Luân Hồi Thương Đế

Chương 57: 57





Đoạn Ngọc nghe mấy người nói thì đã không tiếp tục lên tiếng, mấy người này đều là thân phận thấp, thiên phú không cao, lúc hoàn thành Luyện Thể cảnh cơ hồ là đã hơn ba mươi, trẻ tuổi nhất có lẽ là Sở Vũ, người này hiện tại cũng đã hai mươi tám tuổi, tương lai có một chút cơ hội đạt tới Luân Hải cảnh, còn lại những người khác thì đời này Mệnh Tuyền cảnh có lẽ là cảnh giới cuối cùng mà bọn hắn có thể đặt chân.
Vì cảnh giới Luyện Thể cảnh đặc thù, nó cần rất nhiều các loại thực vật, bảo dược tôi thể, bình dân võ giả nếu như không có cơ duyên đặc biệt thì hầu như sẽ mất rất nhiều thời gian tu hành.

Đến Mệnh Tuyền cảnh thì khác biệt, khai mở mệnh tuyền tuy rằng cũng cần đến ngoại lực nhưng tự thân võ giả ý chí cũng rất quan trọng, đối với hầu hết võ giả thì tốc độ tu luyện Mệnh Tuyền cảnh đều nhanh hơn Luyện Thể cảnh rất nhiều, mười năm dành cho Luyện Thể cảnh nhưng có thể chỉ cần bảy, tám năm, thậm chí là năm năm cho việc hoàn thành Mệnh Tuyền cảnh.
Về phần Đoạn Ngọc, đỉnh cao Tiên môn Tà tông hắn đã vào định, nếu như không phải vì còn muốn tu luyện Thứ nguyên liệt thần thánh thuật hoàn mỹ nhất thì hắn đã có thể bắt tay vào khai mở mệnh tuyền trở thành Mệnh Tuyền cảnh.
Đương nhiên, Đoạn Ngọc vẫn còn có một cái nguyên nhân nữa chưa muốn lập tức khai mở mệnh tuyền!
Bình thường võ giả ở lúc khai mở mệnh tuyền chỉ có thể mở ra hai, ba đầu mệnh tuyền, thiên tài hướng tới nhưng là cùng lúc mở ra năm, sáu đầu.

Có thể liệt danh thiên kiêu tuyệt thế chí ít cũng là trực tiếp mở ra bảy đầu mệnh tuyền.

Lấy cái này căn cơ, mỗi một tầng cảnh giới số lượng mệnh tuyền sẽ lại gấp lên một lần, võ giả lúc khai mở mệnh tuyền chỉ có thể mở ra ba cái mệnh tuyền thì lúc trở thành Mệnh Tuyền cảnh chín tầng đỉnh cao cũng chỉ nhiều nhất mở ra được hai mươi bảy đầu mệnh tuyền mà thôi, đối với một vị võ giả lúc khai mở mệnh tuyền mở ra sáu đầu thì lúc Mệnh Tuyền cảnh chín tầng sẽ có thể mở ra năm mươi tư đầu mệnh tuyền, chênh lệch lớn vô cùng.
Căn cơ ban đầu cũng chính là tiền đề kéo theo Mệnh Tuyền cảnh võ giả chênh lệch sẽ càng lúc càng lớn, không có cơ duyên thay đổi thì đến Luân Hải cảnh tiềm lực cũng sẽ không cao đến đâu.
Đoạn Ngọc căn cơ thâm hậu, hắn không những đã đạt tới Luyện Thể cảnh mười tầng mà còn có Tiên thiên tử phủ, hắn có cảm giác mình hiện tại bắt đầu khai mở mệnh tuyền thì sẽ có thể trực tiếp mở ra bảy hoặc tám đầu mệnh tuyền! Đây là điều mà bất cứ thiên kiêu nào cũng mơ ước nhưng hắn đối với điều này cũng không hài lòng, hắn muốn là trực tiếp mở ra chín đầu mệnh tuyền, tương lai Mệnh Tuyền cảnh chín tầng hắn sẽ có tám mươi mốt đầu mệnh tuyền.

Hắn tin tưởng bản thân lúc đó sẽ có thể đạt được Mệnh Tuyền Thiên kinh thừa nhận!
Đám người nói chuyện một chút thì bắt đầu lấy ra nước tẩy rửa trên người mình lang huyết, trong lúc chém giết đúng là có không ít máu tươi vẩy lên người bọn hắn, tâm tư cẩn thận Đoạn Ngọc cũng là khó tránh khỏi điều này.

Hắn tất nhiên cũng là như những người khác thành thật rửa đi lang huyết.

