Luân Hồi Thương Đế

Chương 209: Công pháp áp chế




Trong con đường lát đá Đoạn Ngọc vẫn đang tập trung tu luyện Tà Minh Mệnh Tuyền pháp, trong chín đầu mệnh tuyền đại biểu cho tu vi Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy đã không còn vòng xoáy, toàn bộ Tà nguyên khí trong tất cả mệnh tuyền của hắn đã hoàn toàn chuyển hóa thành chân nguyên, trừ ra mười tám đầu mệnh tuyền đại biểu cho Mệnh Tuyền cảnh tầng tám và tầng chín ra thì những chỗ mệnh tuyền khác đều là hai màu chân nguyên, Đoạn Ngọc từ đó cảm nhận được khí tức càng thêm huyền diệu.

“Tiên Tà nhị phổ là tồn tại thế nào?”. Bất giác Đoạn Ngọc nội tâm thầm nói. Từ tên gọi thì đã nói rõ chúng có tính tương khắc không hợp, thế nhưng từ việc hắn có thể đồng thời tu luyện công pháp diễn sinh ra từ Tiên Tà nhị phổ thì có thể thấy quan hệ giữa chúng không đơn giản như vậy. Có thể là tương khắc nhưng lại cũng có thể là tương sinh giống như ngũ hành, khác biệt chỉ là cách thức nhìn nhận mà thôi.

Tu luyện Tà Minh Mệnh Tuyền pháp đến Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy thì Đoạn Ngọc cũng xác định được một điều khá thú vị đó là vô luận tu vi của hắn tăng lên thế nào thì hắn cũng chỉ tu luyện Tà Minh Luyện Thể pháp đến trung cấp mà thôi, đây vừa vặn chính là cấp bậc Tinh Thần Mệnh Tuyền pháp mà hắn tu luyện đến!

Tại Mệnh Tuyền cảnh hắn nhờ có Tịch diệt chi lực mà cơ hồ là luôn dựa vào tinh thuần lực lượng tu luyện, tốc độ chuyển hóa tinh thuần lực lượng thành nguyên khí nhanh hơn chuyển hóa từ thiên địa nguyên khí rất nhiều, điều này khiến cho tốc độ tu luyện lại Mệnh Tuyền cảnh của hắn rất nhanh, tu luyện Tinh Thần Mệnh Tuyền pháp cơ bản là không có quá nhiều cảm ngộ, xem như miễn cưỡng đạt đến trung cấp.

Hiện tại hắn tu luyện Tà Minh Mệnh Tuyền pháp không hề dựa vào Tịch diệt chi lực mà chỉ đơn thuần hấp thu tà khí và thiên địa nguyên khí từ ngoại giới, thông qua đây hắn mới thấy được tầm quan trọng của việc tu luyện công pháp đến cấp bậc càng cao. Nếu như không phải là tại nơi này tràn đầy tà khí và thiên địa nguyên khí cuồn cuộn không ngừng cung cấp cho hắn tu luyện thì e là hắn cũng phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tu luyện đến Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy.

“Tiên Tà đồng tu nhưng rõ ràng là hiện tại vẫn đang lấy Tinh Thần pháp làm trụ cột, ta tu luyện Tinh Thần pháp sẽ là tiêu chuẩn của Tà Minh pháp, đây chính là công pháp áp chế sao?”. Đoạn Ngọc nội tâm có chỗ suy đoán.

Hiện tại hắn tu luyện Tà Minh pháp không có xung đột với Tinh Thần pháp nhưng rõ ràng là Tinh Thần pháp đang áp chế Tà Minh pháp, điều này nhìn như không tốt nhưng lại đúng ý của Đoạn Ngọc, hắn không muốn lưu lại nơi này tiêu hao thời gian đi tu luyện Tà Minh pháp đến tầng thứ cao hơn, sâu trong tâm khảm của hắn đối với Tà Minh pháp đã hình thành một loại kháng cự, cho dù là đã tu luyện thì hắn cũng không muốn đem công pháp này thành chủ tu công pháp.

Thời gian từng chút một trôi qua, thoáng cái đã năm ngày Đoạn Ngọc tu luyện Tà Minh Mệnh Tuyền pháp thuận lợi đột phá Mệnh Tuyền cảnh tầng tám, trong chín đầu mệnh tuyền đại biểu cho tu vi Mệnh Tuyền cảnh tầng tám nhanh chóng xuất hiện hai màu chân nguyên xen lẫn vào với nhau, mức độ dung hợp của hai loại chân nguyên này rõ ràng là đang tăng lên.



