Luân Hồi Thương Đế

Chương 256: Thánh nữ nghi ngờ




“Điều này không có khả năng!”. Cơ Tử Nguyệt nội tâm thầm nói. Đợi nàng kinh nghi thoáng qua thì lập tức nhìn lại hướng Đoạn Ngọc, lúc này tinh thần uy áp không chỉ biến mất mà trên người Đoạn Ngọc khí tức cũng lấy tốc độ cực nhanh thu lại.

Cơ Tử Nguyệt sửng sốt, nếu như nói nàng trước đó cảm nhận được tinh thần uy áp là ảo giác thì lúc này tu vi của Đoạn Ngọc không ngừng ngã xuống là có chuyện gì?

“Là Ẩn Khí quyết sao?”. Không mất quá nhiều thời gian suy tính nàng đã nghĩ đến một môn pháp quyết thần dị, cấp bậc của pháp quyết này không cao nhưng tính thực dụng rất cao, mà lại theo tu vi của võ giả tăng lên mà khả năng của pháp quyết cũng tăng lên, chỉ cần võ giả không chủ động phá vỡ pháp quyết vận hành thì người khác rất khó nhìn ra khác thường, nhất là võ giả đồng cảnh giới.

Nghĩ đến Ẩn Khí quyết xong Cơ Tử Nguyệt liền có chút hoảng hốt, Đoạn Ngọc nếu như đã học tập môn pháp quyết này thì tất nhiên là đã có ý đồ ẩn giấu tu vi thực lực từ lâu, hắn vừa mới đột phá Luân Hải cảnh tầng bốn xong đã lập tức đem tu vi chân thực ẩn giấu thì việc hắn ẩn giấu nguyên thần cảnh giới thì có gì lạ?

Đoạn Ngọc lúc này thoáng chút ổn định tu vi cảnh giới xong thì đã lập tức đem tu vi ẩn giấu, hắn trong lúc đột phá tự nhiên nghĩ đến một cái ý tưởng to gan, đem tu vi vừa mới đột phá ẩn giấu xuống chính là một trong những việc cần làm.

Dựa vào Ẩn Khí quyết hắn nhanh chóng đem tự thân tu vi đè xuống Luân Hải cảnh tầng một giống như lúc mới đi vào di chỉ, kể từ đó chỉ cần hắn không chủ động phá vỡ Ẩn Khí quyết ẩn giấu thì người khác ở trong di chỉ này sẽ không thể phát hiện ra tu vi của hắn đã đạt đến Luân Hải cảnh tầng bốn.

Để hắn hơi chút kiêng kị đó là vừa rồi khi hắn đột phá thì nguyên thần cũng đột nhiên phóng đại mà phát ra một chút tinh thần lực cường đại, tuy rằng hắn rất nhanh đã đem cỗ tinh thần lực kia thu hồi nhưng lúc này ở bên cạnh hắn là đương đại Thánh nữ Tinh Thần môn, hắn không dám bảo đảm là có thể giấu được nàng.

“Tử Nguyệt cô nương?”. Vừa mới mở mắt ra một thoáng hắn đã thấy Cơ Tử Nguyệt đang nhìn chằm chằm về phía mình khiến hắn đáy lòng hơi chút trầm xuống, hai người cứ như vậy bốn mắt nhìn nhau một lát thì Đoạn Ngọc mới nghi ngờ hô một tiếng.

“A...”. Cơ Tử Nguyệt lúc này giống như hoàn hồn lại khẽ kinh hô, Đoạn Ngọc rõ ràng thấy được vẻ bối rối trong mắt nàng.

“Đa tạ Tử Nguyệt cô nương vừa rồi giúp ta hộ pháp”. Đoạn Ngọc đứng lên bước ra khỏi Thiên địa nguyên trì gần như khô cạn hướng Cơ Tử Nguyệt chắp tay cảm tạ, dứt lời xong hắn cũng liền lấy y phục đem mặc vào.



“Khục...”. Cơ Tử Nguyệt thấy vậy thì vội vàng quay mặt đi hướng khác khẽ ho một tiếng đáp. “Chúng ta hiện tại là đồng minh, Lục công tử không cần khách khí”. Lời nàng nói là như vậy nhưng nội tâm nghi ngờ chi hỏa một khi dấy lên thì rất khó đem dập tắt, bất giác nàng đối với Đoạn Ngọc đã nổi lên ý nghĩ tò mò mà chính nàng cũng không để ý.

