Luân Hồi Thương Đế

Chương 236: Lực lượng nơi nào




“Quyết định như vậy đi!”. Đoạn Ngọc thoáng dừng lại chốc lát thì cũng đồng ý với chủ ý của Cơ Tử Nguyệt, trong mắt người sau thì hắn giống như vừa mới suy tính thiệt hơn.

“Vậy thì đi thôi!”. Cơ Tử Nguyệt gật đầu, sau đó cũng liền xoay người đi hướng trận pháp bao phủ.

Đoạn Ngọc nhanh chân đuổi theo rất nhanh đã thấy được bên đường có năm cỗ thi thể bị kiếm chém, đây hiển nhiên chính là thành quả của Cơ Tử Nguyệt trước đó. Đoạn Ngọc nhìn đến một chút thì có chút tiếc nuối, đây là năm đoàn tinh hoa lực lượng của Luân Hải cảnh nha, lực lượng đủ để chèo chống cho hắn đột phá thêm một tầng.

“Đợi một chút!”. Cơ Tử Nguyệt đang đi thì như nghĩ đến cái gì mà đột nhiên dừng lại, trong tay trường kiếm huy động hướng mặt đất chém mấy đường, dĩ nhiên là mở ra một cái hố lớn, đất đá bị nàng lấy ra nhưng cây cối xung quanh không bị ảnh hưởng nhiều lắm.

“Lục công tử, giúp ta đem những thi thể kia mang đến đây”. Cơ Tử Nguyệt nhìn sang Đoạn Ngọc nói. Đoạn Ngọc thoáng chút ngẩn ra thì liền hiểu được Cơ Tử Nguyệt là muốn hủy thi diệt tích.

Đoạn Ngọc nội tâm khẽ cười nhanh chóng di chuyển năm bộ thi thể đem đưa đến ném vào trong hố, trong lúc này cũng thuận tiện đem một tia Tịch diệt chi lực thả xuống.

“Lục công tử, còn ba cỗ thi thể kia...”. Cơ Tử Nguyệt nhìn sang Đoạn Ngọc nghi hoặc.

“Tử Nguyệt cô nương yên tâm, ta sẽ đi xử lý!”. Đoạn Ngọc khẽ gật đầu, sau đó thì lập tức xoay người rời đi hướng ba cỗ thi thể lúc trước.

“...”. Cơ Tử Nguyệt thoáng chút nghi hoặc nhưng cũng không hỏi thêm mà vung tay lên đem đám đất đá vừa mới đào lên lấp lại, sau đó nàng dĩ nhiên là còn cẩn thận lay động một chút lá khô đem đẩy đến phủ lên trên, võ giả đi ngang qua nếu là không chú ý thì sẽ không nhìn thấy.

Đoạn Ngọc bên kia đơn giản hơn nhiều, hắn nói là đi xử lý thi thể nhưng thực chất chỉ là đem gom lại một chỗ rồi phóng thích Tịch diệt chi lực mà thôi, nói đến xử lý thi thể thì trong Võ đạo thế giới sợ là không có mấy người có thể mạnh hơn hắn.


Sau khi xử lý xong xuôi Đoạn Ngọc mới quay lại hội hợp với Cơ Tử Nguyệt, trong thức hải nhiều ra thêm năm đoàn tinh hoa lực lượng khiến hắn có chút vui mừng, trong đó có hai đoàn tương đương với Luân Hải cảnh đỉnh phong, khá là nồng đậm.

Nghĩ đến thì Đoạn Ngọc cũng hơi chút bất ngờ về thủ đoạn bày trận bao phủ quanh di chỉ này, võ giả chết trong tay hắn biểu hiện ra tu vi cao nhất là Luân Hải cảnh đỉnh phong nhưng hắn biết chắc có người tu vi vốn có không chỉ như vậy, bọn hắn chỉ bị áp chế xuống Luân Hải cảnh đỉnh phong mà thôi.

Nếu như nói là trận pháp áp chế lực lượng của bọn hắn thì lực lượng kia vẫn nên là nằm sâu trong thể nội của bọn hắn, khi bị giết chết, cướp đoạt được lực lượng thì những lực lượng kia không phải là nên quy về cho Đoạn Ngọc hay sao?

