Quốc sư chỉ giao thủ cùng Mặc Cửu Diệp mấy chiêu như vậy, liền biết chính mình không phải là đối thủ của hắn.
Hơn nữa, sau khi mắt thấy đồng bọn của hắn lấy ra một bao bột phấn rồi quăng ra, đám thị vệ kia đã ngã xuống hàng loạt.
Quốc sư nhận thấy tình thế không ổn, tung ra mấy chiêu động tác giả, một tay với vào trong ngực.
Hách Tri Nhiễm lúc này mới vừa tung xong chiêu “tử thần giáng lâm” về phía những thị vệ kia lần thứ hai, mới quay đầu nhìn lại liền phát hiện động tác của quốc sư không đúng lắm.
Nếu đoán không nhầm thì, nếu như nàng ta không muốn lấy ra ám khí gì đó cũng là đang tính toán hạ độc bọn họ.
Hách Tri Nhiễm sao có thể cho nàng ta cơ hội làm như vậy?
Nàng vội vàng lấy s.ú.n.g gây mê từ trong không gian ra, b.ắ.n về phía bắp chân của quốc sư.
Sau khi nghe thấy một âm thanh trầm thấp vang lên, cả người quốc sư liền trở nên mềm nhũn.
Hách Tri Nhiễm bước tới nhanh chóng đưa người vào không gian, rồi cùng Mặc Cửu Diệp đi xuống lầu một của thuyền hoa.
Trùng hợp ở đầu cầu thang, bọn họ đụng phải Nam Hằng đang bị một đám thị vệ cùng đám người Diêm Bang vây quanh đi lên phía này.
Hách Tri Nhiễm nhẹ giọng nói với Mặc Cửu Diệp: "Nam Hằng giao cho chàng, những người khác để ta."
Mặc Cửu Diệp nhẹ nhàng gật đầu, cũng giơ một cây s.ú.n.g gây mê lên, nhắm ngay vào đầu vai của Nam Hằng mà bắn.
Trong lúc Nam Hằng ngã gục xuống đất, Hách Tri Nhiễm cũng quăng một nắm bột phấn về phía đám thị vệ cùng bọn người Diêm Bang kia.
Thị vệ cùng đám người Diêm Bang còn chưa phản ứng lại được đang có chuyện gì xảy ra, bọn họ đã ngã rạp từng hàng xuống đất.
Hách Tri Nhiễm nhân cơ hội tiến lên, nắm lấy một cánh tay của Nam Hằng, đưa người vào trong không gian.
Hôm nay bọn họ tới đây chỉ là xuất phát từ tò mò, muốn biết rốt cuộc người đứng sau lưng Diêm Bang là kẻ nào.
Ai có ngờ thế mà lại có được thu hoạch lớn đến thế.
Mắt thấy thị vệ cùng đám người Diêm Bang đều đã chết, thế nhưng hai người vẫn không dám lơ là như cũ.
Việc hôm nay, liên quan đến vị Vương gia Nam Hằng này, tuyệt đối không thể lưu lại một người nào còn sống.
Thế là hai người cầm đuốc lục soát khắp thuyền hoa một vòng, ngoài trừ những vũ cơ ca kĩ ở bên ngoài, không một ai sống sót.
Mặc Cửu Diệp cùng Hách Tri Nhiễm cũng không phải là loại sát người vô tội.
Bọn họ đều rõ ràng, những người ca kịch múa hát kia đều là người làm ăn buôn bán trên thuyền hoa.
Cho dù như thế, bọn họ cũng không dám quá mức bất cẩn, không ai có thể đảm bảo liệu có người của Nam Hằng bên trong đám người ca kịch múa hát kia hay không.
Lúc rơi vào đường cùng, Hách Tri Nhiễm chỉ có thể lấy ra loại thuốc ma túy làm tê liệt thần kinh ở trong không gian ra để cho bọn họ ăn vào, khiến cho tất cả bọn họ đều mất trí nhớ.
Đám người vũ cơ ca kĩ vì để bảo toàn mạng sống, không ai dám vùng vẫy mà đều uống thuốc do nàng đưa.
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, Hách Tri Nhiễm đuổi hết tất cả những người này lên chiếc thuyền nhỏ mà quốc sư đã chèo lúc tới đây.
Ngay lập tức, Hách Tri Nhiễm lấy mấy bình cồn từ trong không gian ra, cùng Mặc Cửu Diệp đi rưới khắp thuyền hoa.
Cùng lúc đó, những vật phẩm có thể lọt được vào mắt của Hách Tri Nhiễm lúc nàng đi ngang qua cũng bị nàng thu hết vào không gian.
Mặc kệ mấy thứ đồ này có tốt hay không, đặt vào trong cửa hàng để bán thì đều là đồ cổ.
Sau khi xử lý xong mọi việc, Hách Tri Nhiễm lấy chiếc thuyền bè từ trong không gian ra ném vào trong hồ, Mặc Cửu Diệp ôm lấy thắt lưng nàng, nhảy nhẹ một cái, hai người liền vững vàng đáp xuống thuyền bè.