Tuy là nghi ngờ nhưng nàng cũng không tiện đi hỏi, Đoạn Ngọc cùng nàng hiện tại đi cùng với nhau nhưng lẫn nhau cũng không phải quen thuộc, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, nàng cảm thấy nếu là đi hỏi sẽ chỉ khiến hắn đối với nàng phản cảm, điều này đối với nàng trước mắt không có lợi.

Đoạn Ngọc nhìn ra được Cơ Tử Nguyệt có chút khác lạ nhưng nội tâm lại không hiểu nhẹ thở ra một hơi, hắn không lầm thì nàng cũng mới có nghi ngờ mà thôi, không phải là xác định rõ ràng. Nếu như nàng xác định được hắn có Tam giai nguyên thần thì hắn cần phải một lần nữa cẩn thận xem xét lại quan hệ giữa hai người.

“Lục công tử, chẳng mấy chốc sẽ có võ giả đuổi đến đây, chúng ta cần phải chuẩn bị đối phó tình huống xấu nhất”. Cơ Tử Nguyệt như cảm nhận được cái gì mà quay đầu nhìn lại Đoạn Ngọc, trầm mặc một lát xong nàng mới nói.

“Tử Nguyệt cô nương có ý tưởng gì?”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì hứng thú nhìn nàng hỏi.

“Xuy”. “Xuy”. Cơ Tử Nguyệt không đáp mà trước tiên vung kiếm chém về phía Thiên địa nguyên trì, tử sắc kiếm quang vọt đến hai đầu Thiên địa nguyên trì chém ngang, thổ nhưỡng hai bên xốc lên đem nguyên bản Thiên địa nguyên trì khe rãnh che lấp, nhìn qua chỗ này thực giống như bị cày xới lên một lần.

“Ở đây xuất hiện Thiên địa nguyên trì là bí mật của hai người chúng ta, Lục công tử tuyệt đối không nên nói cho người thứ ba biết được”. Cơ Tử Nguyệt nghiêm mặt nhìn Đoạn Ngọc nói.

Đoạn Ngọc cười gật đầu, bất giác có loại không mưu mà hợp với Cơ Tử Nguyệt, hắn dĩ nhiên là cũng chuẩn bị phá hủy Thiên địa nguyên trì. Trước tiên là nơi này đã không thể để cho hắn sử dụng nữa thì tự nhiên là không thể tiện nghi người khác, hắn không phải thánh nhân, không cần suy nghĩ cái gì nhân đức.

Tiếp sau đó là hắn có thể lợi dụng chỗ tốt mà Thiên địa nguyên trì mang lại để đối phó với tình huống sắp tới.



“Tiếp theo Lục công tử không cần ẩn giấu tu vi nữa, hoàn toàn phóng thích tu vi Luân Hải cảnh tầng bốn của ngươi đi”. Cơ Tử Nguyệt lại nói.

“...”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì khẽ nhíu mày, hắn có ý định đem tu vi chân thực ẩn giấu đi là đã có kế hoạch của riêng mình, Cơ Tử Nguyệt không lẽ là có ý tưởng khác?

“Lục công tử không phải là có ý định giết ra một đường máu rời khỏi Dược điền này đó chứ?”. Cơ Tử Nguyệt nghiêng đầu nhìn Đoạn Ngọc hỏi.

“Khục...”. Đoạn Ngọc khẽ ho một tiếng, tuy rằng không hoàn toàn giống như Cơ Tử Nguyệt nói nhưng suy nghĩ của hắn không sai biệt lắm là giết ra một đường máu rời khỏi Dược điền. Bây giờ hắn đã đột phá Luân Hải cảnh tầng bốn, hắn có tự tin trong di tích này không có bất luận người nào có thể ngăn cản hắn.

Trước tiên ẩn giấu tu vi chịu đựng truy sát, sau đó đột nhiên bộc phát ra lực lượng cường đại đem kẻ địch đánh giết, như vậy thì khi hắn rời khỏi Dược điền này sẽ không có quá nhiều võ giả nhận ra thân phận Lục Ngọc này của hắn.