Thế nhưng trên thực hắn chỉ thu được tinh hoa lực lượng của Luân Hải cảnh đỉnh phong mà thôi, như vậy thì khi lực lượng vốn có của bọn hắn đang ở nơi nào?

“Ta hiểu được vẫn là quá ít, cần nghiên cứu nhiều hơn mới được”. Đoạn Ngọc suy nghĩ chốc lát không có kết quả thì chỉ có thể gạt qua một bên, sau khi giải quyết xong chuyện chỗ trận pháp hư hư thực thực có Dược điền này sau hắn sẽ tìm hiểu một phen.

Cơ Tử Nguyệt nhìn thấy Đoạn Ngọc quay lại cũng không hỏi nhiều mà chỉ khẽ gật đầu, hai người sau đó ăn ý đi hướng chỗ sâu trong rừng rầm, trận pháp kia đã không xa.

“...”. Trong không khí chợt xuất diện dị động khác thường, Đoạn Ngọc giác quan nhạy bén rất nhanh đã nhận ra không đúng, hắn có cảm giác giống như có lực lượng cường đại đang không ngừng trùng kích ở phía xa, hắn cảm nhận được chính là lực phản chấn.

“Lục công tử cũng cảm nhận được đúng không?”. Cơ Tử Nguyệt quay sang nhìn Đoạn Ngọc hỏi, nhìn thấy Đoạn Ngọc gật đầu thì mới nói. “Xem ra là các thế lực lớn đã quyết định cường công, nhất quyết phá trận pháp!”.

“Trận pháp hư hư thực thực bảo vệ Dược viên của Tà Minh tông, chỉ là một đám võ giả chỉ có thể phát huy ra Luân Hải cảnh thì làm được gì?”. Đoạn Ngọc hơi chút kinh ngạc hỏi. Hẳn hiển nhiên là không cho rằng những thế lực lớn kia sẽ dùng biện pháp cường công để phá hủy trận pháp, việc này thực sự là không thực tế.

“Nếu như các thế lực lớn tạm thời bỏ qua hiềm khích mà liên thủ với nhau thì việc này cũng không phải là không làm được”. Cơ Tử Nguyệt lại lắc đầu đồng nói. “Lục công tử đừng quên là tu vi bị hạn chế ở Luân Hải cảnh đỉnh phong nhưng võ giả đi vào trong di tích này cũng không thiếu Phong Vương cảnh, bọn họ tu vi bị hạn chế nhưng tri thức thì vẫn có, nếu như có Trận Pháp sư ở đây thì nói không chừng là có thể nhìn ra điểm yếu của trận pháp”.



Đoạn Ngọc nghe vậy thì mới tỉnh ngộ, các loại chức nghiệp đến Phong Hầu cảnh thì tu vi có thể không tăng lên nhưng cấp độ chức nghiệp vẫn có thể đề thăng, tỉ như một vị Phong Vương cảnh là Thất giai Luyên Đan sư cũng không phải là không có.

“Có người đến!”. Chợt hai người đồng thời dừng lại nhìn về phía trước, vừa rồi dĩ nhiên là có một tia tinh thần lực mờ mịt quét về phía hai người.

“Người đến dừng lại!”. Một đạo thanh âm hùng hồn vang lên, năm vị võ giả tuổi không lớn lắm bước ra, từ cách ăn mặc của năm người thì có thể thấy được bọn hắn xuất thân thì một cái thế lực, tu vi so với nhóm người trước đó ám toán Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt cũng cao hơn.

Ba vị Luân Hải cảnh đỉnh phong cùng hai vị võ giả trẻ tuổi Luân Hải cảnh tầng tám.

“Nơi này đã bị Đế Minh chiếm giữ, bất luận là ai cũng không được đi vào”. Võ giả đi đầu là một cái trung niên nhân, y liếc mắt nhìn Cơ Tử Nguyệt một chút rồi mới Đoạn Ngọc lạnh giọng nói. Thái độ có chút kiêu căng nhưng hành động không giống với đám võ giả trước đó mà hai người Đoạn Ngọc gặp.

