Luân Hồi Thương Đế

Chương 128: Hâm mộ. Nghi ngờ




Vòng xoáy hình thành trong mệnh tuyền mới mở ra khi võ giả đột phá Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy xem như là một loại hạng mục để đánh giá tiềm lực của võ giả, lượng chân nguyên ngưng thành khi võ giả hoàn toàn đột phá Mệnh Tuyền cảnh tầng thứ bảy cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến võ giả sau này, số lượng càng lớn võ giả đương nhiên là sẽ càng có lợi.

Đoạn Ngọc từ trong thư tịch kinh nghiệm của các võ giả đi trước đã từng đọc qua biết được điều này, thế nhưng theo như những gì hắn được biết thì lượng chân nguyên ngưng tụ đạt đến một thành nguyên khí đã là vô cùng hiếm thấy, thiên tài trong thiên tài, mà theo như hắn thấy được chính mình chân nguyên ngưng tụ thành đã xa xa vượt lên hai thành nguyên khí.

Chân nguyên là nguyên khí ngưng tụ đến cực hạn mà hóa lỏng, Đoạn Ngọc thông qua tinh thần lực đã cảm nhận được nguyên khí lưu động trong cả thảy sáu mươi ba đầu mệnh tuyền của mình đã có chút sền sệt, đây là báo hiệu cho lượng chân nguyên của hắn đã chiếm cứ hai thành nguyên khí, theo như thư tịch mà Đoạn Ngọc đọc được thì cũng chỉ có số ít thiên tài Mệnh Tuyền cảnh tầng thứ tám mới có thể làm được, bản thân hắn còn chưa hoàn thành đột phá Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy đã làm được, thậm chí là còn hơn, tiềm lực như vậy sợ là khó mà đánh giá.

Đoạn Ngọc từ khi biết được mình nắm giữ tiên thiên tử phủ thì đã biết bản thân thiên phú kỳ thực rất mạnh, tiềm lực đương nhiên là phải rất cao, chỉ là lúc này hắn có cảm giác mình xem ra vẫn là xem nhẹ chính mình.

“Không được! Không được kiêu ngạo”. Chợt Đoạn Ngọc tinh thần chấn động thầm nói. “Thiên hạ người tài nhiều vô số kể, tiên thiên tử phủ cũng không phải là chưa từng xuất hiện, có thể đi được bao xa thì không chỉ nhìn thiên phú tiềm lực, nếu như không thể biến tiềm lực thành thực lực thì ta chung quy vẫn là con rối tùy ý cho người thao túng, chế định!”.

Thời gian dài sống trong hoàng cung chịu đủ loại xem thường để Đoạn Ngọc tâm tính phát triển hơn bạn đồng trang lứa nhiều, ở giữa hoàng cung lạnh lẽo kia hắn hiểu được chỉ có lặng lẽ phát d.ục mới là lựa chọn tốt nhất, trước khi có được thực lực cường đại thì việc ẩn nhẫn là việc nên làm. Thiên phú của hắn rất mạnh nhưng trên thân cũng có bí mật, không thể qua loa, lời dạy của Đoạn Thần Đại Đế hắn tuyệt đối không thể quên.

“Vòng xoáy này vẫn còn tiếp tục thì càng nói rõ thiên phú của ta mạnh, cứ để cho nó tiếp tục đi, nguyên khí sẽ không thiếu”. Đoạn Ngọc thoáng chút đã lấy lại tinh thần tự nói với chính mình. Hiện tại Phù Sơn thành võ giả và Yêu tộc, Hung thú vẫn đang chém giết, số Hung thú tiến đến gần hòng giết hắn càng nhiều thì số lượng bị đánh chết cũng sẽ càng lớn, hắn có thể để Hắc Hỏa xà chân thân chủ động tiến lên thu thập tinh hoa lực lượng.

“Rống”. “Giết!”. Đoạn Ngọc lúc này mới biết Ngũ giai Yêu tộc đã bị hắc y nhân đánh bại chạy trốn, Lôi Quân thì đã bị một vị hắc y nhân khác lấy lĩnh vực lôi đình khóa chặt không thể nhúc nhích, Yêu tộc và Hung thú sợ hãi tán loạn rút lui về hướng vô danh sơn mạch.

