Lục Địa Kiện Tiên

Chương 60: 60




 
 
 
- Tổ đại ca, huynh vào tìm cha ta trước đi, huynh nói là bằng hữu của ta, ta khám xong bên này lại tới tìm ngươi.

 
Kỷ Tiểu Hi vừa ứng phó bệnh nhân, vừa tràn ngập áy náy nói với Tổ An.

 
- Được rồi.

 
Tổ An cầu còn không được đây, nếu không lát nữa tiến vào, song phương trò chuyện, bản chất gian thương của mình sẽ lộ.

 
Bởi vì người đều bị Kỷ Tiểu Hi hấp dẫn, cửa Kỷ gia trước đó chật như nêm cối, bây giờ lãnh lãnh thanh thanh, trên ghế cũng rỗng tuếch, hiển nhiên Kỷ thần y đã sớm vào nhà.

 
Tổ An thông báo ý đồ đến, có gia đinh dẫn hắn vào, một đường đi vào trong tiểu viện, gia đinh nói với hắn:
 
- Lão gia ở bên trong luyện dược, chính ngươi vào đi.

 
Kỷ thần y không cho phép hạ nhân bọn hắn tùy ý ra vào trọng địa luyện dược, về phần những người ngoài đi vào, có thể tổn hại gì với lão gia hay không, bọn hắn lại không lo lắng, toàn bộ Minh Nguyệt Thành, không ai dám ở chỗ này làm loạn.

 
Tổ An đẩy cửa đi vào, nghe bên trong truyền đến từng tiếng cười hèn mọn, sắc mặt hắn trở nên cổ quái, tiếp tục đi một lát, phát hiện Kỷ thần y không phải luyện dược, mà nằm ở trên ghế lật xem tập tranh, không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn là quyển lúc sáng.

 
Chú ý tới trên mặt hắn thỉnh thoảng lộ ra ý cười dâm tiện, Tổ An không nhịn được kỳ quái, trung niên đại thúc hèn mọn như vậy, là làm sao sinh ra nữ nhi nhu thuận ngọt ngào như Kỷ Tiểu Hi.

 
- A, ngươi trở lại nhanh như vậy? Thu thập đủ Cẩu Bảo rồi?
 
Con mắt của Kỷ thần y không có rời tập tranh, lại phảng phất như đã sớm biết hắn đến.

 

- Không có Cẩu Bảo.

 
Tổ An đáp.

 
- Tìm ta đùa sao, mau cút, đừng quấy rầy nhã hứng đọc sách của lão tử.

 
Kỷ thần y vểnh chân bắt chéo, không kiên nhẫn phất tay.

 
Tổ An lấy ra một chồng ngân phiếu quơ quơ:
 
- Mặc dù ta không có Cẩu Bảo, nhưng có bạc, ngươi có muốn hay không?
 
- Có người đưa tiền, vì cái gì không muốn.

 
Kỷ thần y vèo một cái, từ trên ghế bò lên, nắm lấy ngân phiếu trong tay hắn, quả nhiên là một trăm lượng bạc.

 
- Trước đó tiểu tử ngươi nghèo rớt mồng tơi, sao bây giờ có tiền như vậy? A, sao ngân phiếu này nhìn quen như vậy nhỉ.

 
Tổ An sầm mặt, con mẹ nó ngay cả ngân phiếu cũng nhớ? Đây là ngân phiếu của Kỷ Tiểu Hi, lo lắng bị hắn nhìn thấu, vội vàng nói:
 
- Đã lấy tiền xem bệnh, thì giúp ta chữa bệnh đi.

 
Lúc này Kỷ thần y mới thu ngân phiếu vào trong lòng:
 
- Tốt, nể tình ngân phiếu, ta bất đắc dĩ xem một chút, cởi quần ra!
 
- A?
 
Tổ An một mặt dấu chấm hỏi.

 
- A cái gì a, không cởi quần ta làm sao kiểm tra tật xấu của ngươi?
 
Vẻ mặt của Kỷ thần y xem thường, ngươi cũng không phải mỹ nữ, cho rằng ta muốn nhìn lắm sao.

 
- Lúc sáng không phải ngươi nhìn thoáng qua đã biết ta là tình huống gì sao?
 
Tổ An thực rất khó tiếp nhận ở trước mặt một đại nam nhân cởi quần.

