Lửa Và Nước Mắt

Chương 87: Chương 87





Gió thổi vi vu vào buổi tối, lướt qua kẻ áo, có chút lạnh thấm vào da thịt, bên một khu đất trống cạnh thành phố, cây cối đổ ngã, dưới đất lỏm chỏm hố, trong bóng tối với ánh đèn lúc có lúc không hất từ nơi nào đó đến.

Trong chớp tắt chút ánh sáng hòa vào ánh sáng của mặt trăng, vài bóng dáng hiện ra rồi mất hút lại vào bóng đêm !

Đánh, đánh nhau dữ dội lắm !

Chỉ nghe tiếng bốp chát liên hồi, tiếng đỗ ngã, từng cái cây một được an táng rất đều đặn !

Bụi mù bốc lên, không rõ được đã tạo ra bao nhiêu cái hố !

Créccccccccccccc !!!!!!!!!!!!

Một tiếng hét lớn !

Trong bóng tối phân ra hai đội ngủ !

Một đội gồm mười sáu con quỷ đứng cạnh nhau, một đội gồm Long và An !

Hai đội nhìn gườm gườm nhau, trong bóng tối, những đôi mắt quỷ chập chờn làm lòng người kinh sợ !

Long thở hồng hộc nhìn đối diện, hắn không bền được như An và mười sáu con quỷ kia !

Tay hắn trầy sướt, mặt cũng bị trầy rồi, áo thì rách một mãnh !

Đúng là ông bà ta nói đi đêm có ngày gặp ma mà, giờ còn gặp cả quỷ nữa chứ !

Dằn co đã hơn 30ph, vẫn chưa phân thắng bại, chỉ càng đánh thì quỷ tỏ ra càng bất lợi, nhưng chỉ là do tảng đá vô cảm An kế bên Long ra tay mà thôi. Long thì......chỉ đánh ba bốn con là thở trân trối rồi !

Vậy còn bảy phần sức lực còn lại mà Long chưa tung ra ?

Những con quỷ thấy Long không mạnh hơn thì chúng biết mười phần sức mạnh mà Long nói chỉ xài được một lần, chúng vẫn đang đề phòng !

Đánh mãi chỉ càng thấy không thắng được tên An kia nên chúng lùi về đứng nhìn đối phương.

Mắt lũ quỷ nhìn nhau, miệng mồm không biết đang nói cái thứ gì !

Long ngờ ngợ cảm thấy chúng còn chiêu gì đó nữa !

An vẫn bất động nhìn thẳng đối phương, không tiến lên đánh thẳng !

Lũ quỷ không khách sáo, cùng nhau hét lớn !

CREC EC ECCCC ECCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCC !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Trong đêm, vang lên tiếng hét hoang dại, chợt, một con quỷ nhảy bổ vào con quỷ khác !

Không có va chạm xảy ra, chỉ thấy con quỷ kia như mất hút vào trong người con quỷ đó !

Con quỷ bị nhảy bổ vào lại trương lớn ra !

Long vừa đoán ra là tại sao thì mười bốn con còn lại đồng loạt nhảy vào !

Con quỷ kia sau khi tiếp mười lăm con nhập vào thì đôi mắt đỏ lên, nước dãi ồ ra, cả người biến đổi !

Đôi mắt ánh lên ánh sáng đỏ, làm rực lên cả một khu quanh đó, miệng mọc răng tua tủa, chỉa cả ra ngoài, cả người cơ bắp rồ lớn, trương to ra gấp mười lần người bình thường !

Gương mặt giờ chỉ còn được bao bọc trong luồng khói đen, không nhìn thấy mặt !

Thân hình như là thân hình người sói trong phim, đầy lông lá và đen thui thủi với móng vuốt sắt ở tay !

Thật sự là quái vật mà !

CRÁOOOOOOOOO !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Quái vật hét to !

Tiếng hét vừa dứt, một đấm đã lao thẳng đến phía Long !

Nó muốn diệt con yếu trước !

Nhanh quá !

Sao có thể nhanh như thế được ?

Nhanh hơn lúc nãy rất nhiều lần !

Tốc độ đã tăng lên đáng sợ ! Một dòng suy nghĩ xoẹt ngang đầu Long, chưa kịp rõ mình nghĩ gì thì nấm đấm đã tới nơi !

ẦM !

Không trúng !

Có một người đã dùng lực mạnh mẽ cản lại !


An dùng hai cánh tay đỡ lại cú đấm !

Nắm đấm to gấp mười lần, hai tay An có vẻ ra nhiều sức, bị nắm đấm kia đẩy lùi về phía sau !

Chân cong xuống đất lấy đà !