Phù Sơn thành võ giả thấy vậy tất nhiên là không chịu từ bỏ ý đồ, Kiến Quốc thành chủ chỉ huy một đám võ giả cường đại lập tức truy kích, nhân lúc Yêu tộc và Hung thú tán loạn chém giết càng nhiều càng tốt, Yêu tộc, Hung thú bị bọn hắn đánh chết rất nhiều, xác bị tùy tiện để lại trên đường.



Loại hành động truy sát cơ động kia chỉ có Luân Hải cảnh trở lên mới có thể tham gia, phía Phủ Thành chủ dĩ nhiên là đã truyền đạt mệnh lệnh vô cùng rõ ràng, Luân Hải cảnh phía trên truy sát Yêu tộc và Hung thú, còn lại Mệnh Tuyền cảnh quét dọn chiến trường, thu nhập chiến lợi phẩm đi ở phía sau.

“Xì”. “Xì”. Tổ đội của Đoạn Ngọc đám người Thôi Phong nhìn thấy Đoạn Ngọc tuy rằng đã đột phá nhưng khí tức vẫn không ổn định, không có ý định tỉnh lại thì đều dừng lại không yên lòng rời đi, Hắc Hỏa Xà chân thân nhưng lại chủ động đi lên phía trước đem một con Tam giai sơ kỳ Hung thú thi thể thôn phệ.

“Thôi thúc thúc, Lục Ngọc có con Hắc Hỏa Xà này bảo hộ, sẽ không có gì nguy hiểm, nhân lúc này chúng ta đuổi theo đại bộ đội đi, có thể thu thập được các loại tài liệu”. Lục Minh chợt mở miệng nói.

“Này...”. Thôi Phong nghe vậy thì thoáng chút chần chờ, ánh mắt nhìn hướng đại bộ đội di chuyển càng lúc càng xa thì lộ ra vẻ xoắn xít. Tại đây hộ pháp cho Đoạn Ngọc thì bọn hắn xem nhu bỏ lỡ cơ hội thu lấy chỗ tốt rất lớn, thế nhưng bỏ lại Đoạn Ngọc thì Thôi Phong lại cảm thấy không tốt.

“Thôi huynh, ngươi dẫn theo Lục Minh, Thiết Vĩ, Lan nhi và Linh nhi đi đi, để ta ở lại chỗ này hộ pháp cho Lục Ngọc huynh đệ là được”. Tạ Khuyết chợt mở miệng nói.

“Đều đi đi”. Đúng lúc này từ thiên không truyền đến một tiếng nói lạnh lùng, sáu người Thôi Phong, Tạ Khuyết, Lục Minh, Thiết Vĩ, Tạ Linh, Tạ Lan đều không nhịn được mà rùng mình ngẩng đầu lên nhìn.

Trên thiên không lúc này chỉ còn lại vị hắc y nhân đang trấn áp Lôi Quân, y dĩ nhiên là không cùng đám võ giả của Phù Sơn thành truy sát Yêu tộc và Hung thú, Thôi Phong và Tạ Khuyết như nghĩ đến cái gì mà đồng thời cúi đầu nhìn hướng Đoạn Ngọc, Thiết Vĩ và Lục Minh cũng như ý thức được cái gì mà cũng nhìn lại, ánh mắt không giấu được vẻ hâm mộ.

Vị cường giả kia đã tự mình mở miệng như vậy thì đã nói rõ vô cùng thưởng thức Đoạn Ngọc, Mệnh Tuyền cảnh thì đạt được Phong Hầu cảnh thưởng thức, Đoạn Ngọc tiền đồ chắc chắn là vô cùng rộng mở. Mấy người bọn hắn e là không được bao lâu nữa sẽ phải nhìn lên Đoạn Ngọc, nói không hâm mộ là chuyện không thể nào.



“Chúng ta đi!”. Thôi Phong hướng thiên không cúi chào một cái rồi mở miệng nói, dứt lời càng là chủ động đi về phía trước.