Cùng với đó thì Đoạn Ngọc càng cảm thấy loại chân nguyên do hai màu chân nguyên dung hợp thành huyền diệu, tuy rằng đã dung hợp thành chân nguyên mới nhưng khi Đoạn Ngọc chỉ vận chuyển một loại công pháp thì chân nguyên phát ra chỉ là chân nguyên của riêng loại công pháp kia tu luyện ra.

“Như vậy cũng bớt đi một chút phiền phức!”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm nói. Nếu như để người khác biết được hắn có thể đồng thời vận dụng hai loại chân nguyên do hai loại công pháp khác nhau ngưng luyện ra thì chắc chắn sẽ gây người chú ý, điều này đối với người muốn điệu thấp làm việc như Đoạn Ngọc không hợp.

“Không biết trong lúc ta còn đang ở đây thì bên ngoài có tình hình thế nào?”. Chợt Đoạn Ngọc nghĩ đến những người khác của Đoạn gia cùng đi vào di chỉ của Tà Minh tông với hắn. Từ khi đi vào di chỉ này hắn còn chưa gặp đến bất luận người sống nào đã cho thấy di chi của Tà Minh tông không phải vùng đất lành, nơi này tiềm ẩn quá nhiều nguy cơ.

“Được rồi, ta hiện tại vẫn nên lo nghĩ cho vị trí của mình đi, con đường lát đá này quỷ dị hơn ta nghĩ nhiều”. Thoáng suy nghĩ một chút Đoạn Ngọc mới khẽ lắc đầu tự nói.

Cho dù lúc này người của Đoạn gia gặp chuyện thì hắn cũng không giúp được gì, ngược lại là người của Đoạn gia biết được hắn đi lên con đường lát đá này sẽ còn phải lo lắng cho hắn.

“Ông”. “Ông”. Lại là khoảng thời gian năm ngày trôi qua, chín đầu mệnh tuyền cuối cùng đại biểu cho tu vi Mệnh Tuyền cảnh tầng chín của Đoạn Ngọc cũng được mở rộng ra, bên trong đó chảy xuôi hai màu chân nguyên, một loại cảm giác quái vị dâng lên khiến cho cả thảy tám mươi mốt đầu mệnh tuyền chấn động, Đoạn Ngọc có loại cảm giác cảm ứng được cái gì nhưng khi cẩn thận cảm ngộ thì lại phát hiện ra cái gì cũng không thấy, trong minh minh phảng phất như có một bức tường vô hình đem chắn ở trước mắt khiến hắn không thể thấy rõ được đó là gì.

Đoạn Ngọc tự nhiên kìm nén một cỗ cảm giác khó chịu nhưng không nói nên lời, cảm giác thực giống như trên tay đang nắm đồ vật nhưng mắt lại không thể thấy được đó là vật gì.


“Cảm giác này rút cục là gì?”. Đoạn Ngọc âm thầm nhíu mày thầm nói. Suy đoán hắn vô tình nắm giữ lực lượng ghê gớm càng thêm len lỏi trong tâm trí.

“Tổng thể không phải việc xấu, tu vi của ta hiện tại quá thấp, đối với các loại lực lượng trong thiên địa hiểu biết mơ hồ, không thể biết được huyền bí trong đó cũng là bình thường”. Đoạn Ngọc cuối cùng cũng chỉ có thể khẽ lắc đầu tự nhủ. “Đợi tương lai khi ta mạnh hơn, khả năng hiểu được thiên địa lực lượng càng mạnh thì chắc chắn sẽ có thể hiểu được loại lực lượng này huyền diệu”.

Theo như hắn được biết thì Võ đạo thế giới vẫn còn rất nhiều điều kỳ bí, tầng thấp võ giả cơ bản là không có năng lực đi tìm hiểu và được biết. Có những bí mật e là cũng chỉ có số ít cường giả đứng ở đỉnh Võ đạo thế giới mới biết. Lúc này Đoạn Ngọc đã mặc định trên người hắn tồn tại bí mật chính là những điều mà võ giả cấp thấp không thể lý giải.

