Sau trận chiến của Thiên Đạo Môn cũng kết thúc trận đấu ngày hôm nay.
Tất cả mọi người Thiên Đạo Môn cùng Trần Thiên Cảnh, Trần Quyền Sơn và Trần Vô Khiết về Tô Gia do ước định trước đó.
Tô Gia to lớn hơn Trần Gia rất nhiều vì những năm qua Trần Gia đã vì tranh chấp nội bộ và bị bòn rút bởi đám người Trần Viễn nên bây giờ chỉ miễn cưỡng ở lại ghế tứ đại gia tộc.
Mọi người vừa bước vào đã choáng ngợp với bầu không khí tươi mát và sân đấu rộng rãi ở Tô Gia, không kém nhiều so với Thiết Ngưu Tông.
Những người của Trần Gia đều không hiểu vì sao gia thế như Tô Gia lại có thể để tiểu thư của Tô Gia gia nhập Thiên Đạo Môn, một tông môn thất phẩm, nếu như muốn, với thế lực và thiên phú của mình, Tô Uyển Nhi có thể trở thành đệ tử thân truyền của một vị trưởng lão thậm chí chưởng môn của một trong tam đại môn phái quận Gia Lăng, còn không thì bồi dưỡng tại Tô Gia cũng hơn ở một môn phái không danh tiếng.
Tất cả được Tô Mộc Thanh mời vào đại sảnh, trong đại sảnh đã được để trước hai hàng ghế tổng cộng hai mươi cái ghế rất sang trọng, ở giữa là ghế gia chủ.
Lần này Trần Thiên Cảnh mạn phép ghé qua Trần Gia để gọi phu nhân cùng đi đến Tô Gia, vì Hoàng Diệu Như muốn ở bên Trần Sinh lâu thêm chút nữa, dù gì nàng cũng vừa mất một đứa con, xem như Thiên Sinh là niềm an ủi duy nhất còn lại đối với nàng nên mọi người đều cảm thông, vả lại sau tiếp xúc đêm qua, Tô Mộc Thanh cùng Hoàng Diệu Như cũng xem như tìm được bạn tri kỷ để tâm sự.
Tô Gia có năm vị trưởng lão,những trưởng lão của Tô Gia cũng đều là nữ. Tuy vậy, vẫn có đệ tử là nam nhân.
Tô Mộc Thanh ngồi ở ghế gia chủ và giới thiệu với mọi người.
Đại trưởng lão Tô Gia, Tô Sương, nàng có khuôn mặt đẹp diễm lệ kèm theo dấu tích của thời gian, nàng có hai người con gái đã được gã đi.
Nhị trưởng lão Tô Hồng Nhan, nàng có khuôn mặt gầy gò, trên mắt có nét buồn bã thấm đậm phong tình.
Tam trưởng lão Tô Như Yến, nàng có khí chất giống với Tô Mộc Thanh nhất, khuôn mặt cũng xinh đẹp không kém, nàng có một người con trai tên Tô Phong Đạm.
Ngũ trưởng lão Tô Hà, nàng sở hữu khí chất lạnh lùng nhưng không vì vậy mà đánh mất vẻ đẹp kiều diễm trên khuôn mặt, nàng vẫn còn độc thân.
Và cuối cùng là lục trưởng lão Tô Phương Ánh, nàng có vẻ lanh lợi, nghịch ngợm, gương mặt rất xinh đẹp, mọi người không nhận ra nàng ta vậy mà là trưởng bối của Tô uyển Nhi, tất nhiên nàng vẫn còn độc thân.
Hôm trước chính là đại trưởng lão Tô Sương cùng tam trưởng lão Tô Như Yến đi theo Tô Mộc Thanh đến Thiết Ngưu Tông và Trần Gia.
Sau khi giới thiệu xong, Tô Mộc Thanh dùng ánh mắt gợi tình nhìn qua Nhất Long:
"Nhất Long trưởng lão, đến lược huynh rồi, mọi người đều là người trong nhà, cứ việc dạy đám nhỏ ở đây, chiều mai bọn chúng cũng có trận thi đấu."
Ánh mắt của nàng nhìn Nhất Long khiến cho Huyền Như Ngọc phát hoả nhưng cố gắng kìm nén xuống.
