Liễu chấp sự không giật mình không được, bởi vì Lục Trường An lấy ra đồ vật nhiều lắm, từ công pháp võ kỹ, binh khí, phù chú, dược liệu, khoáng thạch....đủ loại vật phẩm loạn thất bát tao.
Nhiều đồ vật như vậy, đầy đủ để kiến tạo một gia tộc võ đạo nho nhỏ rồi, cho nên suy nghĩ đầu tiên của nàng đó là hắn vừa mới c·ướp b·óc bảo khố của một gia tộc nào đó xong.
Nghiêm chỉnh mà nói, Vũ Dương Tông cũng không phải tông môn chính đạo, mà là hơi thiên hướng về ma đạo.
Đệ tử, chấp sự, trưởng lão trong tông, có khá nhiều người tu luyện công pháp ma môn, luyện thi, thải bổ, luyện hồn...loại hình gì đều có. Trong chín ngọn núi chính của Vũ Dương Tông, có một ngọn núi tên là Âm Dương Phong, đệ tử trên núi chuyên môn tu luyện công pháp song tu, thải dương bổ âm, chính là một ví dụ điển hình.
Bởi vì thế, nếu Lục Trường An nói hắn thật vừa đi c·ướp g·iết trở về, nàng tuyệt đối sẽ tin tưởng.
Tuy nhiên, Liễu chấp sự lập tức lắc lắc đầu.
Một gã thư sinh hơn bốn mươi tuổi mới may mắn gia nhập tông môn võ đạo, thì g·iết ai c·ướp ai được? Người khác không g·iết người giật đồ của hắn là may lắm rồi.
Cho nên, Lục Trường An sở dĩ đạt được nhiều vật phẩm như vậy, hẳn là có ẩn tình khác.
Đương nhiên, hắn lấy đồ vật từ đâu, Liễu chấp sự căn bản chẳng thèm quan tâm, chỉ cần không phải c·ướp b·óc của đồng môn là được.
Liễu chấp sự rất nhanh liền thu hồi tâm thần, chuyên tâm kiểm đếm từng loại vật phẩm.
Khiến nàng kinh ngạc đó là bất kể công pháp, võ kỹ hay binh khí mà Lục Trường An giao lên đều tương đối quái lạ.
Không, không phải quái lạ mà là nàng dĩ nhiên chưa bao giờ thấy qua.
Ví dụ như công pháp, nguyên lý vận hành hoàn toàn khác biệt với công pháp thông thường ở Đại Ngu Vương Triều.
Binh khí và phù chú cũng là thế, sử dụng vật liệu cùng minh văn cực kỳ đặc thù.
Ngoài ra dược liệu, khoáng thạch, cũng đều là những thứ mà nàng lần đầu tiên nhìn thấy.
Liễu chấp sự quản lý Sự Vụ Đường nhiều năm, có đồ vật gì mà nàng chưa từng tiếp xúc qua, nhưng đây là lần đầu trong đời, nàng được chứng kiến những vật phẩm kỳ quái đến thế.
"Khục, Lục huynh ngươi lấy những thứ này từ đâu?"
Lục Trường An bình tĩnh đáp:
"Ngày trước Lục mỗ lưu lạc thiên hạ, từng đi nhầm vào một chỗ sơn động cổ xưa, nhưng nơi đó có yêu thú canh giữ nên ta không dám tiến vào. Hiện tại đã nắm giữ tu vi, Lục mỗ liền tranh thủ quay về tòa sơn động kia, chém g·iết yêu thú giữ cửa, đồng thời thu hoạch được di vật bên trong..."
Đây là lời giải thích mà hắn đã suy nghĩ từ trước, dù sao đồ vật của Diệp Phàm vốn dĩ không phải sản phẩm của Thần Binh Giới, nói thành di vật của cổ võ giả tương đối hợp lý.
