Đối với Cơ Khuynh Thành, Lục Trường An vẫn tương đối hảo cảm. Dù sao, nếu không phải nàng nói giúp vài câu, hắn cũng sẽ không có cơ hội gia nhập Vũ Dương Tông, đạp lên con đường tu hành.
Tính cách của Lục Trường An trước nay ân oán phân minh, người khác cho hắn tích thủy chi ân, hắn sẽ dùng dũng tuyền để tương báo.
Ngược lại nếu là có thù, vậy thì hắn sẽ tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua.
"Cơ cô nương tới trao đổi công pháp sao?"
Lục Trường An đặt chén trà xuống bàn, niềm nở hỏi.
"Đúng vậy, ta muốn trao đổi mấy quyển thư tịch, xin Lục sư huynh cứ tự nhiên!"
Theo lý thuyết, Cơ Khuynh Thành là đệ tử chân truyền mà Lục Trường An chỉ là đệ tử tạp dịch, nên thực ra hắn còn phải gọi nàng một tiếng sư tỷ.
Tuy nhiên, cân nhắc tới vấn đề tuổi tác, Cơ Khuynh Thành hoàn toàn không quá làm giá, rất khách khí gọi hắn là sư huynh.
"Cô nương tùy tiện, ngươi là đệ tử chân truyền, được phép đi lên tầng thứ hai lựa chọn công pháp!"
"Ta biết rõ!"
Cơ Khuynh Thành hờ hững đáp, sau đó chậm rãi đi dạo ở tầng một vài lượt, tựa hồ muốn tìm kiếm thứ gì đó mà không tìm được, đành phải đi lên tầng hai.
Chừng nửa canh giờ sau, nàng mới lửng thửng đi xuống, đem một quyển trục bị phong ấn chặt chẽ đặt lên bàn.
Lục Trường An nhìn lướt qua quyển trục, lập tức phát hiện nàng lựa chọn không phải là công pháp hay võ kỹ mà là một quyển bút ký, nội dung cũng cực kỳ đặc biệt, tựa hồ ghi chép về cái gì thần binh, thần tộc.
Hắn nhìn lướt qua bảng giá, nhẹ giọng lên tiếng:
"Quyển bút ký này yêu cầu 50 điểm cống hiến, trong vòng một tháng nhất định phải trả lại!"
"Vâng!"
Cơ Khuynh Thành gật đầu đáp ứng, sau khi thanh toán điểm cống hiến liền xoay rời đi, chứ không dự định trò chuyện thêm với hắn.
Lục Trường An thấy vậy, cũng chẳng quá để tâm, theo thói quen dùng pháp nhãn quan sát nàng.
[Cơ Khuynh Thành, tu vi Đoán Cốt viên mãn, tư chất thượng giai trung phẩm. Nắm giữ một trong bảy mảnh tàn phiến của Huyền Minh Thất Hình Diện. Đang trong quá trình giác tỉnh Huyền Minh Giới Thần Lực. Bởi vì không có công pháp và bảo vật phụ trợ, tỷ lệ thành công cao nhất là một thành....]
"Khó trách tóc tai của nàng ta bỗng dưng chuyển thành màu trắng, thì ra là đang trong quá trình giác tỉnh thần lực. Chỉ là...tỷ lệ thành công cũng quá thấp rồi..."
Lục Trường An nhíu nhíu mày.
Mặc dù hắn chẳng rõ, nếu giác tỉnh thần lực thất bại có gặp nguy hiểm tới tính mạng hay không, nhưng hiển nhiên đây không phải tin tức tốt lành gì.
Do dự đôi chút, Lục Trường An chợt lên tiếng:
"Cô nương đợi chút!"
Cơ Khuynh Thành dừng bước, quay đầu hiếu kỳ nhìn hắn, lạnh nhạt hỏi:
"Sư huynh gọi ta có chuyện gì sao?"
