Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 77: 77




Tiếng nói vui vẻ của Xenia tiếp tục vang vọng xuống; “Con làm rất tốt, chỉ cần qua được một đợt cuối cùng nữa là đã đủ 12 tiếng rồi.

Hiện tại con hãy nghỉ ngơi hồi sức lại đi, 10 phút sau đợt cuối cùng trong hôm nay sẽ bắt đầu khởi động.”
Đợt cuối cùng này cũng toàn robot như đợt trước, nhưng khác là thực lực của bọn chúng đều là ‘Tinh Anh’.

Tuy số lượng chỉ có 30 tên nhưng như vậy đã rất khó, phải biết đợt ban nãy Vera không hề hạ gục được nổi một tên người máy bậc ‘Tinh Anh’ nào.
Vera chỉ cố gắng né tránh những đòn tấn công, nếu không thể tránh thì dùng kiếm pháp để đỡ, dù sao nhiệm vụ là vượt qua một tiếng cuối cùng này chứ không phải hạ gục lũ người máy.

Mà cho dù có muốn Vera cũng không làm được, một ‘Tân Tinh – hậu cấp(8)’ muốn hạ được một đám bậc ‘Tinh Anh’ có nằm mơ cũng không thể.
Cuối cùng Vera cũng đã trải qua 12 tiếng trên lôi đài này, cả thân thể em run rẩy rồi không tự chủ được ngã xuống.

Xenia liền xuất hiện đỡ em rồi bế em bay lên phía trên, y phục trên người Vera đã ướt hết từ lâu rồi, tóc cũng rối nhiều toàn thân mệt mỏi.

Bây giờ Vera đang cảm thấy cơ bắp toàn thân đau nhức nhất là cánh tay phải, làn da của Vera đã đỏ ửng lên và nóng rát.

Xenia đặt Vera nằm xuống một chiếc giường êm rồi nhẹ nhàng cởi bỏ bộ giáp và toàn bộ y phục trên người Vera ra.
Lúc này cũng đã tầm 23 giờ đêm, trong một căn phòng rộng lớn có mùi thơm thoang thoảng, Xenia nhẹ nhàng đặt Vera xuống một bồn tắm bằng đá.


Nước trong bồn tắm rất ấm, có màu hồng phấn, cảm nhận được sự dễ chịu thoải mái này Vera liền mở mắt tỉnh dậy.
“Cảm giác sảng khoái này thật tuyệt vời, đúng là ngâm mình trong bồn tắm sau một ngày rèn luyện mệt mỏi là đã nhất.”
Xenia nhìn thấy con mình kích động vui sướng như vậy cũng mỉm cười nói;
“Nước tắm này là một loại nước thuốc giúp bồi bổ và điều trị thân thể cho con đấy, từ giờ trở đi ngày nào sau khi rèn luyện xong con cũng phải tắm loại nước thuốc này, nó rất có ích với con.”
Đang thoải mái mơ màng, nghe mẹ nói vậy Vera lại càng vui mừng hơn cười nói;
“Tuyệt quá, vậy là ngày nào con cũng sẽ được tắm loại nước này rồi, hihi con rất muốn điều đó đây.”
Xenia xoa đầu Vera rồi đứng dậy xoay người đi ra ngoài, khi đi cô nhắc; “Con ngâm mình trong đó đủ 20 phút mới được ra ngoài nhé, tắm rửa sạch sẽ xong thì ra đây mẹ sấy tóc rồi kiếm bộ đồ thật thoải mái cho.”
“Vâng ạ, yêu mẹ.” Nói rồi Vera tiếp tục nhắm mắt ưỡn người ra hưởng thụ cảm giác tuyệt vời trong bồn tắm này.

Những năng lượng trong nước đang thẩm thấu vào từng tế bào trong cơ thể Vera và đang không ngừng gột rửa, chữa trị các mạch máu, cơ bắp.

Những việc này khiến Vera vô cùng sảng khoái và thoải mái, đôi mắt em khép hờ, miệng khẽ hở, khuân mặt có biểu cảm thỏa mãn.
Sau khi tắm xong Vera và mẹ đều đã chuẩn bị đi ngủ, vì nơi này chỉ có hai mẹ con nên cũng ăn mặc rất thoải mái.