 
- Ta chỉ nhìn ra ngươi bị người hạ phong ấn, nhưng không cẩn thận kiểm tra, làm sao biết hạ phong ấn gì?
 
Kỷ thần y nhếch miệng.

 
- Muốn cởi thì cởi, không cởi thì cút.

 
- Ta cởi!
 
Tổ An bi phẫn nói, việc quan hệ hạnh phúc nửa đời sau của hắn, mặt mũi cái gì chỉ có thể tạm thời buông xuống, trước đó gia hỏa này xem xuân cung đồ si mê như vậy, nghĩ đến hẳn không phải già 3D gì.

 
- Nha, dáng dấp vẫn rất độc đáo.

 
Kỷ thần y xem xét liền vui vẻ.


 
Tổ An tức xạm mặt lại, nghĩ thầm nếu không phải biết đánh không lại ngươi, hiện tại khẳng định đã đè ngươi xuống đất nện.

 
Kỷ thần y nói:
 
- Bất quá ngươi cũng không cần quá thương tâm, ngươi là từ nhỏ trúng Đại Âm Dương Tiệt Mạch Thủ, cho nên ảnh hưởng tới phát dục, chỉ cần giải trừ phong ấn, hẳn là sẽ khôi phục bình thường.

 
Trong lòng Tổ An vui mừng, xem ra vẫn có thể cứu, vội vàng kéo quần lên:
 
- Đại Âm Dương Tiệt Mạch Thủ này là cái gì, làm sao mới có thể giải trừ?
 
Kỷ thần y đáp:
 
- Theo ta biết, là một loại thủ pháp phong ấn cực kì bá đạo âm hiểm lưu truyền ở trong cung, muốn giải trừ, chờ ngươi tu luyện tới cảnh giới Tông Sư, tự nhiên có thể xông phá, giải trừ phong ấn.

 
Tổ An kém chút thổ huyết, vẫn là cái đáp án khốn nạn kia, vậy hắn bận rộn cả ngày thành công cốc sao:
 
- Chuyện này ta biết, nếu ta có thể đột phá Đại Tông Sư, còn cần ngươi nói, trả tiền lại, thần y như ngươi quả thực chỉ là hư danh!
 
- Cũng đúng, trên đời này Tông Sư chỉ có mấy cái, coi như ngươi có thể đột phá, cũng đã già sắp xuống lỗ, cái đồ chơi kia không còn tác dụng.

 
Kỷ thần y nhìn có chút hả hê cười nói.

 
- Được rồi, thấy ngươi đáng thương như thế, cũng không sợ nói cho ngươi, ta còn có biện pháp, bất quá phương pháp kia rất khó.

 
- Phương pháp gì, lại khó ta cũng sẽ làm được!
 
Tổ An kém chút khóc lên, thật là sơn cùng thủy tận nghi không đường, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn a.

 
- Thôi đi, chỉ bằng chút năng lực kia của tiểu tử ngươi?
 
Kỷ thần y khinh thường nhếch miệng.

 
- Được rồi, tự ta suy nghĩ biện pháp, đương nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi giúp ta làm được một việc, ta mới cứu ngươi.

 
- Nhưng ta đã giao tiền xem bệnh?
 
Tổ An nhịn không được nói.


 
- Tiền xem bệnh gì, đồ chơi kia là phí đăng ký.

 
Kỷ thần y trừng mắt liếc hắn một cái.

 
- Hiện tại ta thu tiền xem bệnh! Có xem hay không?
 
Tổ An rốt cuộc biết vì sao mỗi ngày có nhiều người mắng đối phương như vậy, bất quá hắn không có thời gian suy nghĩ, vội vàng hỏi:
 
- Ngươi muốn ta làm chuyện gì?
 
- Đời này ta không có yêu thích gì khác, chỉ thích thu thập cái yếm của mỹ nhân tuyệt sắc!
 
Kỷ thần y còn chưa nói xong, Tổ An liền nhịn không được giơ lên ngón giữa:
 
- Ta khinh bỉ ngươi!
 
- Ngươi không muốn trị?
 
Kỷ thần y cười lạnh hỏi.

 
Tổ An lập tức trở mặt:
 
- Đại ca ngài nói tiếp đi.

 
- Cái thái độ này còn tạm được, nếu ngươi có thể lấy được Vân Trung quận Ngọc Yên La!
 
Kỷ thần y nói đến đây, không khỏi lắc đầu.