Luân Hồi Thương Đế

Chương 217: Tà Minh Tổ Đế




“Cửu giai?”. Đoạn Ngọc nghi hoặc thầm nói. Bước qua Bát giai tự nhiên là Cửu giai, người tạo ra con đường thí luyện này vì sao còn cần để lại thạch bia đánh dấu này?

Phía trước mấy chỗ giao nhau của các giai không có xuất hiện tấm thạch bia tương tự, kia là muốn nói Cửu giai này khác biết so với đoạn đường mà Đoạn Ngọc đã đi qua?

Đoạn Ngọc hướng ánh mắt về phía trước, vẫn là con đường lát đá, tà khí dày đặc gần như đen như mực, không phải biết sử dụng tà nhãn thì hắn cũng không thấy được đường đi. Hai bên đường trận văn vô số, nhìn qua thì cũng với mấy giai phía trước cũng không khác nhiều lắm.

“Vù”. Đoạn Ngọc vô thức vươn tay chạm lên thạch bia kia thì lập tức có cảm giác ý thức bị kéo đến một nơi vô định không biết, đợi hắn kịp hồi thần thì đã thấy bản thân đi đến một mảnh hắc ám hư không.

“Bao nhiêu năm cuối cùng cũng có tông ta hậu nhân đến được nơi này! Không uổng công Bản Đế năm đó hao phí tâm tư tạo ra Tà Luyện Lộ!”. Bất chợt có một đạo thanh âm tang thương cổ xưa truyền vào linh hồn ý thức của Đoạn Ngọc, âm thanh kia uy nghiêm khiến hắn không nhịn được mà run rẩy, một cỗ vô hình áp lực khiến hắn có loại cảm giác muốn đi quỳ bái.

Đoạn Ngọc từng cảm thụ qua ý chí của Đoạn Thần Đại Đế, cỗ ý chí kia mênh mộng hạo hãn giống như đại hải, trong khi đó thì cỗ vô hình áp lực do ý chí cường đại không rõ mang đến cho Đoạn Ngọc cảm giác giống như lạc vào hắc ám tinh không vô tận, cả hai tuy rằng đều vượt xa tưởng tượng của Đoạn Ngọc nhưng hắn cảm giác ý chí cường đại không rõ này mạnh hơn Đoạn Thần Đại Đế.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là cảm thụ chủ quan của Đoạn Ngọc trong lúc nhất thời mà thôi, vị cường giả không biết kia xưng là Bản Đế thì cho thấy y tu vi vẫn còn đang hạn chế trong Đế Quân cảnh, mạnh hơn thì cũng là Đại Đế mà thôi, không thể mạnh hơn Đoạn Thần Đại Đế quá nhiều.

Cho Đoạn Ngọc cảm giác như vậy rất có thể là vì tại nơi này hơi có quỷ dị, Đoạn Ngọc đi đến đây chỉ là ý thức mà không phải chân thân. Cảm giác giống như lúc hắn điều tra không gian trong trữ vật không gian, khác biệt đó là hắc ám tinh không này quá rộng lớn, ý thức của hắn tại đây chỉ giống như chiếc lá trong dòng nước lũ.

Đáng nói hơn đó là ở trong hắc ám tinh không này hắn ý thức lại hóa thành hình dáng của hắn, ngoài việc không có cảm giác khí huyết thì mọi hành động đều giống như lúc bình thường, cảm giác thực có chút quái dị.

“Vãn bối Đoạn Ngọc bái kiến tiền bối”. Đoạn Ngọc thoáng chút suy nghĩ đã liền khom người hành lễ. “Thứ cho vãn bối vô lễ, không biết tiền bối là ai?”.



“...”. Ý chí cường đại kia không lập tức đáp lại mà thoáng lâm vào trầm mặc, Đoạn Ngọc sau đó cảm nhận được có một cỗ ý niệm cường đại quét qua bản thân ý niệm thể.