Nắm đấm gấp mười, tốc độ tăng cao, sức lực cũng nhân lên như thế !

- Nhanh gấp mười, mạnh gấp mười !

An đột ngột mở miệng, như là cho Long biết thông tin !

Long hít thở sâu một cái lấy bình tĩnh, nhìn sang con quái vật kia !

Cráoooooo !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!!!

Quái vật lại hét lên lần nữa, hai tay hươ nhanh không nhìn kịp !

Đấm thẳng vào tên An nhỏ bé dưới kia !

RẦM RẦM RẦM RẦM RẦM !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Tiếng nện vang lên liên hồi, hai cánh tay của con quỷ như là biến mất, Long gần như không nhìn rõ được nữa !

Không nhìn thấy hai cánh tay con quái vật ! Quá nhanh !

Quá mạnh !

An bị nện vào hàng chục cái không thương tiếc !

An hứng lấy tất cả, Long đã sớm tránh sang một bên !

Có gì đó không ổn, hình như con quái vật không thèm chú ý đến Long nữa !

Dạng như nó chả quan tâm, nhìn cũng không thèm nhìn !

ẦM !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Một âm thanh dòn vang, hai cánh tay của con quái vật bị hất ngược trở lại !

Bên trong làn bụi khói, An lao vút ra, cả người đều là màu đồng đất, cả người trương phòng lên bự gấp bốn năm lần lúc thường !

Hai tay An đưa ngược về phía sau, cơ bắp, gân guốc nổi lên khắp nơi trên cánh tay !

An hét lên một tiếng rõ lớn !

HAAAAAAAAAA YAAAAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

ẦM !

Tiếng hét vừa dứt, hai cánh tay kia được kéo phăng ra phía trước như một viên đạn, đánh thẳng vào bụng con quái vật kia !

Như một khẩu đại bác lên nòng vừa được bắn, một phát rất dữ dội !

Crécccccccccccccccc !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Con quỷ hét lên một tiếng đau đớn, chưa kịp định thần đã thấy cả cơ thể bay lên trời, nó bay giữa không trung một khoảng khá xa rồi mới từ từ chúi đầu xuống đất !

ẦM ẦM !!!!

Nó thấy lưng chạm phải cái gì khá xốp, mông thì trúng đủ thứ vật lỏm chỏm, nó xoay qua xoay lại nhìn !

Tiếng la hét, tiếng hoảng loạn, tháo chạy và tiếng rền vang in ỏi khắp nơi, ánh đèn sáng chói ập vào mắt nó !

Nó lấy tay chống khối bê tông lớn đầy con người mà nó đang ngồi dựa vào, từ từ đứng dậy !

Xung quanh đầy những loài người nhỏ bé !

Con người nhỏ bé ở khắp nơi, đang hoảng loạn, đang gào thét, tháo chạy, có vài kẻ to gan cố đến gần nó, nó làm bị thương vài người, phá hủy nhiều chiếc xe, chỉ bởi một cú ngã !

Căn nhà cao tầng nó dựa vào cũng đã bị hư hại một góc !

Việc đầu tiên nó làm, nó ngửa cổ rống to !

Créccccccccccccccccc !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Ở mãnh đất trống khi nãy, nơi mà nó bị đánh bay !

An từ từ rút người lại, trở về kích thước củ, cơ bắp làn da cũng trở về bình thường !

Long gãi gãi đầu nhìn An nói :

- Anh đánh nó bay rồi !


An gật đầu, gương mặt vô cảm !

Long gãi gãi đầu nói tiếp :

- Bay vào chổ đông người đó !

An gật đầu, gương mặt vô cảm !

Lần này tới lượt Long gật gật đầu chép môi, thật sự đáng lẽ không nên ám chỉ cho tảng đá này biết là không nên làm thế !

Haiz, việc ức chế nhất là nói mà người nghe chả hiểu khỉ gì, haiz....

Long lắc lắc đầu cười khổ, lao vút vào trong khu vực đông người kia !

An như một bóng ma, hòa vào trong bóng tối lao vút theo sau !

Phía trước, ồn ào tiếng người, lao nhao kẹt đường, chắc chắn sẽ lại có người bị thương đây !

Cú đánh vừa rồi của An cũng khiến Long thán phục, đánh con quái vật đó bay xa như vậy, Long cũng không tin được điều đó nữa là !

Thật đáng nể !

Cùng lúc đó, trên sân thượng một tòa nhà cao ốc cũng khá xa nơi đó !

Ánh sáng xe cộ Sài Gòn về đêm, nhìn từ trên xuống như hai luồng lửa khác nhau đang thi nhau phô bày nét đẹp !

