Bệnh phong hàn của lục tẩu không phải vấn đề gì khó đối với Hách Tri Nhiễm, uống một ít thuốc trong thời gian này là có thể thuyên giảm.
Điều quan trọng nhất lúc này là phải giúp lục tẩu xét nghiệm m.á.u trước.
"Đại tẩu, nhị tẩu, muội muốn châm cứu cho lục tẩu, lục tẩu mắc phong hàn nên sợ gió, hai tẩu ra ngoài canh, trước khi muội châm cứu xong, không được để mọi người đi tới đi lui ở đây."
Hai vị tẩu tẩu không hề nghi ngờ về lời nói của Hách Tri Nhiễm, liền đồng ý đi ra khỏi lều.
Hách Tri Nhiễm nhanh chóng lấy ra cây kim bạc.
Trên thực tế, bệnh phong hàn của lục tẩu không nhất thiết phải châm cứu, nàng định dùng châm cứu làm vỏ bọc để lấy một ít m.á.u của lục tẩu đi xét nghiệm.
"Lục tẩu, để muội châm cứu cho tẩu trước, có lẽ sẽ hơi đau, tẩu cố chịu một chút."
Lục tẩu khẽ gật đầu: "vất vả cho cửu đệ muội rồi, lục tẩu không sợ đau."
Hách Tri Nhiễm dùng kim bạc châm vào huyệt đạo, thấy lục tẩu đã buồn ngủ, nàng liền lấy dụng cụ lấy m.á.u trong không gian ra, rút ra một ống máu.
Xử lý xong việc này, Hách Tri Nhiễm tháo kim bạc ra, lục tẩu từ từ tỉnh lại.
Hách Tri Nhiễm đứng dậy nói: "lục tẩu, tẩu đang còn yếu, cứ ở trong lều nghỉ ngơi, muội đi chuẩn bị thuốc."
Thấy Hách Tri Nhiễm đi ra, tất cả nữ thân nhân của Mặc gia đều vây quanh hỏi thăm tình hình của lục tẩu.
Hách Tri Nhiễm nói với mọi người, lục tẩu chắc là do thức khuya làm búp bê nên hôm nay mới bị phong hàn.
Mọi người đều không phản đối điều này, đêm qua bọn họ đang làm búp bê bên đống lửa ở ngoài quả thực có chút lạnh. Sức khỏe của lục tẩu hơi yếu, bị nhiễm phong hàn cũng là điều dễ hiểu.
Biết lục tẩu đột nhiên ngất xỉu không phải do bệnh gì nặng nên mọi người cũng yên tâm hơn một chút.
Hách Tri Nhiễm giải thích rõ ràng tình hình của lục tẩu, sau đó vào lều chuẩn bị thuốc.
Những loại thảo dược hái trên đường quả thật có thể bào chế thành thuốc chữa bệnh phong hàn, tuy nhiên, hiệu quả của thuốc này so với thuốc tây y hơi chậm.
Lúc này, lục tẩu đang sốt nặng, việc cần làm bây giờ là hạ sốt trước.
Vì vậy cô lấy thuốc hạ sốt, thuốc chống viêm và thuốc cảm từ trong không gian ra.
Sau khi đổi hết thuốc thành gói giấy dầu, cô quay lại căn lều nơi lục tẩu đang ở.
Đại tẩu đem đến một bát nước, Hách Tri Nhiễm đỡ lục tẩu dậy.
"Lục tẩu, những thuốc này đều là một vị đại sư tặng cho muội, hiệu quả trị liệu phong hàn rất tốt, tẩu uống thuốc này trước đi."
Đầu tiên Hách Tri Nhiễm cho lục tẩu uống thuốc hạ sốt, còn hai loại còn lại thì phải uống cách quãng.
Lục tẩu nghe nói các viên thuốc có hình dạng kỳ quái này là do cao nhân tự tay chế tạo ra, nghĩ rằng nó rất quý giá, lúc này tẩu ấy có chút do dự.
"Cửu đệ muội, thuốc này quá quý giá."
Hách Tri Nhiễm cười cười thuyết phục lục tẩu: "lục tẩu không cần lo lắng, những viên thuốc này muội đã học được cách pha chế rồi, chỉ cần có dược liệu, là muội có thể chế tạo được, vì thế tẩu không cần lo lắng đâu."
Nghe thấy nàng nói vậy, gánh nặng trong lòng lục tẩu cũng không còn nữa.
Tẩu ấy nghe theo phương pháp mà Hách Tri Nhiễm nói, đưa viên thuốc vào miệng, sau đó uống một ngụm nước lớn nuốt xuống.
Mặc Hàm Nguyệt nhìn viên thuốc trong tay Hách Tri Nhiễm với sự thích thú ngày càng tăng. Khi nàng bước ra khỏi lều, Mặc Hàm Nguyệt đã đến gần cô.
"Cửu tẩu, gần đây muội đang học cách hái thuốc từ tẩu, đã có thể nhận biết được nhiều loại thảo mộc, tẩu có thể dạy cho muội cách chế tạo viên thuốc này không, nếu như thành công, muội có thể giúp gia đình mình kiếm thêm chút tiền."