Lục Trường An thu hồi pháp nhãn, tinh tế ngẫm nghĩ lại những tin tức vừa nhìn được, trầm giọng hỏi:
"Cô nương hẳn là đang chuẩn bị giác tỉnh thần lực chứ?"
"Ừm!"
Cơ Khuynh Thành nghe được lời của hắn, sắc mặt khẽ biến, mà nhiệt độ không khí xung quanh cũng trở nên lạnh xuống mấy phần.
"Vì sao sư huynh lại biết?"
"Nhìn ra được!"
Lục Trường An mỉm cười nói:
"Cô nương khỏi cần lo lắng, Lục mỗ không có ác ý với ngươi. Chỉ muốn nhắc nhở ngươi một câu, tỷ lệ giác tỉnh thành công của ngươi cực kỳ thấp, Một ngày thất bại, hậu quả ra sao, ngươi hẳn là có thể tưởng tượng!"
Cơ Khuynh Thành trầm mặc, đôi mi thanh tú co thành một đoàn.
Nàng tự nhiên biết rõ điều này, ngày trước Cơ gia chiếm được Huyền Minh Thất Hình Diện, từng dùng vô số thủ đoạn, bỏ ra cái giá cực lớn nhằm câu thông với thần binh. Năm đó, từng có vài người thành công thành lập liên hệ với Huyền Minh Thất Hình Diện, đồng thời giác tỉnh Huyền Minh Giới Thần Lực.
Đáng tiếc, Cơ gia vốn không phải Chưởng Binh Thần Tộc, chuẩn bị không chu toàn, dẫn tới kết cục của những đệ tử thiên tài kia đều vô cùng bi thảm, bị thần lực phản phệ, hóa thành tượng băng.
Lại về sau, Cơ gia bị diệt môn, Cơ Khuynh Thành mang theo Thần Binh trốn khỏi Đại Ngụy Vương Triều, đi tới Đại Ngu Vương Triều gia nhập Vũ Dương Tông, cũng may mắn nhận được Thần Binh chấp thuận.
Thời gian gần đây, nàng đã tích lũy đầy đủ, bắt đầu nếm thử giác tỉnh thần lực, nhưng hiển nhiên kết quả rất không khả quan.
Nàng sở dĩ tới Tàng Kinh Các mượn thư tịch là muốn tìm hiểu kỹ càng về các Chưởng Binh Thần Tộc, hi vọng tìm ra chút manh mối, vượt qua nguy cơ trước mắt.
Thấy Cơ Khuynh Thành im lặng, Lục Trường An nói tiếp:
"Lục mỗ từng cơ duyên xảo hợp quen biết một vị bằng hữu nắm giữ Kim Cang Giới Thần Lực, nên đối với chuyện giác tỉnh thần lực cũng hơi hiểu rõ chút ít."
"Kim Cang Giới Thần Lực? Lục sư huynh dĩ nhiên quen biết người của Kim Cang Thần Tộc?"
Cơ Khuynh Thành trợn to mắt, có chút bất khả tư nghị nhìn hắn.
Lục Trường An chỉ mỉm cười không đáp, một bộ cao thâm mạt trắc.
Hắn tự nhiên không quen biết cái gì Kim Cang Thần Tộc. Về phần Kim Cang Giới Thần Lực là thuận miệng nói ra để Cơ Khuynh Thành tin tưởng mà thôi.
"Tối nay sau khi tan tầm, cô nương tới tạp dịch phong tìm ta, Lục mỗ sẽ giảng giải cho ngươi những lưu ý khi tiến hành giác tỉnh. Dù sao nơi đây tai vách mạch rừng..."
Lục Trường An hơi đè thấp giọng, vô ý hữu ý nhìn lên tầng phía trên.
Cơ Khuynh Thành tâm trí bực nào, tự nhiên hiểu được sự cố kỵ của hắn, cảm kích nói:
"Cảm tạ sư huynh!"
"Quyển sách kia, đưa cho ta mượn đọc được chứ?"