Đường đi vào Thiên Lang sơn mạch ban đầu còn có thể xem là đường lớn, bất quá theo thương đội đi vào càng sâu thì đã dần biến thành hoang vu, sau khi bọn hắn giải quyết bầy Hung lang đi thêm nửa canh giờ thì trừ ra một ít dấu vết thì rất khó nhìn ra được đây vốn là một con đường.
Không có cách, tại đây đã xem như là chỗ sâu trong Thiên Lang sơn mạch rồi, khắp nơi chạy đầy cấp hai Hung thú, bọn nó hình thể to lớn, những bước đi qua cơ hồ đều là dày déo mặt đất, Nhân tộc võ giả tạo nên con đường bị bọn nó cày xới cơ bản là không thành hình, đại thụ gãy nát, lá cây rụng...!cũng che đi nguyên bản con đường.
Thiên Vận thương đội trong lúc di chuyển cũng là mấy lần phái ra võ giả dọn đường, nếu như không có xử lý nhanh chóng thì rất có thể sẽ ảnh hưởng đến tốc độ của toàn bộ thương đội.
Liên tục di chuyển hai canh giờ kể từ lúc đụng độ đàn Hung lang thì thương đội tìm thấy một chỗ dừng chân, cách đó không xa có một cái suối nhỏ, thương đội dừng lại một là nghỉ ngơi, hai là tiếp nạp một chút thực vật cùng nước uống.
Quá trình này xem như bình thường, Hoàng chấp sự cùng mặt khác hai vị Luân Hải cảnh đi ra ngoài xem xét địa thế một chút thì quay lại, xung quanh chỗ này trừ ra có mấy con cấp hai Hung thú thì cũng không có nguy hiểm gì, dừng chân ở đây nửa canh giờ hẳn là không có chuyện gì đáng lo.
Thương đội bảo tiêu bọn người cũng là tranh thủ nhanh chóng nhất có thể, Đoạn Ngọc chỗ tiểu đội thức ăn là do La Uy đưa ra, cả đám cũng không khách khí gì nhiều mà trực tiếp ngồi xuống tại chỗ ăn.
“Lệ!”.

Chính ngay lúc này thì thiên không chợt vang lên một tiếng lệ minh, toàn bộ thương đội bảo tiêu tất cả dừng lại đồng tác mà ngưng thần tĩnh khí nhìn lên thiên không, thời điểm này không cần ai nói cái gì thì bọn hắn cũng biết phải làm thế nào.
“...”.

Không được bao lâu thì một cái bóng đen to lớn từ phía trên đỉnh đầu thương đội mọi người bay qua.

Sải cánh đạt tới mười trượng, thân dài hơn ba trượng, một cỗ hung lệ khí tức hướng ra bốn phương tám hướng thị uy, đây là tất cả những gì mà hầu hết mọi người trong thương đội thấy được.
Đoạn Ngọc đồng dạng nhìn lên thiên không, bóng đen kia xuất hiện rồi biến mất trong chớp nhoáng nhưng nó hung uy lại để hắn thật sâu rung động.

Theo như hắn nhìn thấy được thì đó hiển nhiên là một con Ưng loại Hung thú, từ khí tức của nó đến xem thì thực lực chí ít cũng phải là Động Thiên cảnh.

Theo như hắn hiểu biết thì tại trong Thiên Lang sơn mạch này thì nó tuyệt đối là một cái Hung thú Vương giả! Mà lại làm một cái Vương giả thì vị trí lãnh địa của nó nên là nơi có thiên địa nguyên khí nồng đậm nhất Thiên Lang sơn mạch là khu vực trung tâm, nó xuất hiện ở đây thì hiển nhiên là không giống bình thường.


“Thiên Lang sơn mạch Vương giả, Hắc Lân Ưng!”.

La Uy ngước đầu nhìn thiên không im lặng không nói, sau đó một lát thì ánh mắt hiện lên một tia sợ hãi ngưng trọng nói.

“Ta nghe nói nó đã thành công tấn cấp Tứ giai Hung thú ba mươi năm, hôm nay thực lực sợ là không dưới Động Thiên cảnh tám tầng!”.
“Động Thiên cảnh tám tầng?”.

Trong tiểu đội đám người nghe vậy thì hút vào một ngụm khí lạnh, Đoạn Ngọc có chỗ suy đoán nhưng nghe La Uy nói thực lực của nó thì cũng kinh ngạc, lấy Hung thú điên cuồng, một cái Động Thiên cảnh tám tầng chiến lực cũng chưa chắc đã kém Nhân tộc Võ giả Động Thiên cảnh chín tầng, thực lực khủng bố như thế nếu như nhắm vào chỗ bọn hắn thương đội thì sợ là lành ít dữ nhiều, cho dù là vị kia Kim trưởng lão cũng chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.
“Bình thường Hắc Lân Ưng đều ở trung tâm Thiên Lang sơn mạch, chúng ta thương đội lộ tuyến cũng không đến gần lãnh địa của nó, về lý không nên gặp nó mới phải”.

La Uy nhíu mày lẩm bẩm.