Một là màu vàng, hai là màu đỏ !

Trên sân thượng ấy, một người con trai vô cùng xinh đẹp với đôi mắt sầu !

Trên người mặc áo khoác trắng kẻ xanh dương, áo thun trắng có vẻ hình đôi cánh đen trước ngực, quần jeans trắng và một đôi giày trắng.

Một vẻ ưu nhã vô khuyết từ chàng trai tạo ra, mái tóc dài tung bay trong gió, bờ môi mỏng đỏ son với là da bạch ngọc.

Người này nếu là con gái, hẳn không chàng trai nào mà không si mê !

Dáng người gầy gầy, tay thon, phong thái vô cùng ưu nhã !

Chỉ là, cảnh sau lưng người đó lại không hề ưu nhã, một mớ bầy nhầy được chất thành chồng đang nằm phía sau chàng trai, một núi nhỏ xác quỷ, được chém ra rất chuẩn, máu tạo thành dòng, kéo nhau chảy xuống nền bê tông.

Dòng máu chảy dần dần đến chổ chàng trai, thấm vào đế giày trắng muốt tinh tươm kia, trên tay chàng trai cầm một tấm thiệp vàng !

Chàng trai nhấc tay lên, cái nhấc tay đầy ưu nhã !

Dường như mọi động tác đều có phong thái đó, như một cơn gió, lạnh lùng lại dịu dàng mà ưu nhã !

Lấy ngón tay, chàng trai búng vào cạnh bên của tấm thiệp !

Tang ! Tang ! Tang ! Tang !

Chàng trai liên tục búng vào, âm thanh do giao hưởng từ ngón tay và tấm thiệp liên tục được tạo ra !

Tấm thiệp run lên nhè nhẹ theo nhịp ngón tay của chàng trai !

Tiếng run, tiếng chạm nhau, âm sắc theo gió mà truyền đi, truyền đi thật xa đến tận cùng ngõ hẻm !

Từ trong các con hẻm, từ các ngôi nhà, những đôi mắt đỏ bắt đầu hiện ra, vươn ra ngoài để nghe kỹ hơn, miệng chúng bắt đầu chảy ra những miếng nước dãi bốc mùi !

Từ khắp nơi, chúng theo âm thanh đó chạy đến !

Chúng chạy thật nhanh như sợ có ai đó chiếm trước !

Tấm thiệp vàng, là tấm thiệp vàng ! Chắc chắn là tấm thiệp vàng !

Vài con quỷ đến trước, vừa nhìn thấy căn nhà đó, chúng nhảy vọt lên, bám lên thành tường mà trèo lên !

Nơi đó lại là một nhà hàng nhỏ !

Lại có một số con bỏ mặc tất cả, trèo thẳng lên, chúng trườn ngang cửa kính của nhà hàng, tất cả thực khách bên trong đều giật mình kinh ngạc !

Mọi người đều hoảng hốt nháo nhào lên !

Số lượng bọn nó càng ngày càng nhiều, lúc sau, dường như mọi khe trống của cửa kính đều bị lắp đầy lại !

Đầy ắp các con quỷ, chúng đang trèo lên sân thượng !

Mọi người không dám di chuyển, ai ai cũng đều hoang mang !


Trước mắt mọi người cứ như quỷ đang tấn công vào thành phố vậy !

Trên sân thượng, chàng trai xinh đẹp kia nhìn thấy bầy đàn quỷ đang kéo đến bên dưới, vẫn tiếp tục theo nhịp gõ đều vào tấm thiệp vàng, thành thiệp run run, truyền âm sắc vào gió đưa đến hang cùng ngõ hẻm !


Bầy quỷ dần dần bao phủ tòa nhà lại !

Ở nơi khác, từ trong một khách sạn sang trọng, một người mặc bộ kimono củ kiểu nhật bước ra ngoài, nói chuyện vài câu với tiếp tân rồi đứng đó đợi !

Người nhật này gương mặt phong trần nhưng có nét mạnh mẽ, nhìn hao hao giống các samurai trong phim nhật bản, có chút khí khái hào hùng nào đó tự động toát ra từ trên người người nhật này khiến người khác không để ý mà tự động tôn kính.

Người nhật đó vừa đợi vừa lấy rượu bên người ra uống, cứ uống miết không dừng lại.

Một lát sau, bên ngoài xuất hiện một chiếc Taxi màu vàng, người nhật đó bước ra, có một nhân viên khách sạn đến mở cửa dùm, cánh cửa Taxi đóng lại !

Bác tài tướng hơi mập mạp, người đen đúa.