Liễu chấp sự gật đầu, chẳng mảy may nghi ngờ, mỉm cười duyên dáng bảo:
"Vận khí của Lục huynh thật tốt, dĩ nhiên tìm được động phủ của võ giả thời thượng cổ! Hơn nữa, phần lớn đều chưa từng xuất hiện trên đời!"
Kiểm tra ròng rã nửa canh giờ, Liễu chấp sự mới phân loại xong xuôi đống tạp vật.
Trong đống vật phẩm, có mười hai quyển công pháp, trong đó chín quyển là Hoàng giai, ba quyển là Huyền giai.
Võ kỹ có hai mươi bảy quyển, hai mươi mốt quyển là Hoàng giai, sáu quyển Huyền giai.
Binh khí có mười sáu kiện, mười bốn kiện Phàm binh, hai kiện Trọng binh.
Phù chú có tám tấm, đều là nhất phẩm phù chú.
Linh dược có ba mươi lăm gốc, ba mươi mốt gốc là nhất phẩm linh dược, bốn gốc nhị phẩm linh dược.
Ngoài ra còn có bảy tám loại khoáng thạch, nhiều thì mười khối, ít thì ba bốn khối.
"Tổng cộng 1250 điểm cống hiến, Lục huynh thấy thế nào?"
Liễu chấp sự tính toán chốc lát rồi thông báo, ánh mắt nhìn về phía Lục Trường An trở nên dị biệt.
Phải biết ở Vũ Dương Tông, điểm cống hiến còn đắt hơn vàng, đệ tử bình thường muốn kiếm được 100 điểm cống hiến đã rất khó rồi, huống chi là 1000 điểm.
Theo quy định của môn phái, đệ tử tạp dịch muốn tấn thăng đệ tử ngoại môn, yêu cầu tích lũy đủ 100 điểm cống hiến.
Đệ tử ngoại môn muốn tấn thăng đệ tử nội môn, yêu cầu tích lũy đủ 300 điểm cống hiến.
Đệ tử nội môn muốn tấn thăng chấp sự, yêu cầu tích lũy đủ 500 điểm cống hiến.
Về phần chấp sự muốn tấn thăng trưởng lão, yêu cầu tích lũy đủ 1000 điểm cống hiến.
Bản thân nàng trở thành chấp sự đã hơn mười năm, năm ngoái may mắn đột phá Luyện Tạng cảnh, tuy nhiên, nàng tằn tiện hơn nửa năm trời mới tích lũy được gần 400 điểm cống hiến, khoảng cách trở thành trưởng lão còn vô cùng xa xôi.
Mà Lục Trường An vừa vặn nhập tông chừng một tháng, đã đạt được nhiều điểm cống hiến như vậy, nếu nói nàng không ghen tị chính là nói dối.
"1250 điểm cống hiến ư, rất tốt!"
Lục Trường An vui mừng nói, có nhiều điểm cống hiến cỡ đó, Đoán Cốt viên mãn đã nằm trong tầm tay. Hắn bỗng nhiên cảm thấy, thiếu niên Diệp Phàm chính là thần tài của chính mình.
Lần trước sau khi trao đổi năm phần dược liệu của Đoán Cốt Đan, trên người hắn còn dư lại 150 điểm cống hiến, cộng thêm 1250 điểm chính là 1400, quả thực một đêm chợt giàu.
"Lục mỗ muốn trao đổi 30 phần dược liệu Đoán Cốt Đan!"
Ba mươi phần dược liệu chính là 900 điểm cống hiến....
Nàng có chút không đành lòng nhìn Lục Trường An, thật muốn chửi bậy một câu. Nhà ngươi muốn phá của cũng không cần phá của đến mức đó chứ?
Đúng vậy, dưới cái nhìn của nàng, Lục Trường An rõ ràng là đang phá của.
Nếu hắn là luyện đan sư chân chính thì cũng thôi, một hơi bỏ ra 900 điểm cống hiến mua sắm dược liệu, nàng sẽ chẳng nói thêm cái gì.