Xenia mặc một bộ đồ ngủ rất ngắn và mỏng trông rất gợi cảm, Vera cũng không kém, hiện tại thân thể em đã hoàn toàn nảy nở như một người phụ nữ trưởng thành rồi.


Vera nhìn thân thể quyến rũ của mẹ mình rồi cảm thán;
“Chậc chậc, hèn chi papa say mê mẹ như vậy, phái nữ như con cũng bị mẹ mê hoặc đây.”
Xenia liền dùng ngón tay đẩy nhẹ chán Vera miệng cười nói; “Cái con bé này còn biết trêu ghẹo mẹ mình nữa.”
Nhìn thẳng vào Vera, Xenia hỏi; “Sau 12 tiếng rèn luyện ngày hôm nay con có thu hoạch gì lớn không?”
Vera nghe vậy mỉm cười nói; “Tất nhiên là rất lớn rồi, từ trước đến giờ con chưa bao giờ phải liên tục chiến đấu lâu và nhiều như thế, gần như là chết đi sống lại.

Nếu không có bộ giáp D2 kia thì con cũng phải chết mấy trăm lần rồi!”
Xenia bật cười nói; “Nếu con không mặc bộ giáp kia sao mẹ dám để con xuống đó cơ chứ.”
“Hôm nay con đã nắm chắc hơn rất nhiều cách thức và kĩ xảo sử dụng kiếm rồi, hơn nữa ‘Quang phổ kiếm’ tầng 3 cũng vững hơn không ít.

Ngay cả tuyệt kỹ thân pháp ‘Ám Sát’ vì được sử dụng vô số lần nên con đã ngộ ra thêm vài cách thức thi triển mới, bây giờ tốc độ bộc phát cực hạn của con có thể đạt tới xấp xỉ 380 m/s đó!”
Nghe Vera kể một mạch những thu hoạch, Xenia rất vui vẻ vuốt ve khuân mặt con gái;
“Rất tốt, mới ngày đầu tiên mà con đã tiến bộ kinh người như thế này rồi mẹ tin rằng trong một tuần con có thể thăng cấp và kĩ năng sử dụng kiếm pháp cũng lên một tầng cao mới!”
“Hì hì con chắc chắn rồi, nhất định con sẽ không khiến mẹ thất vọng.”
Đêm đó Vera nằm say giấy trong lòng mẹ mình, hai mẹ con ôm nhau ngủ rất ngon trên một chiếc giường rất êm ấm.
Sáng hôm sau khi thức dậy, Vera cùng mẹ mình ăn sáng rồi chuẩn bị đầy đủ xong thì em lại nhảy xuống lôi đài để tiếp tục chiến đấu cường độ cao.


Từ đó ngày nào cũng như vậy, mỗi ngày Vera vẫn bỏ ra 12 tiếng rèn luyện kiếm pháp không ngừng, bộ giáp D2 trên người em đã bị đánh cho hư hại nặng nề.
Ngày thứ sáu kể từ khi Vera rèn luyện, lúc này đang là buổi chiều Vera vừa tiêu diệt xong một đợt hung thú đang có 10 phút để nghỉ ngơi lấy sức.

Vera cảm thấy chiến lực trong thân thể mình đang bạo động và khó có thể kiểm soát, em đã hiểu việc này đại biểu cho điều gì liền hét lớn;
“Hiện tại con muốn thử chùng kích cấp độ, mẹ có thể hoãn lại chút thời gian để con thăng cấp được không?”
Một tiếng nói vui vẻ của Xenia vọng xuống; “Tất nhiên rồi, con cứ tự nhiên mà thử thăng cấp đi nếu có gì không ổn thì báo cho mẹ.”
Nghe vậy Vera liền lấy ra một tấm thảm rất êm từ trong rương ẩn rồi rải ra vùng trung tâm lôi đài, sau đó em vội ngồi xuống xếp bằng nhắm mắt lại.