Người tài xế ngoắc người nhân viên lại, hỏi to :

- Ê, anh hỏi dùm em thằng cha người nhật này đi đâu để em còn biết mà chở chứ.

- Chú gọi ai là “ thằng “ hả ?

Một giọng nói rất chuẩn tiếng việt cất lên từ ghế sau, bác tài lau lau mồ hôi nhìn xuống dưới, gương mặt đã ục ịch giờ càng thộn ra thêm.

Anh nhân viên im lìm biến mất khỏi hiện trường vụ án....

“ Thằng cha người nhật “ ở ghế sau xe của bác tài đang nhìn bác với ánh mắt “ rất không vừa lòng đấy “ .

Bác tài lau mồ hôi, cười cười nói :

- Anh tha cho em lỡ dại, lần này anh tha em, em hứa không có lần sau nữa đâu, em sẽ tận tình đưa anh đi nơi nào anh muốn ạ.

“ Thằng cha người nhật “ kia cười cười giọng điểu cán, liếc bác tài một cái coi như bỏ qua, trong túi lấy ra một chai rượu, bắt đầu tuôn vào trong cuốn họng.

Người nhật kia chỉ vào người, cười cười nói với bác tài :

- Thấy đấy, đây chính là cái lợi của học ngoại ngữ đấy. Chú nói có đúng không ?

Bác tài lau mồ hôi, gật đầu lia lịa, ai biết ông này có phải xếp lớn hay ông nhà giàu nào không, ổng ở khách sạn sang vậy, tốt nhất đừng đắc tội là hơn. Bác tài nhìn nhìn người nhật kia, hỏi lại :

- Vậy anh muốn đi đâu ạ ?

Người nhật đó nhìn nhìn vào chai rượu, mỉm cười nói :

- Nơi nào có rượu ngon cứ đưa tôi đến đó !

Bác tài xoay sang phía trước, bắt đầu lái đi, trong đầu nghĩ thầm “ thì ra là đến quán bar, mặc kimono mà đi quán bar thì quả là.....muốn làm bừa lấy tiếng đây mà “

Đầu nghĩ, tay vẫn lái, kẻ ngồi ghế sau vẫn uống rượu !

Ở một con hẻm tăm tối nọ !

Một người mặc bộ đồ võ phục, áo mào đen, vạt áo màu trắng, quần đen, ống quần máu trắng, dây đai màu trắng, giữa lưng xăm một chữ Ngũ màu xanh lá !

Hai bên ngực, một bên thêu chữ Nhật, một bên thêu chữ Nguyệt ! Cũng là màu xanh lá !

Tướng người vừa vặn, gương mặt có nét mạnh mẽ mà rạng rỡ, cũng là một người đẹp trai !

Người đó đứng đối đầu với một con quỷ, bề ngoài y hệt con chuột, miệng đang liên tục nhỏ dãi, đôi mắt đỏ bừng trong con hẻm đen !

Thân hình con chuột đó to gấp đôi chàng trai !

Chàng trai ngoảnh đầu sang một bên, không thèm nhìn con chuột, gương mặt anh hùng tiêu sái, bắt đầu cất tiếng :

- Hôm nay, Trường Minh tao, Ngũ phẩm võ sinh của Nhật Nguyệt Võ Tộc tại nơi này sẽ ra tay hạ gục con quỷ đầu tiên trong đời.

Chàng trai im lặng một chút, lại tự tin nói tiếp, trong lúc chàng trai chưa nói, con quỷ chuột kia dường như nghe thấy tiếng gì đó trong gió, đầu nó ngóng ngóng sang hướng khác rồi len lén, nhẹ gót bước qua chàng trai rắc rối....

Xong rồi dọt lẹ theo hướng âm thanh kia !

- Mày hãy xem đó như là một ân huệ đi con chuột hôi hám xấu xí kia, rồi từ nay mày sẽ cảm thấy sự hy sinh của mày sứng đáng ột Nhật Nguyệt Võ Sinh vĩ đại nhất trong lịch sử này, sẽ có một ngày tao sẽ là người mạnh chỉ dưới Nhật Nguyệt Võ Thần mà thôi. Thế nào ? Tao không ày chịu thua đâu nhé, đừng nên run sợ dưới cái tên Nhật Nguyệt Võ Tộc của tao đấy !

Nói xong những lời cần nói, vị đại hiệp trừ gian diệt ác kia từ từ xoay đầu lại, một cách thật từ tốn và khí khái !

Trên môi không quên kèm theo một nụ cười tự tin vô cùng !

Chàng trai nhìn con chuột.........

Éc !

Nụ cười còn đứng trên môi, gương mặt ngơ ngơ ngu ngu, chàng trai chết lặn !