“Chúng ta muốn gia nhập Đế Minh”. Cơ Tử Nguyệt đi đầu mở miệng đáp lời, thanh âm vô cùng dễ nghe. “Ta cảm thấy bản thân thực lực đủ để vào Đế Minh!”.

“Ồ?”. Năm vị võ giả kia nghe vậy thì đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhất là hai vị võ giả trẻ tuổi kia, cả hai đều nhìn hướng Cơ Tử Nguyệt đầy vẻ hứng thú.

“Cô nương là Luân Hải cảnh đỉnh phong, muốn gia nhập vào Đế Minh không phải là không được!”. Vị võ giả dẫn đầu kia thần sắc hơi có hòa hoãn nói. Sau đó lại chỉ về phía Đoạn Ngọc nói. “Thế nhưng hắn lại không được, tu vi quá thấp, không đủ tư cách gia nhập Đế Minh”.

“...”. Đoạn Ngọc thoáng nhíu mày, tự nhiên bị người ta khinh thường như vậy tất nhiên là không vui, Để hắn càng thêm khó chịu đó là hắn mơ hồ nghe được tiếng Cơ Tử Nguyệt cười trộm. Nếu như không phải là muốn gia nhập Đế Minh thì hắn đã cho vị võ giả dẫn đầu năm người kia biết thế nào là không đủ tư cách.

“Vị đại ca này có thể yên tâm, đừng nhìn hắn tu vi chỉ có Luân Hải cảnh tầng một mà xem thường, đơn đả độc đấu hắn cũng không kém Luân Hải cảnh tầng năm bình thường”. Cơ Tử Nguyệt lúc này mới mở miệng nói, sau đó càng là có chút khiêu khích nhìn về phía hai vị võ giả đi sau bổ sung thêm. “Nếu như tiểu muội cùng hắn liên thủ thì hai vị Luân Hải cảnh tầng tám kia chưa chắc đã là đối thủ của chúng ta”.



Đoạn Ngọc có chút kinh ngạc nhìn Cơ Tử Nguyệt, hắn thực là không nghĩ đến vị Thánh Nữ Tinh Thần môn này lại tùy tiện xưng hô như vậy. Thay bằng là một cái tiểu thư khuê các theo khuôn phép thì lúc này hắn cảm thấy Cơ Tử Nguyệt càng giống một cái nữ tử phong trần trải sự đời.

Còn nói nữa đó là hắn cùng Cơ Tử Nguyệt lúc nào liên thủ qua? Nhìn qua hai vị Luân Hải cảnh tầng tám kia cũng không mạnh lắm, chiến lực nhiều nhất là so được với Luân Hải cảnh đỉnh phong bình thường mà thôi, có thể chịu được hai thương của hắn hay không cũng là vấn đề, cần gì liên thủ với Cơ Tử Nguyệt?

“Cái gì?”. Hai vị Luân Hải cảnh tầng tám kia nghe vậy thì có chút giận dữ, đang muốn xông lên thì bị võ giả đi đầu ngăn lại.

“Cô nương nếu như làm được như vậy thì ta có thể dẫn tiến ngươi gia nhập vào Đế Minh dưới chướng Thiết gia ta”. Võ giả dẫn đầu nhìn Cơ Tử Nguyệt nghiêm nghị nói.

Thiết gia là Đế tộc, tuy rằng thực lực hiện tại không thể sánh bằng được với các Đế tộc cường đại nhưng trong Đế tộc cũng là tầng trung thượng, tộc nhân chiến lực trong đồng giai cũng không kém, nếu như Cơ Tử Nguyệt Luân Hải cảnh đỉnh phong và Đoạn Ngọc Luân Hải cảnh tầng một liên thủ có thể đánh ngang ngửa với hai vị võ giả Thiết gia Luân Hải cảnh tầng tám thì để Cơ Tử Nguyệt và Đoạn Ngọc tạm thời gia nhập vào Thiết gia cũng không mất cái gì.

Khi không đưa đến hai cái chiến lực tay chân không kém, làm gì cần từ chối?

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v