Lục Địa Phiêu Lưu Kí

Chương 23: Nghỉ ngơi



Ánh sáng chói lòa đó bao phủ lấy Vikir, và khi cậu mở được mắt ra thì cậu đã ở trong một căn phòng rộng lớn. Đưa mắt nhìn thì thấy tất cả các tuyển thủ đều đang ngồi trên những chiếc ghế bay lơ lửng khắp phòng. Vikir phát hiện bây giờ mình đã có thể bay được, cậu liền bay lên và chọn một chiếc ghế mà ngồi xuống. Khi cậu ngồi vào có cảm giác chiếc ghế vô cùng mát lạnh và cho người ngồi cảm giác thư thái như mọi mệt mỏi liền tan biến. Cậu liền nằm thoải mái duỗi người ra và lim dim mắt ngủ. Cậu cũng đã buông lỏng cảnh giác khi thấy xung quanh ai cũng đều nằm nghỉ trên chiếc ghế của riêng mình. Cậu đang nhìn thấy ngôi nhà quen thuộc của mình, cha mẹ và những người hàng xóm thân thiết tại ngôi làng Tukares, nhìn thấy gương mặt của Cazadict và cậu đã chìm vào trong giấc ngủ.

Cậu mở mắt tỉnh dậy sau giấc ngủ nghỉ ngơi, thì thấy những tuyển thủ khác cũng đang vươn vai đứng dậy.

- Cậu xuất sắc lắm Vikir. - Một giọng nói vang lên bên cạnh cậu.

Vikir ngoái đầu nhìn về phía giọng nói phát ra thì thấy Kamen đang nhìn cậu, tay thì liên tục lau chùi thanh kiếm.

- Không có gì đáng nhắc đến cả. - Vikir xua tay. - Cậu chuẩn bị cho phần thi tiếp theo chưa.

- À, tất nhiên là chưa, ra sao thì ra chứ.

- Lạc quan giữ.

Vikir cũng lôi thanh Long ngọc đao của mình ra để lau chùi một cách cẩn thận. Kamen cũng liền lúc đó hướng dẫn cho Vikir rất nhiều cách bảo quản lưỡi kiếm và gia tăng lực lúc xuất đón. Bất chợt, một cô bé từ trên cao lao thẳng vào chiếc ghế của Kamen, làm chiếc ghế bị chập chùng lắc lư trên không trung. Lát sau, một cô bé xinh xắn, hoạt bát giơ tay ra.



- Chào anh, anh Vikir. - Cô bé đó giới thiệu một cách hân hóa. - Em là Lily, sư muội của anh Kamen.

- Sư muội? - Vikir quay sang hỏi Kamen. - Cậu có thầy rồi à.

- Ha ha ha. - Kamen gượng cười. - Phải, sư muội của mình rất hoạt bát, có gì thứ lỗi nhá.

- Ý của huynh là gì? - Lily bĩu môi nhìn Kamen. - Anh thật mạnh đấy anh Vikir.

- Này, lần trước em còn chê cậu ấy chơi xấu xong. - Kamen cười khẩy búng trán Lily.

- Không phải. - Lily gạt tay của Kamen ra và quay ngoắt về phía Vikir. - Đòn đánh cuối cùng của anh tuyệt lắm anh Vikir.

- Cảm ơn em đã quá khen rồi. - Vikir gật đầu mỉm cười.

- Thanh đao đó của anh, có thể cho em xem không. - Lily chỉ tay vào thanh Long ngọc đao mà Vikir đang cầm trên tay.

- À đúng rồi. - Kamen vỗ vai Lily. - Nếu xét về độ hiểu biết của vũ khí, sư muội tôi rất giỏi đấy.

Vikir gật đầu và đưa thanh đao cho Lily. Mới đầu cậu còn do dự khi đưa vũ khí của mình cho người khác nhưng nhìn dáng vẻ của Lily, cậu lại chẳng thể nghi ngờ được gì. Lily cầm thanh đao đưa ngang tầm mắt, vẫy vẫy, ngắm nghía cả phần chuôi của nó.

- Thanh đao này thật phi thường. - Lily nói khi đưa lại cho Vikir. - Độ cứng hoàn hảo, độ bền cực lớn, nó được làm từ vật liệu vô cùng quý giá.



- Vậy sao? - Kamen quay đầu hỏi.

- Phải, muội đoán là một bộ phận nào đó của một con rồng viễn cổ, có thể là răng.

Vikir bất ngờ, khi trước giờ rất nhiều người đã nhìn thấy thanh Long đao này rồi, nhưng chưa ai nhìn ra vật liệu của nó. Kamen nói Lily am hiểu về vũ khí, nhưng theo Vikir, nó còn hơn thế nữa kìa.

- Em nói đúng không, anh Vikir? - Lily nhí nhảnh cười với Vikir.

- Đại khái là như vậy. - Vikir gật đầu.

- Em biết mà. - Lily nhảy cẫng lên vì vui sướng.

Vikir chỉ biết nhìn cô nàng này một cách bất lực. Sau khi tạm biệt Vikir, cô nàng lại bay về ghế của mình mà nằm phịch xuống. Kamen nhìn theo cô nàng sau đó nói:

- Sư muội mình đắc tội cậu nhiều rồi.

- Không sao. - Vikir mỉm cười.

- Thôi. - Kamen nằm xuống ghế. - Cậu nghỉ ngơi chuẩn bị cho phần thi tới đi, tôi cũng phải nghỉ đây.

- Được rồi. - Vikir gật đầu.

- Hẹn ngày được đấu với cậu một trận tử tế. - Kamen vẫy tay khi bay đi.

Vikir nằm nhìn lên trần phòng trắng xóa, bất chợt cậu cảm nhận được một tia sát ý nhìn chằm chằm về phía cậu. Cậu bất giác ngồi dậy mà thọc tay vào trong áo nắm lấy chuôi dao. Cậu nhìn về phía sát ý và thấy cô nàng sát thủ gặp ở nhà trọ, có vẻ cô ta hận Vikir vì đoạt đi Trọng quả. Thấy Vikir để ý tới mình cô ta cũng quay ngoắt mặt đi. Vikir cảm thấy mình đã trở nên nổi bật ở vòng loại này và đã chuốc thêm nhiều thù oán mất rồi, trận kế tiếp phải thật cẩn thẩn. Vikir liền bắt một tia năng lực lên trên người cô nàng sát thủ, có nó dù cô ta ở đâu cậu cũng sẽ biết. Bất chợt một giọng nói trong trẻo vang lên:

- Đã hết giờ nghỉ ngơi, các tuyển thủ hãy chuẩn bị vào phần thi tiếp theo.

Có một tia sáng chói lòa cả phòng, Vikir nhắm mắt lại và khi mở mắt ra cậu đã đứng ở nơi quảng trường rộng lớn. Trên bục đài lớn là Liana đang đứng ở giữa đài, đằng sau cô ấy là một cái khung hình chữ nhật to lớn nằm ngang.

- Đã đến phần thi tiếp theo, mời các tuyển thủ.

Liana phất tay, ngay lập tức ở giữa cái khung hình chữ nhật ấy hiện ra cánh cổng rộng lớn, nó lan ra và bao phủ cả cái khung đó.

- Mời chư vị tiến vào, phần thi kế tiếp, Ảo cảnh như mộng.