“Ngươi không tu thành tà nguyên thần, nên không phải là tông ta hậu nhân, vì sao có thể đi đến được chỗ này?”. Im lặng hồi lâu ý chí cường đại kia mới truyền đến một đạo thanh âm nghi ngờ.

“Nếu như tiền bối đang nói đến Tà Minh tông thì vãn bối rất tiếc, Tà Minh tông từ tám mươi vạn năm trước đã lâm vào tai nạn hủy diệt sau khi Tiên môn, Tà tông phát sinh đại chiến, vãn bối đến được nơi này đều là do trùng hợp đi vào một chỗ di chỉ còn sót lại của Tà Minh tông, đi vào nơi này không chỉ có một người vãn bối”. Đoạn Ngọc không dám xem nhẹ mà cẩn trọng nói.

“Tám mươi vạn năm trước?”. Ý chí cường đại kia nghe vậy thì thoáng lặng xuống, sau đó lại hỏi. “Tính đến hiện tại thời điểm mà Võ đạo thế giới chính thức sinh ra đã trôi qua bao lâu?”.

“Đã trải qua hơn một trăm vạn năm một chút”. Đoạn Ngọc không suy nghĩ nhiều đã đáp. Đây đều là tin tức hắn đọc từ Võ đạo thế giới lục mà Lăng Vũ viết xuống, Lăng Vũ đã viết xuống Võ đạo thế giới lục được một thời gian nên lịch sử của Võ đạo thế giới nên trôi qua hơn trăm vạn năm rồi.

“Hơn trăm vạn năm? Hừ! Như vậy tức là mới trôi qua hơn mười vạn năm mà bọn hắn đã không nhịn được mà động thủ rồi?”. Ý chí cường đại hừ lạnh một tiếng nói, toàn bộ hắc ám hư không cũng theo đó chấn động, Đoạn Ngọc ý niệm thế đứng trước loại chấn động này cơ hồ là không có chút lực phản kháng nào, kém chút bị đánh tan.

Đoạn Ngọc nội tâm có chút hoảng sợ, dĩ nhiên là càng thêm kính sợ đối với thủ đoạn của vị cường giả không biết kia. Thông qua y tự nói thì hắn đại khái hiểu được một chút nội tình, vị cường giả này hiển nhiên là tồn tại cực kỳ xa xưa, ý chí còn tồn tại cho đến hiện tại chắc hẳn là thông qua loại thủ đoạn thần kỳ nào đó.

Để cho Đoạn Ngọc tò mò đó là điều y mới nói, cái gì mà không nhịn được mà động thủ? Kia không lẽ là đang nói đến nguyên thân Tiên môn, Tà tông phát sinh đại chiến?

“Tiểu tử ngươi ngược lại là có chút thú vị, tu luyện Tinh Thần pháp lại còn có thể tu luyện Tà Minh pháp”. Ý chí cường đại kia trầm mặc một chút thì giống như cười nói.



Đoạn Ngọc hơi có giật mình nhưng cũng không có ngoài ý muốn, đối mặt với loại cường giả này hắn cơ hồ là không có bao nhiêu bí mật có thể che giấu, bị đối phương phát hiện đồng thời tu luyện cả Tinh Thần pháp và Tà Minh pháp cũng không lạ.

“Trước kia trong Võ đạo thế giới ta có võ hiệu là Tà Minh Tổ Đế!”. Không đợi Đoạn Ngọc kịp phản ứng thì ý chí cường đại kia đã nói ra thân phận của mình.

“Tà Minh Tổ Đế?”. Đoạn Ngọc kinh hãi kém chút hô lên, kia há không phải là một trong mười lăm vị võ giả đầu tiên lĩnh ngộ Tiên môn, Tà tông có thành tựu, khai sáng ra Tà Minh tông?

Dám xưng là Tổ Đế trong Võ đạo thế giới cũng chỉ có mười lăm vị cường giả khai sáng ra Tiên môn, Tà tông mà thôi, bọn hắn khi đến Đế Quân cảnh mới sử dụng võ hiệu này.