Ý thức Vera tiến vào sâu bên trong tâm cầu chiến lực, ngay tức thì em cố gắng điều khiển và dẫn dắt những năng lượng tụ lại một điểm.

Hiện tại phía dưới vùng hội tụ năng lượng đó đã có 8 quả chiến cầu năng lượng, mỗi quả đều có kích cỡ tương đương nhau và đã bão hòa.

Vì vậy bây giờ mỗi khi cơ thể Vera hấp thụ năng lượng thì chúng chỉ có thể vởn vơ không cố định bên trong tâm cầu.
Thúc ép hội tụ được hơn 10 phút một quả chiến cầu năng lượng mới đã thành hình, Vera cảm nhận được cũng rất vui vẻ vì đây chính là quả chiến cầu cuối cùng trong bậc ‘Tân Tinh’.

Viên chiến cầu thứ 9 này chỉ có kích cỡ bằng với 1/7 tám viên còn lại, lúc này những phần năng lượng chiến lực còn sót lại bên ngoài đang không ngừng rót vào khiến nó to dần lên.
Đột nhiên cơn đau đầu kinh hoàng đó lại kéo đến, Vera đã chuẩn bị sẵn tâm lí nhưng vẫn khó có thể chịu nổi, cả thân thể em liền nằm xuống quằn quại trên tấm thảm.

Nhưng lần này cơn đau đầu đó biến mất rất nhanh chỉ trong khoảng 10 giây, Vera ngồi dậy với khuân mặt đang suy tư vì trong đầu em đã nhớ rõ thêm một đoạn kí ức mới!

Đoạn kí ức Vera vừa nhìn thấy là khung cảnh ở trên một ngọn núi rất đẹp, Vera là một người mặc đồ trắng tinh đang đứng rất thản nhiên.

Phía trước Vera có bảy người đều là nữ giới đang quỳ xuống với em, một gối họ đã chạm xuống đến mặt đất, Vera có thể cảm nhận được bảy người này đang rất tôn sùng mình.
“Người mặc đồ trắng tinh trong đoạn kí ức vừa rồi là ai vậy? Sao mình lại ở trong góc nhìn của người đó?”
Vera vẫn còn đang ngồi đơ người ra suy nghĩ thì Xenia đột nhiên xuất hiện ở trước mặt em, cô nhìn xuống con gái mình vui vẻ cười khen ngợi;
“Con gái mẹ quả thật là người phi phàm, mới thăng cấp lên đến ‘đỉnh cấp’ thì viên chiến cầu thứ 9 đã nạp năng lượng tới bão hòa luôn rồi.

Vậy giờ đây thực lực của con đã có thể gọi là ‘Tân Tinh – đỉnh phong’ nhỉ, hoặc là ‘Tân Tinh – cực hạn’!”
Nghe mẹ mình nói vậy Vera cũng kinh ngạc rồi vội vàng nhắm mắt lại đưa ý thức tiến vào trong tâm cầu, vừa vào trong em đã nhìn thấy 9 viên chiến cầu năng lượng đủ mọi màu sắc đều có kích cỡ tương đương nhau.

Hiện tại những viên chiến cầu này đang nối đuôi nhau xoay xung quanh biểu tượng ‘Tân Tinh hình’, Vera có thể mơ hồ cảm thấy phía ngoài của biểu tượng có một lớp vách ngăn vô hình!
Vera biết nếu có thể phá vỡ được vách ngăn đó và điều động cả 9 viên chiến cầu hội nhập vào với biểu tượng Tân Tinh kia thì em sẽ đột phá cấp bậc trở thành ‘Tinh Anh’.

Nhưng điều đó Vera vẫn chưa nghĩ đến vội, cần phải chuẩn bị tinh thần và thật nhiều tài nguyên mới được.

Bản thân Vera cũng phải cố gắng làm quen với cường độ chiến lực hiện tại của mình, khi nào mức vững chắc cấp độ đạt đến trên 90% mới có thể nghĩ đến việc đột phá.
Trong chốc lát Vera đã mở mắt ra rồi đứng dậy nhìn mẹ mình cười tươi nói;
“Con là con gái của mẹ cơ mà, chắc chắn là phải bất phàm chứ hì hì...”.