Con quỷ đầu đời tôi giết biến đâu rồi ?

Sao chả hay biết gì nè trời ?

- Mày ....đâu.... rồi ?.....

Chàng trai khó khăn rên lên từng chữ một cách đau đớn, khó kiềm được trong lòng cảm xúc dâng trào.....

Muốn khóc quá....

Crộp cộp cộp cộp !

- Mùi quỷ yêu !


Mũi chàng trai động đậy, kèm hàng loạt tiếng bước chân, chàng phán ngay một câu !

Chàng lao vút ra khỏi con hẻm !

Ở phía kia, hàng chục con quỷ đang chạy thục mạng đến, đôi mắt đỏ lừ, miệng chảy đầy dảy, con nào con nấy cũng đều mạnh hơn con chuột lúc nãy !

Mắt chàng trai ánh lên tia sáng, cười ha hả nói :

- Thì ra con chuột hôi hám lúc nãy đi tìm thêm đồng bọn, không sao, dù có thêm gấp đôi chỗ này anh cũng xử hết được mà. Cứ nhào lên nào, hôm nay Trường Minh tao, Ngũ Phẩm Võ Sinh của Nhật Nguyệt Võ Tộc sẽ cho chúng bay biết thế nào là sức mạnh thật sự. Nhào cả đi, anh chấp tất !

Nói xong, vị anh hùng hừ mủi, bẻ hai tay làm thế nghe răng rắc rất đã tai.

Xong rồi, anh ấy lấy ngón tay quẹt mũi một cái !

Hạ người, dạng chân, thủ tấn chuẩn bị xuất quyền !

Hừ !

Những con quỷ vẫn tiếp tục lao lên trông vô cùng hung mãnh !

Anh ấy cười đầy tự tin !

Và !

Chúng đến !

Và !

Chúng !

Lướt qua anh ấy.....

Hàng ngủ của quỷ ấy tách ra tránh anh ấy rồi.....tiếp tục chạy !

Mặt anh ấy ngơ ngơ ngu ngu......mình không đến nổi đáng để chúng coi thường thế chứ ?

Đây là sự sỉ nhục đến tận cùng tâm hồn, gương mặt anh ấy hốc hác xôn xao,

Thôi rồi, nhục thế là cùng.....

Chân tay anh ấy không còn sức lực, mặt mày ủ rủ,

Muốn khóc quá....

Ơ mà....

Chợt, anh ấy nghĩ ra chuyện gì !

À phải, chúng chạy đi đâu thế ?

Vâng, anh ấy vừa nghĩ ra vấn đề mà chỉ một thằng gà mờ được chứng nhận đàng hoàng mới có thể phí nhiều thời gian đến thế để nghĩ ra !

Bỏ qua mọi sự nhục nhã và đau đớn, anh ấy lao theo bọn quỷ !

Anh ấy đang theo đuôi sát nút kẻ thù của mình !

Lúc đó, trong một chiếc Taxi màu vàng, bác tài tò mò, quay xuống hỏi con ma rượu đang ngồi sau xe kia :

- Thế, anh vì sao lại đến Việt Nam vậy ? Anh đi làm ăn à ?

Người nhật kia uống thêm một hớp, dỡ chai rượu ra cười cười nói :

- Giúp đỡ người bạn làm một chuyện.


- Anh làm chuyện gì vậy ?

Tính thẳng thắn, bác tài hỏi tiếp.

Người nhật kia uống tiếp một hợp, cười mỉm, nhìn lên bầu trời trên cao nói :

- Đi tìm một vũ sư !

- Vũ sư à ? Thầy múa, nhảy đồ đó hả ? Vậy đâu có khó, tôi quen mấy người có thể giúp được anh nè !

Người nhật kia chỉ mỉm cười, chợt như nghe thấy gì đó trong gió, người nhật đó nghiêng nghiêng đầu sang nơi xa xăm, mở miệng nói :

- Quẹo sang trái !

Bác tài không hiểu lắm, nhưng không nhiều lời, quẹo trái ngay ở cua tiếp theo !

Nhất kiếm tiếp tục đi theo hướng âm thanh của tấm thiệp vàng !

Trong đêm, mời gọi người và quỷ !

Thông điệp đưa đến toàn thể ba cỏi !

Trong đầu Nhất Kiếm lúc đó nhớ lại người bạn củ, nhớ lại lời trân trối, đi tìm một vũ sư !

Vũ sư của gió,

Người nhảy múa trong đêm hoang lạnh cùng nàng công chúa gió !

Đêm, bao nhiêu là mời gọi,

Huyền diệu, chả bao giờ điếm hết !