Tà Minh tông kéo dài là nhờ vào Tà Minh pháp, thân là người lĩnh ngộ Tà điển mà sáng tạo ra Tà Minh pháp thì có thể thấy được Tà Minh Tổ Đế là người có thiên phú kinh khủng đến đâu, trong Võ đạo thế giới từ trước tới nay sợ là cũng không có mấy người có thể so sánh được với Tà Minh Tổ Đế.

“Vãn bối tham kiến Tổ Đế!”. Đoạn Ngọc kinh hãi qua đi thì mới khom người một lần nữa hành lễ nói. Nơi này quá mức quỷ dị, áp lực mà Tà Minh Tổ Đế gây ra để Đoạn Ngọc cảm thấy liền Đoạn Thần Đại Đế cũng không bằng nên Đoạn Ngọc không hề hoài nghi chút nào về thân phận của Tà Minh Tổ Đế, cùng là Đại Đế thì e là cũng chỉ có mấy vị Tổ Đế này mới có thể mạnh mẽ hơn Đoạn Thần Đại Đại như vậy.

“Không cần đa lễ!”. Một cỗ lực lượng nhàn nhạt xuất hiện trong hắc ám hư không đem Đoạn Ngọc đỡ lấy, thanh âm của Tà Minh Tổ Đế cũng theo đó vang lên. “Ngươi không phải là Tà Minh tông đệ tử nhưng lại tu luyện Tà Minh pháp nên mới đến được chỗ này, chúng ta xem như là có duyên”.

“...”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm mắng, hắn mới không muốn cùng Tà Minh Tổ Đế có duyên, nếu như không phải ban đầu không rõ ràng con đường thí luyện này thì hắn cũng không bị cuốn vào chỗ này.

“Bản Đế thiết kế nơi này kỳ thực không phải chỉ nhắm vào Tà Minh tông đệ tử, kẻ có thể đến được nơi này thì xem như là đã vượt qua phạm trù đệ tử của Tà Minh tông rồi, người như vậy nên có cơ hội thấy được Võ đạo thế giới chân chính bí mật”. Giống như biết được được suy nghĩ của Đoạn Ngọc mà Tà Minh Tổ Đế lại nói.


Đoạn Ngọc nghe vậy thì tràn ngập hứng thú, hắn từ lúc gặp được Đoạn Thần Đại Đế ý chí thì đã biết Võ đạo thế giới không có đơn giản giống như những gì mà hắn biết, Tà Minh Tổ Đế nói đến dĩ nhiên là vô cùng phù hợp với những gì mà hắn suy đoán.

“Võ đạo thế giới bí mật rất nhiều, mấy chục vạn năm nay Yêu Vực một phương đối với Nhân tộc tràn ngập kỳ bí, trong Nhân tộc thế giới cũng còn không ít cấm địa, Tà Minh Tổ Đế muốn nói đến bí mật không biết là thế nào?”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm nghĩ.

“Tiểu tử, những điều Bản Đế chuẩn bị nói cho ngươi biết không phải chuyện bình thường, ngươi sau khi rời khỏi đây tuyệt đối không được nói ra cho bất luận người nào biết, sau này khi ngươi đến Tôn Giả cảnh thì có thể nhận được dẫn dắt, trước lúc đó cho dù là chết đi cũng không được để lộ tin tức”. Tà Minh Tổ Đế lúc này lại nói, thanh âm tràn ngập vẻ ngưng trọng.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì lập tức nghiêm nghị, tồn tại cường đại giống như Tà Minh Tổ Đế đều tỏ ra ngưng trọng như vậy thì có thể thấy được bí mật mà y chuẩn bị nói cho hắn không bình thường, thật là có khả năng kéo theo toàn bộ Võ đạo thế giới.

“Võ đạo thế giới thực chất chỉ là một chỗ thí luyện khổng lồ”. Tà Minh Tổ Đế trầm giọng nói.

“Cái gì?”. Đoạn Ngọc kinh hãi kém chút đã kinh hô, Võ đạo thế giới lại chỉ là một chỗ thí luyện? Điều này làm sao có khả năng?

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v