Dịch Khổ Tư bắt đầu âm thầm quan sát Hận Giang Hồ.
BGM đến từ phía Hận Giang Hồ mang đậm style thiếu nữ mộng mơ, còn đặc biệt nhắm vào hắn.
Ví dụ như lúc Hận Giang Hồ đang giải quyết chuyện xin hỗ trợ của người dân thì đứng dậy rót một cốc cà phê. Lúc lướt qua người Dịch Khổ Tư, BGM là: "Muốn nhanh chóng nói với anh! Muốn mỗi ngày đều ở bên nhau!"
Muốn nhanh chóng nói với anh - 快点告诉你
(Bản gốc là nhạc phim hoạt hình)
Hoặc là lúc đi từ máy pha cà phê về chỗ ngồi sẽ thuận tay đặt một cốc cà phê trên bàn Dịch Khổ Tư, BGM chuyển thành: "Muốn dùng một lý Latte khiến cho anh say, để anh có thể yêu tôi nhiều hơn một chút ~."
Si tâm tuyệt đối - Lý Thánh Kiệt (痴心绝对 - 李圣杰)
Còn nếu chỉ lướt qua thì sẽ phát ra đủ các loại câu: "99 lần tôi yêu anh ấy! Thiếu một lần cũng làm mắt tôi nhấp nháy không yên!"
99 lần tôi yêu anh ấy - Nguyên Nhược Lan (九十九次我爱他 - 元若蓝), nhạc phim Định mệnh anh yêu em 2008
Dịch Khổ Tư nghe mà đau cả đầu.
Chỉ là hắn vừa mới nhận ra, Hận Giang Hồ vậy mà còn biết cả khẩu vị cà phê của hắn.
Hắn không thích uống cà phê, có thể nói cà phê là loại đồ uống hắn ít đụng vào nhất.
Dịch Khổ Tư miễn cưỡng lắm mới nhịn xuống.
Nếu so sánh, Dịch Khổ Tư tin tưởng BGM trên người mình nhất định rất bình thường, rất tiêu sái, rất giang hồ.
Đáng tiếc là hắn nào có nghe thấy BGM của chính mình.
08.
Trái lại, Hận Giang Hồ có thể nghe thấy BGM trên người Dịch Khổ Tư.
Đoạn nhạc gần nhất là: "Yêu một người —— Phải làm sao để có thể bên nhau bạc đầu —— Làm thế nào để có thể đối mặt với tất cả —— Tôi thật sự không biết ——!"
Tân Bất Liễu Tình - Vạn Phương (新不了情 - 萬芳)
Vẻ mặt Hận Giang Hồ không khỏi hơi vặn vẹo.
Dịch Khổ Tư nhìn thấy, ngồi cách y mấy mét ném báo cáo lên mặt bàn, dựa người vào ghế, gương mặt không cảm xúc quay ghế một vòng, lười biếng hỏi y: "Nhìn tôi làm gì?"
Chà, ngày hôm nay nhân vật chính Dịch Khổ Tư cũng rất có khí thế.
Nhưng BGM chợt biến thành: "Sự dịu dàng đáng chết của cậu..."
Sự dịu dàng đáng chết - Mã Thiên Vũ (該死的溫柔 - 馬天宇)
Cổ họng Hận Giang Hồ bị nghẹn, tí thì sặc cà phê.
"Không có gì." Hận Giang Hồ cũng miễn cưỡng lắm mới không phun ra.
09.
Tối nay không yên ổn, vài người trong hiệp hội liên tục nhận nhiệm vụ ra ngoài, dần dà chỉ còn lại hai người họ.
Vì vậy khi có người tiếp theo xin trợ giúp, Dịch Khổ Tư suy xét một lúc rồi thương lượng với Hận Giang Hồ với vẻ nghiêm túc: "Để phòng ngừa vạn nhất, cậu ở lại, tôi đi trước xem thế nào."
Tình huống hiện tại quả thật không đúng lắm, chưa kể đến nhóm thành viên hiệp hội ra ngoài làm nhiệm vụ lâu như vậy vẫn chưa trở lại, dường như bị chuyện gì đó kéo chân.
Rất có khả năng là điệu hổ ly sơn.
"Được." Hận Giang Hồ gật đầu.
Dịch Khổ Tư lập tức một mình một kiếm rời đi.
So với việc hợp tác cùng hành động, hắn thích làm việc một mình hơn.
Địa điểm người gọi điện xin cứu trợ là ở số 10 đường Hà Phần gần đây. Không ngờ Dịch Khổ Tư đang đi giữa chừng thì gặp phải chuyện lạ.