Tạ Khuyết, Lục Minh, Thiết Vĩ, Tạ Lan cùng Tạ Linh thấy vậy cũng liền làm theo, một đoàn sáu người ra sức chạy đuổi theo đại bộ đội ở phía trước. Phương xa tiếng đánh giết vẫn chưa hề có dấu hiệu giảm xuống, trong không khí mùi máu tanh nồng nặc.

“...”. Trên thiên không Thiên Tam liếc nhìn hướng xa một lát liền thu hồi ánh mắt, y lưu lại một phần là trấn áp Lôi Quân, một phần chính là bảo hộ cho Đoạn Ngọc bình an đột phá. Về phần võ giả Phù Sơn thành truy sát Yêu tộc và Hung thú thì đã có Thiên Cửu tọa trấn, theo như y thấy Ngũ giai Yêu Miêu kia đã bị Thiên Cửu đánh trọng thương, tính uy hiếp không lớn.

“Tứ Hoàng tử khí tức đạt đến Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy đã được một lát mà vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, xem ra quá trình chuyển hóa nguyên khí thành chân nguyên vẫn chưa kết thúc, không biết đạt đến mức độ nào”. Thiên Tam nhìn xem Đoạn Ngọc, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị thầm nói.

Bản thân Thiên Tam đã từng bước qua giai đoạn này nên tất nhiên là vô cùng rõ ràng, Đoạn Ngọc bây giờ là đang phóng thích tự thân tiềm lực, ngưng tụ chân nguyên càng lúc càng nhiều.

“Rống”. “Ồn ào!”. Đúng lúc này Lôi Quân đang bị Lôi từ lĩnh vực trấn áp đột nhiên gầm lên, yêu khí bốc lên cuồn cuộn hòng phá vỡ lôi đình đang giam cầm chính mình, Thiên Tam lạnh lùng quát một tiếng đã đem đại lượng lôi đình phóng thích không ngừng đánh lên người Lôi Quân, không chỉ là yêu khí vừa mới ngưng tụ đã bị đánh tan mà trên thân cũng nhiều ra mấy chỗ vết thường sâu thấy xương cốt.

“Còn tiếp tục giãy giụa đừng trách Bản Hầu đem ngươi làm thịt!”. Thiên Tam hừ lạnh nói. Bản thân y nắm giữ lĩnh vực không tiện cho việc bắt giữ, so với việc bắt giữ thì y càng thích trực tiếp đem kẻ địch đánh chết. Chỉ là Lôi Quân dù sao cũng là hiếm thấy Yêu Nhân Phong Hầu cảnh, Thiên Tam cảm thấy bắt giữ lấy sẽ có thể điều tra được không ít thông tin bí mật.


Đoạn Ngọc thông qua Hắc Hỏa xà chân thân rất nhanh đã đạt được đại lượng tinh hoa lực lượng đến tẩm bổ thân thể, Tinh nguyên khí sinh ra càng nhiều đổ về phía chín cái vòng xoáy kia ngưng tụ chân nguyên. Cũng thông qua Hắc Hỏa Xà chân thân hắn biết được hắc y nhân đang trấn áp Lôi Quân đã chú ý đến mình.

“Phong Hầu cảnh, hẳn là Tam giai nguyên thần, không có khả năng nhìn thấu ngụy trang của ta”. Đoạn Ngọc nội tâm hơi chút bồn chồn thầm nói.

“Con Hắc Hỏa Xà này có chút thú vị”. Thiên Tam lúc này lại chú ý đến Hắc Hỏa Xà chân thân, phía sau lộ ra khí tức chỉ là Nhị giai Hung thú nhưng y chú ý đến Hắc Hỏa Xà chân thân đã nuốt gọn ba con Tam giai sơ kỳ Hung thú mà không hề có dấu hiệu bị no bạo. Điều này để Thiên Tam không khỏi nghi ngờ về tu vi thực sự của Hắc Hỏa Xà chân thân.

Đoạn Ngọc nếu như biết được điều này thực là không biết nên khóc hay nên cười đây?

***** Ta xin phép tích chương nha, mỗi ngày chỉ lên 2 chương cho đến cuối tháng này.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v