Nghe trong điện thoại tiếng cười Chu Dương ma tính kia, Cố Vân Tịch vui một chút!
"Chu đạo diễn, anh không phải cũng thấy ở nơi đó bày sao? Hà khắc như vậy, anh cảm thấy An Vân Tuyết có thể hoàn thành? Chỉ bằng kỹ thuật diễn kia của cô ta, anh muốn dày dò thế nào, còn chưa phải là theo ý anh sao?"
Chu Dương ánh mắt sáng trông suốt.
"Hắc hắc hắc! Đó là đó là vậy, tôi yêu cầu có thể rất cao, cô ta nếu muốn dùng biểu tình mặt tê liệt từ đầu đến đuôi diễn, toi cảm thấy dọn dẹp cô ta dễ dàng!"
"Hừ! Thật cho là làm diễn viên chỉ cần xinh đẹp đứng ở trước ống kính là được rồi sao? Vòng giải trí đích phong khí, chính là bị những người này bôi xấu, chúng ta rõ ràng cũng là một đám người làm nghệ thuật, cho dù có vài người trẻ tuổi nghệ thuật tài nghệ còn không cao nhưng cũng không đến nổi giống những Đại tiểu thư này vậy, ôm tâm tính chơi phiếu còn muốn đỏ à hừ!"
Cố Vân Tịch nghe lời này, cười nói: "Chu đạo diễn, anh cũng không cần mất đi lòng tin, anh nhìn một chút vòng nghệ thuật quốc nội, mặc dù hôm nay là lưu lượng vì vương thế đạo nhưng năng lực chuyên nghiệp, vẫn là có diễn viên căn bản tốt"
"Trên nết những bàn phím hiệp kia, cả ngày la hét đào kép hát ngộ nước nhưng là đến diễn viên chân chính trước mặt, những thanh âm này cơ hồ đã không thấy tăm hơi, những thứ lưu lượng sao sáng không tạo ra tác phẩm tốt, cũng chỉ có thể ở đào kép hát ngộ nước lời bàn trung không có sức, cái này đã nói lên cái vòng này vẫn là có hy vọng phải không?"
Chu Dương suy nghĩ một chút cũng phải!
Cho dù lưu lượng minh tinh nhân khí cao hơn nữa, nhưng chân chính biết diễn trò trước mặt lão diễn viên, cuối cùng không có sức, cái này đã nói lên, mặc dù hôm nay thế đạo bị vốn liếng khống chế không ít nhưng người xem chân chính mua trướng hay là diễn trò có bản lãnh thật sự vẫn biết.
"Ai.. Nghe cô nói như vậy trong lòng tôi cũng thoải mái nhiều, cô không biết gần đây bởi vì Thịnh thế Vương phi muốn quay, không biết bao nhiêu đầu tư chạy tới trước mặt tôi yêu cầu này nọ, mỗi một người đều muốn diễn viên mình diễn vai chính nhưng cũng không nhìn một chút những người đó nơi nào sẽ diễn tập tốt nga!"
"Khóc cũng biết oa oa oa cười cũng biết ha ha ha, tôi tìm thứ người như vậy tới diễn, phim tôi sẽ bị hủy!"
Cố Vân Tịch nói: "Chu đạo diễn chỉ cần có nh chú trọng kỹ thuật diễn, như vậy quốc nội diễn viên tốt có thể có một miếng cơm ăn, chỉ cần có cơm ăn, mọi người cũng sẽ không biến mất!"
Chu Dương hít sâu một hơi "Hy vọng đi! Bất quá Vân Tịch lần này cô có thể nhất định giải quyết cho tôi a! Tôi chờ cô vào tổ đây!"
Cố Vân Tịch cười một tiếng "Đạo diễn xin yên tâm, tôi nhất định rất nhanh vào tổ đến lúc đó An nghệ nhất định sẽ đi tìm anh đem An Vân Tuyết đổi thành tôi"
Cúp điện thoại Chu Dương, Cố Vân Tịch liền gọi điện thoại cho Lục Hạo Đình, lúc này Lục Hạo Đình đang trong phòng làm việc thấy Cố Vân Tịch điện thoại tới còn thật bất ngờ!
Tiểu nha đầu biết gọi điện thoại cho hắn sao?
Hay lúc này thật là hiếm thấy a!
"A lô! Lúc này tìm anh, là nhớ anh không nhịn được sao?"
Trong điện thoại thanh âm từ tính dễ nghe của người đàn ông kia, chỉ là một câu nhạo báng cũng để cho cô cảm thấy cả người tốt lên!
Cố Vân Tịch híp mắt, nụ cười yêu kiều "Anh Hạo Đình, anh đẹp trai như vậy, em thật có chút không nhịn được nghĩ đi tìm anh a!"
