Con thú vẫn im lặng nhìn Long .

5ph sau !

Đôi mắt của Long từ từ mở ra , nhưng tròng mắt của Long lại có những chấm màu xanh lá cây nhỏ nhỏ . Hắn nhẹ nhàng nhìn ra xa , hắn thấy trong nhóm người đang chơi trò chơi có hai người từ trên mình đang toát ra những luồng khói màu trắng rất mỏng .

Hắn lại từ từ nhìn xuống người mình , một tầng màu đỏ bao bọc chặt lấy cơ thể hắn như là ở thể rắn vậy . Cứ như hắn đang mặt mộ bộ áo sát người màu đỏ dày . Hắn nhắm mắt lại rồi mở mắt ra , đôi mắt hắn lại trở về bình thường .

Hắn ngước lên hỏi con linh thú :

- Sao của tôi lại khác biệt như vậy ?

- Bởi vì người đặc biệt !

Con linh thú đơn giản trả lời . Long nghĩ nghĩ rồi hỏi :

- Vậy Tâm Thuật muốn tôi làm chuyện gì cho đây ?

Con linh thú hạ đầu xuống , nằm lên hai tay trước của mình nói :

- Vì người có thể nhìn thấy tôi nên đó coi như là quà tặng , ở thác nước còn một người bạn của tôi nữa . Hãy đến đó thử xem nó có cho người thứ gì không . Bây giờ tôi phải ngủ , ngươi đừng làm phiền tôi nữa .

Nói xong con linh thú im lặng . Long ngồi nhìn nó ngờ ngợ . Không phải nói ngủ là ngủ ngay đó chứ ? Con linh thú này thế mà còn giỏi hơn cả Nôbita ấy chứ . Long thở dài rồi nói :

- Cám ơn nhiều nhé .

Nói xong hắn đứng dậy , phủi phủi đít , bước đi . Hắn định quay lại chỗ đám bạn nhưng đang đi không biết nghĩ gì hắn lại quẹo sang một hướng khác...