“Lục công tử xem ra là suy nghĩ quá đơn giản rồi”. Cơ Tử Nguyệt phảng phất như nhìn thấu được suy tính của Đoạn Ngọc mà lắc đầu. “Các thế lực cường đại tuy rằng không thể can thiệp quá sâu vào những biến hóa trong di tích này nhưng bọn hắn đều có thủ đoạn đánh dấu mà ngươi không lường được, tỉ như Tinh Thần môn, tất cả võ giả tu luyện Tinh Thần pháp đi vào di tích này đều sẽ bị bọn hắn xác định tỉ mỉ, những người biểu hiện kiệt xuất chắc chắn không thoát khỏi bọn hắn truy tung”.

“Lục công tử nếu muốn giết ra một đường máu thoát khỏi Dược điền này thì khi ra khỏi di tích cũng sẽ bị bọn hắn bắt lại, thân phận chân thực của ngươi cũng sẽ bị bọn hắn khám phá”.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì thoáng chút trầm mặc, Tinh Thần môn lại còn có thủ đoạn kia? Không! Phải nói là Tiên môn, Tà tông đều có loại thủ đoạn đặc thù nào đó để truy tung võ giả, nếu như Cơ Tử Nguyệt nói đúng thì cho dù hắn tiêu dao khoái hoạt ở trong di tích thì khi ra khỏi nơi này hắn cũng sẽ không thoát khỏi Tiên môn, Tà tông ma trảo.

“Tử Nguyệt cô nương muốn ta tiếp tục ẩn giấu? Thả ra tu vi chân thực của ta thì làm sao có thể tiếp tục ẩn giấu?”. Hơi chút suy tư Đoạn Ngọc mới không hiểu nhìn Cơ Tử Nguyệt hỏi.


“Đơn giản!”. Cơ Tử Nguyệt khẽ cười. “Những thế lực lớn bên ngoài Dược viên định dạng chúng ta là một vị Luân Hải cảnh đỉnh phong và một vị Luân Hải cảnh tầng một, đổi thành một vị Luân Hải cảnh tầng bốn thì tất nhiên là đã có khác biệt rất lớn, dù sao thì Luân Hải cảnh đỉnh phong ở trong di tích này cũng có rất nhiều”.

“Ngoài đó ra thì sau đó khi chúng ta gặp phải võ giả khác sẽ không thể vận dụng thủ đoạn trước đó đã dùng qua để đối phó những võ giả ở bên ngoài Dược điền, nói một cách khác đó là ta không thể dùng kiếm, Lục công tử đồng dạng cũng không thể dùng thương”.

“Cuối cùng...”. Cơ Tử Nguyệt lấy ra một cái quỷ dị ném cho Đoạn Ngọc cười nói. “Lục công tử buông xuống mặt nạ da người, sử dụng quỷ diện này đi”.

Đoạn Ngọc bắt lấy quỷ diện thâm ý nhìn Cơ Tử Nguyệt, hắn trước đó đã có chút suy đoán nhưng bây giờ Cơ Tử Nguyệt phân phó để hắn chắc chắn nàng từ trước đã nhận ra hắn sử dụng mặt nạ da người che giấu diên mục thật sự, năng lực quan sát này quả thực là để cho hắn kiêng kị. Dù sao thì hắn từng gặp được Động Thiên cảnh cũng không thể phát hiện ra việc hắn sử dụng mặt nạ da người.

“Dựa theo kế hoạch của ta thì chỉ cần chúng ta không gặp phải đám người Thiết Hoành trong lúc rời khỏi Dược điền này sẽ không có người phát hiện ra chúng ta”. Cơ Tử Nguyệt cười tự tin nói.

Đoạn Ngọc hơi chút suy nghĩ thì cảm thấy kế hoạch này của Cơ Tử Nguyệt khá là hoàn hảo, kẽ hở duy nhất chính là chỗ đám người Thiết Hoành, đây là mấy người tiếp xúc với hai người lâu nhất, tu vi chênh lệch có thể khiến người khác không liên tưởng đến hai người thân phận, thế nhưng đối với đám người Thiết Hoành đã quen thuộc với khí tức của hai người thì lại khác.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v