“Ta đã tu luyện Tà Minh Mệnh Tuyền pháp đến Mệnh Tuyền cảnh tầng chín, tiếp theo sẽ là Tà Minh Luân Hải pháp, không biết sẽ là tình huống gì?”. Đoạn Ngọc lại hướng đến vị trí của bản thân hiện tại. Chiếu theo những gì hắn thấy và suy đoán thì Tinh Thần pháp sẽ áp chế Tà Minh pháp, để chứng minh điểm này thì hắn cần phải bắt đầu tu luyện Tà Minh pháp mới được.

Thời gian năm ngày nữa lại trôi qua, Đoạn Ngọc cảm nhận được bản thân tu luyện Tà Minh Mệnh Tuyền pháp đến cực hạn, tu vi khi tu luyện công pháp này đã đến Mệnh Tuyền cảnh tầng chín đỉnh phong, cả thảy tám mươi mốt đầu mệnh tuyền chảy xuôi đều là hai màu chân nguyên, một loại cảm giác viên mãn toàn vẹn truyền khắp cơ thể khiến Đoạn Ngọc cảm thấy vô cùng thoải mái.

Loại cảm giác này không giống như luyện thể thu được chỗ tốt, cảm giác thoải mái này để hắn giống như được ngâm mình trong nước ấm sau rất nhiều ngày khổ cực, cảm giác phi thường dễ thấy nhưng lại xuất phát từ nguyên thủy nhất.

“Vù”. “Vù”. Bất chợt Đoạn Ngọc cảm thấy toàn thân hơi động, kỳ dị lực lượng từ thân thể hướng thẳng đến thức hải, ở trong đó nguyên thần phảng phất như lâm vào trạng thái thăng hoa kích thích, trong minh minh như có lực lượng đang cổ vũ khiến cho nguyên thần không ngừng lớn mạnh, tốc độ tăng lên so với lúc tiêu hóa tinh thuần ‘thần’ lực lượng còn nhanh hơn mấy phần.

“Hô”. Trạng thái kia đến rất đột ngột khiến cho Đoạn Ngọc không kịp phản ứng, tại trong trạng thái này hắn cảm thấy bản thân giống như được phóng đại rất nhiều lần cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, tinh thần lực sôi trào, ngộ tính đề thăng, xung quanh tà khí xen lẫn thiên địa nguyên khí lấy tốc độ kinh khủng không hợp thói thường dung nhập vào thể nội.



“Bồng”. Không biết qua bao lâu, có thể là rất nhanh, cũng có thể là cực kỳ ngắn ngủi thì hắn bị một cỗ chấn động kịch liệt làm cho tỉnh lại, cỗ chấn động kia đầu nguồn dĩ nhiên là luân hải của hắn. Từ bên trong đó tinh thần chân nguyên giống như dòng lũ ngược dòng trùng kích vào mệnh tuyền, sinh sinh đem hai màu chân nguyên áp chế, tà khí từ ngoại giới cũng theo đó bị đẩy ra khỏi mệnh tuyền.

“Đây là công pháp áp chế?”. Đoạn Ngọc kinh ngạc nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng, những biến hóa này cơ bản là vô cùng phù hợp với suy đoán của hắn trước đó.

Dưới trạng thái kỳ dị vừa rồi hắn cảm nhận được bản thân đã manh nha chạm đến cảm giác giống như lúc đạt được Mệnh Tuyền Thiên kinh trợ giúp mở ra luân hải cơ sở, khác biệt một điểm đó là lúc này là tu vi do Tà Minh pháp tạo nên dị biến cộng với trạng thái kỳ dị kích thích, nếu như không phải Tinh Thần pháp tự động vận chuyển áp chế thì vừa rồi thực không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Đoạn Ngọc cơ bản là không dám nghĩ.

“Tiên Tà đồng tu lấy cơ sở là một môn công pháp đến Đại viên mãn, cũng chính là đạt được Thiên kinh thừa nhận, ta muốn tu luyện Tà Minh Luân Hải pháp thì điều kiện tiên quyết là tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp đến tầng mười, không phải vậy sẽ không thể tu luyện Tà Minh Luân Hải pháp”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm nói, sau đó thì khẽ cười lạnh. “Điểm này e là vị cường giả tạo ra nơi này cũng không nghĩ đến!”.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc