Luật Sư Hạng Nhất

Chương 52: Thư ủy thác (3)



“Trần Chương?” Yên Tuy Chi hơi nghi ngờ, “Có phải là huấn luyện viên lặn của cậu thiếu gia George · Manson kia cũng tên như thế này không? Cùng là một người hay là trùng tên trùng họ? Những tài liệu khác đâu?”

Cố Yến: “Trước mắt chỉ có vài thứ này.”

“Cậu nhất định phải dùng ‘vài’ để hình dung thứ trong tay tôi?” Yên Tuy Chi quơ quơ một trang giấy mỏng tang kia. 

Thông thường mà nói, thư ủy thác của trung tâm hỗ trợ pháp luật Liên Minh sẽ bao gồm ba phần…

Một là khái quát đơn giản về vụ án, có thể nói rõ vụ án kia có tính chất gì, tình huống, thân phận của người bị hại và đương sự.

Hai là tài liệu truy tố liên quan, cái này có thể để cho luật sư được ủy thác biết trước được tiến triển của vụ kiện, cũng có thể biết được mình có bao nhiêu thời gian chuẩn bị.

Phần thứ ba là một phần thông báo đóng dấu, thông báo chỉ có mấy câu lẻ tẻ, còn lại đều là mấy lời nói nhảm cách thức hóa của phía chính phủ.  

Trừ những thứ này ra, lúc thư ủy thác được đưa đến, những tài liệu rất dày kia cũng sẽ được đính kèm, được trợ lí công việc ở luật sở chỉnh sửa lại, sau đó mới đưa cho luật sư được ủy thác.

Đây là thường thấy nhất.

Mà thứ bây giờ Yên Tuy Chi nhận được, cũng chỉ có một phần “thông báo” lẻ loi.

Trừ tên luật sư và đương sự, còn lại không nhìn ra được những thứ khác.

“Tài liệu bị rơi rớt à?” Yên Tuy Chi nói.

Cố Yến: “Đã bảo trợ lí công việc đi hỏi rồi.”

Yên Tuy Chi chỉ chỉ tên giả của mình, “Thuận tiện hỏi một câu là có viết sai tên người không? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp.”

“...”

Thật ra thì, trung tâm hỗ trợ pháp luật trừ luật sư đang hành nghề bên ngoài, còn có một phần danh sách dự bị, là những thực tập sinh đã có tư cách luật sư nhưng vẫn đang ở thời kì thực tập. Không phải là không có chuyện thư ủy thác được nhét vào tay luật sư thực tập.

Hoặc là có tình huống đặc biệt, hoặc là thư ủy thác đã liên tục bị nhiều luật sư có tiếng trực tiếp từ chối.

Tóm lại là tương đối ít thấy.

Nhưng tên của Trần Chương thật sự rất dễ khiến người ta liên tưởng đến George · Manson, cùng với việc ngoài ý muốn xảy ra trên người gã.

“Chẳng lẽ là vụ án của George · Manson đã rõ ràng rồi?” Yên Tuy Chi suy đoán xong thì lại lắc đầu, “Không đến nỗi nào, hơi nhanh quá.”

Cố Yến liếc nhìn đồng hồ báo thức thông minh trên tường phòng làm việc, hành tinh Thiên Cầm có đảo Yaba kia là một hành tinh nghỉ dưỡng nổi tiếng, cực kì nhỏ, thời gian cũng chênh lệch với ở Decama, từ sau lần liên lạc với cảnh sát trưởng Kane đã qua năm sáu ngày ở Decama rồi, bên hành tinh Thiên Cầm cũng được hơn một tuần. 

Lấy hiệu suất của cảnh sát ở hành tinh Thiên Cầm, một vụ án từ lúc xảy ra đến khi điều tra lấy chứng cứ, rồi đến khi xác nhận nghi phạm, bình thường cần năm mười ngày. Mà từ khi xác nhận nghi hạm đến lúc bên truy tố khởi kiện, rồi đến khi trung tâm hỗ trợ pháp luật ủy thác luật sư cho bị cáo, lại thêm mười ngày nữa. 

Cho nên mặc kệ là năm ngày hay là một tuần, khoảng thời gian này cũng không tính là lâu.

Cố Yến suy nghĩ một chút, thử gọi số truyền tin của cảnh sát trưởng Kane. Lúc này không vang đến mấy giây, đối phương liền nhận.

Hai người đều không phải là người thích lòng vòng, há mồm liền đi thẳng vào vấn đề.

“Chuyện của George · Manson là thế nào?”

“À, hai ngày nay tăng giờ làm việc sứt đầu mẻ trán, quên nói cho cậu một tiếng. George · Manson vẫn còn đang nằm trong khoang cấp cứu, có thể giữ được hay không còn khó nói được, cơ thể gã bây giờ quá yếu, nhà Manson lại giấu việc này khá kín, tôi cũng không tiện nói nhiều. Còn về vụ án, đã giao lại cho sở cảnh sát cao cấp rồi, về chuyện cố ý mưu sát thì cấp sở cảnh sát của tôi chỉ có quyền điều tra thôi, tìm được chứng cứ ở hiện trường, cho ra kết quả xét nghiệm bước đầu là xong rồi.” Cảnh sát trưởng Kane nói, “Đã qua mấy ngày, tạm thời số truyền tin của mấy người bạn kia của cậu vẫn bị hạn chế, nhưng rất nhanh thôi, cũng chỉ là chuyện một hai ngày.” 

Kane cho rằng hắn chỉ đơn giản là lo lắng cho bạn, cho nên nói đơn giản lại tình hình. Tiến triển cụ thể của vụ án, sở cảnh sát cấp cao không công bố ra, hắn không thể tự tiện nói.

Đương nhiên Cố Yến biết một điểm này, cũng biết tính tình của Kane, cho nên không truy hỏi nữa, nói mấy câu đơn giản liền cúp truyền tin.

“Nghe ý của Kane, chắc vụ án thật sự phải kết thúc rồi.” Yên Tuy Chi có chút kinh ngạc với hiệu suất lần này của sở cảnh sát, “Xem ra nhà Manson tạo áp lực không nhỏ.”

“Cũng có thể không khó điều tra lắm.” Cố Yến nói.

Hoặc là cả hai đều có.

Lúc phản hồi của trợ lí công việc gửi đến trước mặt Yên Tuy Chi, đã là sáng ngày hôm sau.

Không khéo chính là đây lại đúng dịp Liên Minh kiểm tra bước đầu với người xin cấp luật sư hạng nhất. Sáng sớm, Cố Yến và Hobbs đã bay đến hành tinh có trụ sở chính ủy ban thẩm tra, dăm ba ngày căn bản không về được, hơn nữa loại chuyện này cũng không thích hợp để dẫn thực tập sinh theo.

“Bên trung tâm đã kiểm tra, đối tượng ủy thác đúng là cậu không sai đâu.” Trợ lí công việc giải thích với Yên Tuy Chi, “Tài liệu vụ án đã được chỉnh sửa cả đêm xong rồi, bây giờ sẽ gửi cho cậu, cậu xem một chút đi.”   

Rất nhanh, một xấp tài liệu  không tính là dày phun ra ngoài từ quang não, Yên Tuy Chi nhanh chóng xem một lần, cho đến lúc này, anh mới hiểu được tại sao hiệu suất của sở cảnh sát lại cao như vậy.

Sau khi vụ án của George · Manson được chuyển giao đến sở cảnh sát lớn thứ ba hành tinh Thiên Cầm, các nhâ viên cảnh sát cả đêm tiến hành vòng khám nghiệm và phân tích chứng cứ lần thứ hai, rất nhanh đã hướng kẻ hiềm nghi đến huấn luyện viên lặn Trần Chương của George · Manson, lúc đào lại quá trình tiếp xúc của hắn, phát hiện hắn có một vài bất hòa với nhà Manson, tìm được động cơ phạm tội.

Vụ án này thuận lợi ở chỗ Trần Chương cũng không tranh cãi và chống cự quá nheièu, bị hỏi liền nhận tội tại chỗ, nội dung lời khai hai lần đều thống nhất, tiết kiệm rất nhiều phiền toái.

Hơn nữa gia tộc Manson lại điên cuồng thúc giục phía sau cứ như đòi mạng, lúc này mới khiến cho án George · Manson trở thành vụ án giải quyết nhanh nhất từ trước tới nay của sở cảnh sát lớn thư ba này, nhanh đến mức khiến đám cảnh sát còn thấy ngỡ ngàng.

Có câu có tiền có thể sai khiến ma quỷ, nhà Manson dán bùa đòi mạng ở sở cảnh sát xong, lại lập tức đổi đầu súng bắt đầu dồn ép bên truy tố và tòa án. Nói rằng chỉ có khi hung thủ bị trừng trị, George · Manson cảm thấy được trấn an mới có thể tỉnh lại được.

Liên quan đến mạng người, bên truy tố và tòa án có thể từ chối sao?

Hiển nhiên không thể.

Vì vậy tầng áp lực mắt thường có thể thấy được này đẩy nhanh tốc độ của cả quá trình, còn chưa bỏ lệnh cấm với những người liên quan khác, vụ án đã được đưa đến tay luật sư ủy thác rồi.  

Trong toàn bộ quá trình này, thái độ của Trần Chương trong giai đoạn trước cực kì phối hợp, về sau lại hết sức tiêu cực, thậm chí trực tiếp từ bỏ quyền lợi mời luật sư ủy thác.

Vì vậy vụ án này đi một lượt trong trung tâm hỗ trợ pháp luật, rơi xuống tay một luật sư thực tập.

Thực tập sinh này chính là Yên Tuy Chi.

“Nguyễn?” Locke cũng bị ông thầy bỏ lại lén lút mò vào phòng làm việc của luật sư Cố lúc chạng vạng tối.

Yên Tuy Chi ngước mắt, nói: “Sao lần nào cậu cũng như kẻ gian vậy?”

“Nghe nói cậu nhận một vụ án?” Vẻ mặt của Locke giống như cáo thấy gà, có chút hưng phấn.

“Đúng vậy.” Yên Tuy Chi gật đầu một cái.

“Dạng gì? Phức tạp không?”

Yên Tuy Chi nhìn vẻ mặt của cậu ta, phối hợp nói: “Rất phức tạp.”

“Có thật không?!” Lúc này cáo già đã trộm được gà vào tay. Nhưng rất nhanh cậu ta lại thở dài, “Haiz… thật tốt, tại sao không ai phân cho tôi một vụ chứ.”

Cậu ta hâm mộ một lát, lại rất nhanh rời sự chú ý đi, nói: “Đúng rồi, luật sư Cố không có mặt, tối nay cậu không cần làm thêm giờ chứ?”

Yên Tuy Chi lắc đầu một cái, “Đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc đây.”

“Vậy thì thật là tốt!” Locke nói, “Lần trước cậu đi đảo Yaba bị chậm trễ hai ngày, nhà trọ tôi tìm cho cậu đã bị lấy mất. Buổi chiều chủ nhà mới gọi cho tôi, nói người kia đổi ý rồi, cho nên bây giờ nhà trọ vẫn trống không, nếu lúc này cậu không bận, tôi có thể đưa cậu đi xem một chút.”

Mấy ngày nay bởi vì vẫn không thể quyết định chỗ ở, cho nên Yên Tuy Chi còn ở nhờ chỗ của Cố Yến.

Chỉ là mấy ngày nay Cố Yến không phải ra tòa thì chính là đi hội họp, công việc bị chậm trễ lúc ở đảo Yaba, trong đó phải đi qua mấy luật sở liền, gần như không lúc nào ở trong phòng mình, thời gian hai người chạm mặt cũng không nhiều.

“Hôm nay sợ rằng không được rồi.” Yên Tuy Chi đứng lên thu toàn bộ tài liệu vụ án vào quang não.

Locke sửng sốt một chút: “Hở? Tại sao?”

“Vừa nói rồi mà.” Yên Tuy Chi cười, “Phải thu dọn đồ đạc, trợ lí công việc mới đặt vé tàu bay, mai tôi phải đến hành tinh Thiên Cầm.”

“Đi hành tinh Thiên Cầm làm gì?” Locke vẫn rất mờ mịt.

Yên Tuy Chi dùng ngón tay bắn nhẹ vào quang não, nói: “Bởi vì vụ án được phân cho tôi đấy.”

“Nhanh như vậy?!” Locke nói, “Cậu không đợi luật sư Cố trở lại sao? Dù thế nào cũng phải để cho hắn giúp cậu chuẩn bị một chút chứ. Tôi nghe một đàn anh đã tốt nghiệp nói, lần đầu tiên hắn tham gia phiên tòa một mình, biểu hiện rối tinh rối mù, mặt đỏ đến có thể chiên trứng, rất tiết kiệm.”

“...”

Đời này có khả năng giáo sư Yên cũng không biết đỏ mặt là cảm giác gì.

Anh thuận miệng khen một câu: “Ồ? Thú vị đấy, khí huyết rất đầy đủ.”

Locke: “...”

“Cậu thật sự muốn đi một mình đấy à?” Locke lại hỏi một lần.

Giọng nói kia cứ như chỗ Yên Tuy Chi phải đi không phải tòa án, mà là đường xuống mồ vậy.

“Ừ.” Yên Tuy Chi cười hừ một tiếng, vừa mặc áo choàng dài đeo khăn quàng, vừa nói: “Không chờ được luật sư Cố rồi, thời gian mở phiên tòa ở bên này hơi gấp.”

“Lúc nào mở?”

“Tuần tới.” Yên Tuy Chi nố.

“Không phải là chỉ còn mấy ngày thôi sao?” Locke kêu lên, “Sao lại gấp như thế? Không có đạo lí! Sắp xếp cho luật sự thực tập rồi, lại chỉ cho thời gian chuẩn bị vài ngày như thế. Không phải là muốn thua kiện đấy chứ?”

Nói xong, cậu dừng một chút, như đột nhiên biết cái gì đó, nói: “A… Chẳng lẽ…”

Tại sao trung tâm hỗ trợ lại tìm đến một luật sư thực tập?

Nói là bị luật sư lớn từ chối nhiều lần, có lẽ thế…

Dẫu sao bào chữa cho nghi phạm, trong mắt người đó chính là đối đầu với nhà Manson của người bị hại, nhất định có rất nhiều người không vui.

Nhưng thời gian ngắn như vậy, đủ để bọn họ tìm được mấy luật sư chứ?

Khả năng lớn hơn là nhà Manson áp chế cảnh sát, tòa án xong, lại nhắm ngay mũi tên vào trung tâm hỗ trợ, vì vậy trung tâm hỗ trợ dứt khoát thỏa mãn ý của bọn họ, loại đi luật sư lớn có kinh nghiệm, cũng có nguy hiểm, quay sang chọn một luật sư thực tập trong kho dự bị.

Lí lịch của thân phận Nguyễn Dã còn không đủ hai dòng, nhìn một cái là biết  không lý tưởng, lại không quá thích hợp.

Loại tình huống qua loa lấy lệ tóm thực tập sinh đến này, trước kia không phải Yên Tuy Chi chưa từng thấy, cho nên nhìn một cái liền hiểu được một hai.

