Khi nàng trở về lều, nhìn thấy Mặc Cửu Diệp có vẻ trầm tư. Hách Tri Nhiễm vô thức nghĩ, chắc chắn có liên quan đến Hà Chí Viễn.
Lo sợ tai vách mạch rừng, nàng trực tiếp kéo hắn vào không gian để đảm bảo an toàn.
Hai người ngồi đối diện nhau trên bàn ăn với vẻ ngầm hiểu. Hách Tri Nhiễm hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Mặc Cửu Diệp không giấu giếm điều gì, thuật lại những gì Hà Chí Viễn đã nói: “Ta không chắc những gì hắn nói có phải sự thật không, không thể không cảnh giác.”
Nghe vậy, Hách Tri Nhiễm bắt đầu tìm kiếm những ghi chép về Nam Thụy trong sử sách. Tuy nhiên với hiểu biết của nàng, Nam Thụy không phải là mối nguy gì to lớn, nếu như hôm nay Mặc Cửu Diệp không nhắc tới, căn bản nàng cũng không để ý tới người này.
Để xác nhận tính xác thực của việc này, Hách Tri Nhiễm mang mấy cuốn sách lịch sử đến trước mặt Mặc Cửu Diệp.
Mặc Cửu Diệp nhìn thấy một chồng sách trên bàn liền hỏi: "Đây là cái gì?"
Hách Tri Nhiễm cố ý lấy ra một cuốn sách lịch sử chữ phồn thể của Trung Quốc và đưa nó cho hắn: "Nó ghi lại một số điều về triều Đại Thuận, có lẽ sẽ giúp được chúng ta."
Không còn thắc mắc gì nữa, Mặc Cửu Diệp bắt đầu xem sách. Hách Tri Nhiễm cũng không nhàn rỗi, kể từ khi đến nơi này, nàng đã đọc sách lịch sử rất nhiều lần, phần lớn nội dung bên trong chỉ mang tính khách quan, nếu muốn hiểu rõ, phải tìm hiểu sâu dã sử.
Vì vậy, Hách Tri Nhiễm trực tiếp lựa chọn xem "Dã sử". Lúc này, hai người bước vào trạng thái đọc sách quên thân, chăm chú nhìn vào cuốn sách trên tay.
Khi Mặc Cửu Diệp nhìn thấy mình c.h.ế.t sau khi bị đày ải, hắn hít một hơi, nhìn sâu vào mắt Hách Tri Nhiễm: "Nhờ có quyển sách này nên nàng có thể dự đoán trước mọi việc sao?"
Hôm nay, có lẽ Mặc Cửu Diệp đã biết được gần như toàn bộ bí mật của nàng, ngoại trừ thân phận là người xuyên không.
Vì vậy, Hách Tri Nhiễm không có ý định giấu giếm gì.
"Đúng vậy, nhờ những quyển sách này nên ta có thể đoán trước một số chuyện. Chàng cũng thấy rồi đấy, ta mua vật phẩm bằng điện thoại di động của mình, những điều kì lạ đó đều đến từ tương lai."
"Tương lai?" Mặc Cửu Diệp không hề lạ lẫm với từ này, hắn chỉ cảm thấy những điều này nằm ngoài sự hiểu biết của hắn.
Hách Tri Nhiễm nhún vai và nói tiếp: "Lần đầu biết đến không gian này, ta cũng rất tò mò về thứ đồ kỳ quái này, sau một thời gian nghiên cứu và phân tích, ta chắc chắn rằng không gian này là một sản phẩm của tương lai."
Vừa nói nàng vừa cầm lấy quyển sách trên tay Mặc Cửu Diệp, chỉ vào một góc trang bìa và nói: "Nhìn đây này, cuốn sách được xuất bản vào năm 2020. bây giờ chúng ta đang ở năm 303, cách hơn một ngàn năm."
Mặc Cửu Diệp suy nghĩ một chút: "Ý nàng là những quyển sách này được viết bởi thế hệ sau?"
"Không hoàn toàn là như vậy, ta đoán thế hệ sau đã tập hợp những thông tin này lại với nhau." Hách Tri Nhiễm giải thích.
Như vậy thì Mặc Cửu Diệp hoàn toàn có thể đoán ra được.
Hắn chỉ vào đoạn khoảng thời gian bị lưu đày và c.h.ế.t trong sách, hỏi ra những thắc mắc trong lòng mình: "Theo những gì trong sách nói, đáng ra bây giờ ta phải c.h.ế.t rồi, nhưng hiện giờ ta vẫn còn sống, chắc chắn chuyện này có liên quan đến nàng?"
Hách Tri Nhiễm không phủ nhận điều này: "Trong sách có ghi lại rằng chàng đã c.h.ế.t sau khi rời kinh thành trong lúc bị lưu đày, nhưng nguyên nhân cái c.h.ế.t luôn là một bí ẩn. Ta đoán đêm khuya, khi chàng đã bị hoàng thượng gọi vào cung trong đêm khuya, sau khi lãnh một trăm roi chàng đã bị thương nặng, đây có thể là nguyên nhân gây tử vong, ngoài ra còn có kẻ đã phái người đến ám sát chàng."