Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 1235



Mặc Cửu Diệp cũng không có từ chối, dù sao muốn xây cất đất phong, rất nhiều chuyện đều cần tức phụ trợ giúp, để hắn làm Trấn Tây Vương này, giữ bí mật không gian của tức phụ sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Giây phút tiếp nhận thánh chỉ, Mặc Cửu Diệp đã trở thành vị vương khác họ thứ hai của vương triều Đại Thuận từ khi khai quốc tới nay.

Cùng với thánh chỉ, còn có hai binh phù.

Binh phù này cũng không xa lạ gì với nam nhi Mặc gia, lúc trước bọn họ thống soái ba quân đã từng có sử dụng.

Đồng thời bọn họ cũng biết rõ, sở dĩ Thuận Vũ Đế cho bọn họ hai binh phù, chính là y như thánh chỉ nói, Mặc Cửu Diệp được phong làm Trấn Tây Vương, phụ trách trấn thủ Tây cảnh Đại Thuận, mặt khác Mặc gia còn phải phái người đi trấn giữ Nam cảnh.

Hai binh phù này, một cái dùng để thống soái binh mã Tây cảnh, một cái khác thì là thống soái Nam cảnh.

Đương nhiên, binh phù giao cho ai dùng, cũng do Trấn Tây Vương Mặc Cửu Diệp phụ trách phân phối.

Đại quân do triều đình phái tới chi viện Tây cảnh đã ở trên đường, bởi quan truyền chỉ là ra roi thúc ngựa gấp rút chạy tới đây, nhanh hơn đại binh lính khá nhiều.

Bởi vậy, đại quân đến Tây cảnh ít nhất còn cần thời gian hai ba ngày.

Trước đó, người Mặc gia cần chạy tới Tây cảnh trước một bước, dẫn theo binh lính đóng quân tại Tây cảnh đi ngăn địch trước.

Còn có một bộ phận đại quân gấp rút chạy sang Nam cảnh đợi lệnh, chỉ chờ Mặc gia phái tướng lĩnh đi thống soái bọn họ.

Ngoài ra, Thuận Vũ Đế còn ban thưởng một số vật phẩm tượng trưng để làm bồi thường cho Mặc gia. Thoạt nhìn ban thưởng ít nhiều có phần keo kiệt, nhưng Mặc Cửu Diệp cũng không có chọn lý, không ai rõ hơn hắn, quốc khố bị tức phụ trộm sạch sẽ, Thuận Vũ Đế có thể lấy mấy thứ này ra làm ban thưởng đã không dễ dàng.

Đoán chừng những thứ này đều là tìm được từ xét nhà Tiết lão tặc, nếu như không phải lúc trước hắn và Hách Tri Nhiễm cân nhắc chừa lại một ít tài vật cho Nam Vũ, e rằng ông ta ngay cả mấy thứ này cũng không lấy ra được.

Tuy người Mặc gia bị lưu đày tới Tây Bắc, nhưng trước kia ở kinh thành có đồ tốt gì chưa từng thấy?

Huống hồ sau khi đến Tây Bắc, mức độ ăn mặc của bọn họ chẳng những không kém hơn lúc ở kinh thành, thậm chí còn có hơn mà không bằng, đừng nói những vật tầm thường này, cho dù là vật quý hiếm tốt hơn thì bọn họ cũng sẽ không thèm để ý.

Không xem mấy thứ này tới đâu vậy thôi, trước mặt quan truyền chỉ, ai cũng không có biểu hiện ra ngoài.

Không chỉ như vậy, lúc tiếp chỉ, Mặc Cửu Diệp còn cố ý bảo các phụ huynh ở nhà đều đi ra lộ mặt, như thế là minh chứng tốt nhất để Thuận Vũ Đế biết nam nhi Mặc gia đều còn sống trên đời.

Cũng xác thực như thế, quan truyền chỉ là lão nhân bên cạnh Thuận Vũ Đế, cũng không xa lạ gì với các nam nhi Mặc gia.

Khi ông ta nhìn thấy nhiều nam nhi Mặc gia xuất hiện trước mặt ông ta như vậy, đầu tiên là cảm thấy một hồi hoảng hốt.

Vì chứng tỏ mọi thứ này đều không phải giả, ông ta còn dùng sức dụi mắt trước mặt người Mặc gia.

Mặc Cửu Diệp cũng làm biếng giải thích quá nhiều với ông ta, mục đích của hắn chỉ là muốn quan truyền chỉ trở về bẩm báo những gì nhìn thấy với Thuận Vũ Đế là được, về các thứ khác, hắn cảm thấy nhiều lời vô ích.

Quan truyền chỉ cũng là một người suy nghĩ thông thấu, nếu người Mặc gia không muốn giải thích, ông ta chỉ cần trở về bẩm báo điều nhìn thấy là được.