Lục Trường An chợt nói.
"Được!"
Cơ Khuynh Thành cúi đầu nhìn thư tịch trong tay mình, đắn đo vài giây liền đem nó đặt lên bàn.
Nếu Lục Trường An thật hiểu rõ về quá trình giác tỉnh thần lực, vậy thì nàng không cần thiết tự mình đi tìm hiểu.
Sau khi Cơ Khuynh Thành rời đi, Lục Trường An mới lật ra quyển trục, tinh tế quan sát.
Bên trong bút ký chủ yếu ghi chép sơ lược về hai thứ, một là Thần Binh, hai là Chưởng Binh Thần Tộc.
Thần Binh là một loại chí bảo được thiên địa đản sinh, sở hữu các loại lực lượng thần kỳ, uy năng đủ để hủy thiên diệt địa.
Nghe đồn cứ cách một đoạn thời gian, có thể là mấy chục năm, cũng có thể là mấy trăm năm, Thần Binh giới sẽ ra đời thêm một kiện Thần Binh mới, dẫn đến các phương cường giả liều mạng tranh đoạt.
Cường giả nắm giữ Thần Binh, đồng thời bị Thần Binh công nhận, liền sẽ được ban thưởng thần lực.
Những người như vậy bị thế nhân gọi chung là Chưởng Binh Sứ.
Chưởng Binh Sứ thực lực vượt xa võ giả bình thường, thậm chí ngự trị ở trên võ giả.
Thêm nữa, một ngày trở thành Chưởng Binh Sứ, huyết mạch của vị cường giả kia sẽ phát sinh biến hoá, từ đó ảnh hưởng tới huyết mạch đời sau.
Chỉ cần là hậu nhân trực hệ của Chưởng Binh Sứ, đều sẽ có cơ hội giác tỉnh thần lực.
Theo số lượng hậu nhân giác tỉnh thần lực càng ngày càng nhiều, cuối cùng hình thành các Chưởng Binh Thần Tộc.
Ở Thần Binh Giới mặc dù thông hành võ đạo, võ giả nhiều vô số, nhưng bá chủ chân chính thì lại không phải các tông môn hay gia tộc võ đạo, mà là những Chưởng Binh Thần Tộc số lượng ít ỏi nọ.
Đơn cử như ở Đại Ngu Vương Triều.
Nhìn từ bề ngoài là Hồ thị hoàng thất chưởng khống thiên hạ. Nhưng trên thực tế cũng không phải như vậy.
Trong bút ký có ghi chép, ở Đại Ngu Vương Triều tồn tại ba cái Chưởng Binh Thần Tộc, mỗi một phương thần tộc, nội tình đều không thua gì Hồ thị hoàng thất.
Thậm chí, nhiều thời điểm Hồ thị hoàng thất đối mặt với những Chưởng Binh Thần Tộc kia còn phải nhượng bộ lui binh.
Tuy nhiên, chẳng biết vì lý do gì, tộc nhân của Chưởng Binh Thần Tộc rất hiếm khi đi lại trên giang hồ, nên võ giả bình thường căn bản chưa từng nghe qua tên tuổi của bọn họ.
Ba cái Thần Tộc ở Đại Ngu Vương Triều, theo thứ tự là Không Minh Thần Tộc, Xích Hoả Thần Tộc, Kim Cang Thần Tộc.
Hơi đáng tiếc là bên trong bút ký chỉ ghi chép tên của ba cái Thần Tộc, chứ không ghi rõ bọn họ sở hữu thần binh gì, năng lực ra sao, địa bàn ở đâu.
Hiển nhiên, sự tồn tại của Chưởng Binh Thần Tộc là một cấm kỵ.
Nhưng chỉ vẻn vẹn như thế, cũng khiến cho Lục Trường An mở mang tầm mắt.
"Thần Binh Giới, Thần Binh Giới....sở dĩ có tên như vậy, là bởi vì sự tồn tại của Thần Binh hay sao?"