Đừng hỏi vì sao, chỉ có thể là vì hắn mang số phận của nhân vật chính.
Dịch Khổ Tư nhìn thấy võ lâm minh chủ tiền nhiệm, lão đầu Nguyên Nguyệt, người được đồn đại là bại liệt đã nhiều năm đang bước đi vô cùng vững vàng trong một hẻm nhỏ.
Tám năm trước, Nguyên Nguyệt vì bình định một trận tranh chấp giang hồ mà hai chân trọng thương không thể phục hồi, người cũng chỉ còn chút hơi tàn. Đây là chuyện nhân sĩ khắp giang hồ đều biết, còn lấy làm tài liệu giảng dạy về nhân vật chính nghĩa đáng ngưỡng mộ cho lũ gà mờ mới nhập môn.
Chân mày Dịch Khổ Tư nhất thời nhíu chặt.
Xảy ra chuyện không bình thường, nhất định có điều kỳ lạ.
Dịch Khổ Tư làm như lơ đãng chậm rãi dừng xe, nhưng hắn biết chỉ trong chớp mắt Nguyên Nguyệt đã chú ý đến hắn.
Vì BGM đã xuất hiện.
BGM hiện tại của Nguyên Nguyệt là: "Đàn ông hãy khóc đi, khóc đi, khóc đi, nào có phải là tội! Con người dù có mạnh mẽ tới đâu thì cũng có quyền được mỏi mệt!"
Dịch Khổ Tư: "...?"
Đàn ông khóc đi, nào phải tội - Lưu Đức Hoa (男人哭吧哭吧不是罪 - 刘德华)
10.
Vì Dịch Khổ Tư tình cờ xen ngang hành động của Nguyên Nguyệt nên Hận Giang Hồ ở lại trong hiệp hội mãi mà không phát hiện ra chuyện gì mờ ám.
Chờ nửa ngày, hắn dần thấy an tâm sẽ không có chuyện điệu hổ ly sơn, trái lại có chút lo lắng cho Dịch Khổ Tư.
Về cơ bản, mỗi lần đi làm nhiệm vụ lớn trở về, Dịch Khổ Tư nhất định sẽ bị thương. Đấu pháp của hắn chính là lấy mạng đổi mạng, không chết không ngừng.
Thế nên chỉ cần có lựa chọn khác thì đồng nghiệp trong hiệp hội sẽ tận lực giữ hắn lại.
Vì thế, dù tính cách Dịch Khổ Tư như vậy nhưng hôm nay hắn cũng suýt chút nữa là người cuối cùng ở lại trong văn phòng.
Hận Giang Hồ đang nghĩ đến đây thì có điện thoại gọi tới.
"Hận lão đại!" Đầu dây bên kia có một giọng nói khàn khàn gọi y: "Mau đến phố Do Dự! Nguyên Nguyệt có âm mưu! Nguyên Nguyệt muốn ám sát minh chủ võ lâm!"
Hận Giang Hồ nheo mắt, lập tức truy hỏi: "Hắn ta có bao nhiêu nhân thủ? Người ở phố Do Dự hiện tại là Nguyên Nguyệt hay võ lâm minh chủ hiện tại?!"
Đáng tiếc không có ai trả lời.
Có điều Hận Giang Hồ đoán đối phương vẫn còn sống.
Vì vẫn có một khúc nhạc BGM mỏng manh truyền qua đường dây điện thoại.
11.
Vẻn vẹn chỉ mất 10 phút đồng hồ, Hận Giang Hồ đã chạy tới hiện trường, nhận ra hai người đang giao chiến không phải Nguyên Nguyệt và minh chủ võ lâm đương nhiệm.
Mà là Nguyên Nguyệt và Dịch Khổ Tư.
Xung quanh không chỉ có hai người họ, còn có vài thủ hạ của Nguyên Nguyệt, cũng có một vài hiệp khách chính phái đi ngang qua, tình cảnh hết sức hỗn loạn.
Dĩ nhiên, Dịch Khổ Tư không cần quay đầu đã biết Hận Giang Hồ tới.
Vì BGM của tất cả những người xung quanh đều giống nhau, đều là: "Có anh có tôi ta sẽ thắp lên ngọn lửa trong băng tuyết!", "Phong ba bão táp, chôn lấp mặt trời chưa từng sợ hãi!", "Một tiếng cười điên dại, một tiếng thở dài ai oán, một đời vui vẻ một đời đau thương, ai đã cùng ta sinh tử một đời!","Trời xanh cười! Thế sự chìm nổi tựa sóng triều!", "Luận võ công! Trong thế tục không biết bên nào cao hơn!" vân vân mây mây.