Lục Hạo Đình cười một tiếng "Không cần em đến tìm anh, sau khi tan việc anh đi tìm em!"
Cố Vân Tịch: "..."
Lục Hạo Đình nói: "Gần đây An nghệ bên kia hẳn sẽ không an bài công việc gì cho em vừa vặn có thời gian, em ở cùng anh nhiều chút, chờ qua một thời gian ngắn em phải làm việc, vậy anh muốn đi tìm em, em đều không có thời gian!"
Thanh âm này, Cố Vân Tịch nghe lại cảm thấy có chút ủy khuất tự đắc?
Ta đi!
Anh Hạo Đình lại còn biết cảm thấy ủy khuất?
Đây là đang cùng cô nũng nịu sao?
Cố Vân Tịch cười nói: "Vậy cũng tốt, vậy cũng tốt! Anh đến tìm em đi! Em bây giờ rất rỗi rãnh vừa vặn ở cùng anh, thuận tiện.. Có chút chuyện mời anh hỗ trợ!"
Lục Hạo Đình lông mày nhướn lên "Chuyện gì? Nói mau, chồng cùa em rốt cuộc có phát huy tác dụng một ngày!"
Cố Vân Tịch: "..."
"Anh Hạo Đình, em làm sao cảm giác, anh giống như thay đổi a?"
"Ngoan! Tình yêu sẽ cho người trở nên ngây thơ, anh bây giờ là trở nên càng ngày càng ngây thơ, đây là chứng tình yêu tống hợp không chữa khỏi, chỉ càng ngày sẽ càng nghiêm trọng!"
Cố Vân Tịch: "..."
Đầu óc cô có chút mộng!
Chắc chắn đầu điện thoại bên kia người là Lục Hạo Đình?
Sao cùng trong ấn tượng của có không quá giống nhau?
Cố Vân Tịch đầu óc tỉnh tỉnh cho đến buổi chiều sau khi tan việc, Lục Hạo Đình đến tìm cô, cô còn chưa phản ứng kịp.
Giang Châu đế cảnh
Lục Hạo Đình sau khi vào cửa thấy Cố Vân Tịch liền nhào tới ôm một cái vòng vo hai vòng để đến trên tường, ngước đầu nhìn cô "Có hay không nhớ anh?"
Cố Vân Tịch ở trán hắn hôn một cái "Nhớ!"
Lục Hạo Đình vui một chút đem cô ôm vào phòng ngủ đặt ở trên giường, hôn cô một hồi, trán hắn cạ cạ trán cô, hô hấp cũng phả ra ở trên mặt cô.
"Em bây giờ là đại minh tinh, An nghệ gần đây không an bài công việc cho em, em không có ra ánh sáng, nếu không.. Anh dẫn em đi ra ngoài ân ái như vậy thì phải có tin tức chứ?"
Cố Vân Tịch: "..."
"Anh nhìn những đại minh tinh đều là như vậy a! Có tác phẩm đích thời điểm sao tác tình yêu hấp dẫn chú ý, không tác phẩm đích thời điểm tiếp tục sao tác tình yêu duy trì ra ánh sáng!"
"Những thứ kia đã công khai, Thiên Thiên tú ân ái rải thức ăn cho chó!"
"Em nói chúng ta cũng ở chung với nhau lâu như vậy, còn ở cùng một chỗ, làm sao cũng chưa có chó tử chụp hình chúng ta đây? Thật không chuyên nghiệp!"
Cố Vân Tịch: "..."
Cô nhìn Lục Hạo Đình trước mặt thấy thế nào, thế nào cảm giác kỳ quái!
"Anh.. Anh Hạo Đình, anh là quân nhân, cái này.. Ra ánh sáng không tốt sao? Vạn nhất tương lai thi hành nhiệm vụ bị người nhận ra làm thế nào?"
Lục Hạo Đình cười "Đứa ngốc! Em cho là một ít người muốn phải biết anh sẽ bởi vì ra ánh sáng vòng giải trí sao?"
"Coi như anh không ra ánh sáng, có vài người vẫn có thể tra được anh, những người không có bản lãnh tra được, coi như anh ra ánh sáng, bọn họ cũng không biết anh là ai, lúc thi hành nhiệm vụ có thể đều có ngụy trang, những tên kia coi như đi ở đối diện anh cũng không nhận biết được anh"
Cố Vân Tịch: "..."
Thật sự là như vậy?
Không thấy được đi!
"Hồ sơ cá nhân của anh đều là bảo mật quân đội, không thể nào.."
"Bảo mật chẳng qua là gia cảnh của anh, anh chỉ cần cùng ngoại giới tiếp xúc thì không thể không người biết anh, làm lính nhiều năm như vậy, người nhận biết anh rất nhiều!"