Tiểu đội mấy người nghe vậy thì mới thoáng chút thở nhẹ một hơi, như vậy đến xem thì Hắc Lân Ưng chỉ là tình cờ bay qua đây mà thôi.
Tương tự một màn cũng phát sinh ở những tiểu đội khác, mỗi một cái tiểu đội trưởng mỗi đội đều là Thiên Vận thương đội thành viên, bọn hắn đều đã một vài lần đọc qua Thiên Lang sơn mạch tư liệu, đưa ra nhận định cũng là tương tự.

Sau đó chính từ Hoàng chấp sự truyền lại tin tức, theo như Kim trưởng lão xác nhận được thì Hắc Lân Ưng hiện đã lao về phía Thiên Lang sơn mạch chỗ sâu, nó có lẽ là vừa mới dạo quanh một vòng quanh Thiên Lang sơn mạch mà thôi, bay qua chỗ này chỉ là tình cờ.
“Hống...”.


“Lệ...”.

“Oanh...”.

“Rầm...”.

Có thể là còn không đợi bọn hắn buông lỏng thì Thiên Lang sơn mạch chỗ sâu truyền đến tiếng thú rống kinh thiên động địa, sau đó chính là Hắc Lân Ưng tiếng lệ khiếu rung trời cùng kịch liệt tiếng va chạm, bắt đầu thì còn có chút hạn chế nhưng sau đó thì càng lúc càng đáng sợ, mặt đất đều có chút rung chuyển.
“Này...!Không lẽ là Hắc Lân Ưng cùng cái khác Hung thú Vương giả chém giết?”.

Đám người đều kinh ngạc, sau đó rất nhanh liền hiểu ra là có chuyện gì, từng cái khuôn mặt biến ảo không giống nhau.
“Đáng chết! Đám Hung thú Vương giả này là có chuyện gì? Bình thường không sao, hiện tại đúng lúc chúng ta thương đội đi vào Thiên Lang sơn mạch thì lại phát sinh đại chiến”.

La Uy hừ lạnh thấp giọng mắng.

Sau đó thì cũng quay đầu nhìn về phía mọi người trong tiểu đội nói vội.

“Các vị nhanh chóng chuẩn bị, chúng ta e là phải cấp tốc di chuyển, tìm kiếm một nơi trú tạm thời”.

Dứt lời thì cũng vứt lại đám đội viên nghi hoặc mà đi về phía trước thương đội.
Mặt khác tiểu đội đội trưởng cũng là tương tự, bọn hắn tất cả đều hướng đến phía trước thương đội, hiển nhiên đây là vì Thiên Vận thương đội mấy người Hoàng chấp sự, Kim trưởng lão mệnh lệnh.
“Sở lão ca, ngươi có biết vì sao La đội trưởng nói như vậy hay không?”.


Đoạn Ngọc không hiểu lắm nghi ngờ tò mò hỏi.

Theo như hắn thấy thì ở đây Sở Vũ là người có kinh nghiệm lịch luyện trong rừng rậm nhất, có thể hắn có chút lý giải.

Còn lại đội viên cũng có chút tò mò nhìn Sở Vũ, bọn hắn đều muốn biết một chút lý do.
“Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết ah”.

Sở Vũ thì là cười khổ, sau đó thì chỉ về phía thanh âm kịch liệt va chạm kia nói.

“Thiên Lang sơn mạch Hung thú Vương giả va chạm, xung quanh đó cường đại Hung thú vì không muốn bị vạ lây tất nhiên là sẽ chạy ra bên ngoài vòng chiến, hiệu ứng quả cầu tuyết mọi người hiểu chứ? Những Hung thú chạy trốn kia sẽ dẫn phát càng nhiều Hung thú chạy trốn, như vậy thì sẽ dẫn phát nên một hồi thú triều nhỏ trong Thiên Lang sơn mạch”.
Tiểu đội mọi người nghe vậy thì trong mắt đồng tử lập tức co rụt, bọn hắn cũng không phải ngu ngốc đấy, đều hiểu được bên trong Thiên Lang sơn mạch hình thành thú triều có ý vị như thế nào, bọn hắn thương đội nếu như không phải ở trong phạm vi thú triều thì thôi, nếu như là ở trong đó thì sợ là phải đối mặt với tử vong nguy hiểm, cùng thời điểm sẽ có rất nhiều Hung thú vây quanh bọn hắn, thực lực thì càng không phải Hung lang bầy có thể so sánh.
Nghĩ đến đây thì bọn hắn từng cái khuôn mặt tái nhợt.

Thiên Vận thương đội mấy vị cao tầng kia nếu như không thể đưa ra quyết sách hợp lý thì bọn hắn rất có thể là toàn quân tuyệt diệt.
“Chúng ta đi vào đã đủ sâu, hiện tại quay đầu chạy ra Thiên Lang sơn mạch thì e là đã muộn, hi vọng Kim trưởng lão cùng Hoàng chấp sự có thể tìm ra được chỗ trú chân tạm thời nào đó”.

Sở Vũ thở dài nói.

“Bằng không mà nói thì chúng ta chỉ có thể nhìn thiên mệnh!”..