Buổi chiều anh còn xách nhận lại với Fizz, ở trong kho tài liệu của trung tâm hỗ trợ, thân phận thực tập sinh của anh vẫn được treo dưới tên luật sư Moore, bởi vì luật sở Nam Thập Tự ngầm thừa nhận Cố Yến là thầy tạm thay, mà luật sư Moore cũng không nổi bật lắm, cho nên thực tập sinh như anh cũng không có gì đặc biệt hay.

Locke cứng lưỡi, há hốc mồm sửng sốt hồi lâu mới phun ra một câu: “Cho nên tìm luật sư thực… Chính là đoán được cậu sẽ thất bại sao?!”

Yên Tuy Chi xuyên qua cửa sổ sau bàn làm việc nhìn ra bên ngoài, còn chưa ra ngoài đã có thể cảm giác được khí lạnh. Anh kéo khăn quàng che lại cằm, nhếch mép một cái nói: “Đúng vậy, còn hâm mộ nữa không?”

Locke suýt chút nữa lắc bay đầu mình, “Không được không được, cậu… haiz… cậu bảo trọng đấy.”

Sáng ngày thứ hai, Yên Tuy Chi xách quang não và hành lý đơn giản ngồi lên tàu bay đến hành tinh Thiên Cầm.

Một mình đi công tác, đây là một chuyện quá quen thuộc với anh, quen đến mức anh cũng sắp quên mình vẫn đang đóng vai thực tập sinh rồi, điều quan trọng nhất là quên luôn việc báo cáo với thầy mình.

Giáo sư Yên sống nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ không có thói quen báo cáo với ai cả, nhất thời căn bản không ý thức được điều này.

Cho đến khi nhận được một tin lúc đang trên tày bay.

Thấy “Bạc hà nhỏ mọn” hiện lên trên màn hình, Yên Tuy Chi do dự hai giây, có một chút chột dạ khó hiểu, nhưng đảo mắt đã biến mất dạng.

Anh ho khan một tiếng, nhận máy, há mồm một cái liền cây ngay không sợ chết đứng nói: “Đang muốn tìm cậu đây, cậu cũng rất biết chọn thời gian đấy.”

Cực kì cực kì thản nhiên.

Cố Yến đầu bên kia: “...”

Lừa quỷ à?

Nhưng đã chặn miệng một cái như vậy rồi, Cố đại luật sư chỉ có thể nói: “Tình hình vụ án thế nào?”

ChuYên bay này cũng không nhiều người lắm, chỗ bên cạnh Yên Tuy Chi trống không, nhưng anh vẫn không muôn thao thao bất tuyệt trong loại trường hợp này thao, cho nên dùng vài ba lời nói điểm chính, tin chắc đối phương cũng có thể hiểu được.

Trong tòa nhà ủy ban thẩm tra liên hiệp, trợ lí công việc cao cấp bê một cốc cà phê đến, lại đưa một cốc khác cho Cố Yến.

Cố Yến đeo tai nghe, vừa mở nắp cốc cà phê, vừa “ừ” một tiếng thật thấp, đơn giản trả lời người đầu dây bên kia.

Cho đến khi trong tai nghe truyền đến lời bình về trung tâm hỗ trợ của người nào đó, “Chuyên chọn trái hồng mềm để bóp.”

“...”

Luật sư Cố sặc một hớp cà phê trong cổ họng.

“Ờ kìa? Sao thế?” Trợ lí công việc cao cấp nhìn hắn cau mày ho khan mấy tiếng, “Sao đang bình thường lại bị sặc? Hút phải gió à?”

Cố Yến khoát tay một cái, lúc ngẩng mặt đã không còn vẻ gì nữa, “Không sao, nghe được một chuyện hoang đường thôi.” Nói xong, không đợi người nào đó trong tai nghe có phản ứng, hắn liền trực tiếp cúp máy.

Chuyên chọn trái hồng mềm để bóp… Kết quả chọn trúng Yên Tuy Chi.

Thật sự quá tinh mắt.