Nhất Long né tránh ánh mắt của Tô Uyển Nhi mà nhìn về đám đệ tử Thiên Đạo Môn:
"Ngày mai chúng ta sẽ gặp Thiên Sơn Tông, môn phái ngũ phẩm đã may mắn được trực tiếp vào vòng trong, cũng vì thế chúng ta không có biết nhiều về thực lực của chúng, nhưng ta cũng yêu cầu các con phải chiến thắng với tốc độ nhanh nhất có thể."
Trần Quyền Sơn lên tiếng:
"Nhất Long trưởng lão yêu cầu như vậy có vẻ làm khó đám trẻ rồi, dù gì tông môn ngũ phẩm không phải chỉ hơn tông môn lục phẩm chỉ một bậc tu vi mà còn là công pháp, chiêu thức, võ kỹ cũng là những cấp bậc tuyệt kỹ. Có thể chiến thắng đã là suy nghĩ không tưởng rồi."
Trần Thiên Cảnh lên tiếng phản bác lại Trần Quyền Sơn:
"Đại ca đừng quá lo lắng, ta tin Nhất Long trưởng lão hành sự đều có tính toán riêng của mình, vả lại, huynh không nhìn thấy hồn thú và thực lực của bọn trẻ lúc nãy sao? Ta đoán đó cũng chưa phải là thực lực thực sử của chúng."
Nhất Long mỉm cười lên tiếng:
"Đa tạ Trần gia chủ đã tin tưởng, chẳng dám giấu gì, theo ta biết với thực lực của đám nhỏ này hiện tại thì đối phó với tông môn ngũ phẩm chỉ là hơi tốn sức thôi, cho nên ta muốn bọn chúng ngày mai phải tung toàn lực vào phút đầu và hạ gục đối thủ trong một chiêu, còn chuyện về an toàn cho đối thủ thì đã có những trưởng lão của Thiết Ngưu Tông lo rồi, ta làm điều này vì muốn bên Phi Kiếm Tông phải lo sợ trước khi gặp phải chúng ta, ăn không ngon, ngủ không yên, hahaha!"- Nhất Long cất lên một giọng cười đê tiện.
Tất cả mọi người nhìn trầm trồ vào Nhất Long giống như trông thấy một Nhất Long giả mạo.
Riêng Huyền Như Ngọc, Lưu Thanh Thư và Tô Mộc Thanh dường như đã quá quen với hình dáng này của Nhất Long.
Nhất Long cảm thấy ngượng ngùng trước ánh mắt của mọi người liền đưa tay lên miệng giả vờ ho vài cái và tiếp tục lên tiếng:
"Ngày mai đội hình ra sân vẫn như hôm nay, nhưng ta muốn các con phải chiến thắng hoành tráng hơn, các con phải bàn bạc và tìm cách để một chiêu có thể đánh bại cả năm tên, tạo áp lực cho Phi Kiếm Tông."
Đám đệ tử Thiên Đạo Môn nhìn nhau gật đầu:
"Thưa sư tôn (tam trưởng lão), đệ tử nghe rõ!"
Điều này khiến các trưởng lão Trần Gia và Tô Gia phải trố mắt nhìn, các đệ tử một môn phái thất phẩm muốn hạ gục các thiên tài của tông môn ngũ phẩm chỉ với một chiêu, chuyện này đúng là khó thể tin nổi nhưng không một ai dám phản bác, tất cả đều mong chờ trận đấu ngày mai.
Sau khi bàn bạc vấn đề thi đấu xong thì Tô Mộc Thanh cũng cho người dọn vài bàn tiệc để tiếp đãi Thiên Đạo Môn và Trần Gia.
Đám trẻ ăn uống nói chuyện xong thì lập tức xin phép về phòng tu luyện.
Còn lại đám trưởng bối ở lại đàm đạo, Tô Mộc Thanh cố ý sắp xếp Nhất Long ngồi bên cạnh mình và Huyền Như Ngọc cũng tranh ngồi kế bên Nhất Long, bữa tiệc không ngừng vang lên những tiếng cười của trưởng bối dường như đang sống lại thời còn trẻ, màn đêm cứ thế dần buông xuống.