Nhưng Lục Trường An ở đâu ra luyện đan sư? Hắn chỉ sợ là đam mê luyện đan đến phát điên rồi, mới làm ra cử chỉ như thế.
Liễu chấp sự mấp máy môi, dự định khuyên nhủ vài câu, nhưng thấy dáng vẻ nghiêm nghị của hắn, tựa hồ không phải đang nói đùa. Lời vừa đến cổ họng liền nghẹn lại, cười khổ nói:
"Lục huynh thứ lỗi, hiện giờ trong Sự Vụ Đường tạm thời không có nhiều dược liệu đến vậy!"
"A Không đủ hả? Xin hỏi Liễu chấp sự, hiện tại còn bao nhiêu?"
"Hai mươi, không mười lăm phần!"
Liễu chấp sự đáp.
"Vậy được rồi! Ta muốn trao đổi mười lăm phần!"
Lục Trường An gật gù, đem lệnh bài đặt lên bàn.
Liễu chấp sự xoắn xuýt chốc lát, rồi thở dài một cái, xoay người đi lấy dược liệu.
Dù sao, điểm cống hiến là của hắn, hắn muốn tiêu ra sao là chuyện của hắn, nàng không cần thiết xen mồm vào.
Nửa khắc đồng hồ sau, Lục Trường An hào hứng cõng theo túi dược liệu trở về nhà gỗ của mình, tiếp theo lập tức lắc người tiến vào Chư Thiên Điếm.
Nhẹ nhàng vỗ túi trữ vật lấy ra ba quyển trục, đây là bốn bản bí tịch mà hắn cố ý giữ lại.
Trong đó một quyển tên Liễm Tức Quy Nguyên Quyết, là công pháp thu liễm khí tức mà hắn vẫn luôn tâm tâm niệm niệm.
Liễm Tức Quy Nguyên Quyết cấp bậc cũng không cao, nếu đối chiếu với cấp bậc công pháp ở Thần Binh Giới, hẳn là Hoàng giai thượng phẩm, có điều hiệu quả cực kỳ khả quan.
Một khi tu luyện tới viên mãn, liền có thể tùy ý điều chỉnh khí tức của mình, võ giả đối diện trừ phi tu vi cao hơn bản thân hai đại cảnh giới, mới có thể nhìn ra manh mối.
Hiện tại hắn là Đoán Cốt võ sư, nếu thi triển Liễm Tức Quy Nguyên Quyết, thì chỉ có tông sư trở lên mới có khả năng phát hiện tu vi thật sự của hắn, đầy đủ để che giấu được Vũ Tôn.
Quyển thứ hai gọi là Mặc Ảnh Du Thân Bộ, cấp bậc tương đương Huyền giai hạ phẩm. Lúc đi đường vận chuyển bộ pháp, cả người sẽ hóa thành bóng đen, tu luyện tới viên mãn thậm chí có thể đạt tới một bước trăm thước. Lúc chiến đấu sẽ tạo ra mặc ảnh đánh lừa thị giác của đối thủ.
Quyển thứ ba cũng là môn bí tịch cấp bậc cao nhất trong đống vật phẩm của Diệp Phàm, gọi là Lôi Đình Diệt Thế Ấn.
Đây là một bản bí tịch tàn thiên, vẻn vẹn chỉ có hai chiêu là Di Sơn và Phân Thủy, nhưng mỗi một chiêu đều đạt tới cấp bậc Huyền giai trở lên.
Di Sơn Ấn có thể chuyển đổi lực công kích của địch thủ, quay đầu t·ấn c·ông đối phương, gậy ông đập lưng ông.
Phân Thủy Ấn có thể đem lực công kích của địch thủ phân tán thành 10 phần, 100 phần, thậm chí 1000 phần...từ đó hóa giải đòn thế công kích.
Một chiêu dùng để t·ấn c·ông, một chiêu dùng để phòng thủ, hiệu quả cực giai!