Những người phụ nữ của gia đình cho rằng tầm nhìn của mình không tốt bằng Hách Tri Nhiễm, vậy nên trên con đường này, họ vốn đã quen với việc tuân theo sự sắp xếp của nàng nên không ai có ý kiến gì.
Hách Tri Nhiễm giải thích rõ ràng về dự định trong tương lai của mình. Rồi nàng đưa cho Mặc Hàm Nguyệt một cuốn sách giải thích về thuốc và thảo dược Trung Quốc, yêu cầu nàng ấy đọc kỹ, xem có gì không hiểu không.
Mặc Hàm Nguyệt vui vẻ nhận lấy sách và chăm chú đọc nó.
Vẫn còn một chút thời gian trước khi đến bữa trưa, Hách Tri Nhiễm trở về lều và tiến vào không gian.
Trên đầu giường trong không gian còn đặt vài con gấu bông do bạn thân nàng làm tặng.
Dumbo, Xì Trum, Mickey,... Đa phần đều dựa theo mẫu của nhân vật hoạt hình mà làm ra.
Hách Tri Nhiễm nghĩ rằng, mặc dù những con gấu bông này rất đẹp, nhưng chúng có thể sẽ không được ưa chuộng nếu được làm ra khi mà chưa ai biết đến chúng.
Vì vậy, Hách Tri Nhiễm cảm thấy rằng việc lựa chọn kiểu dáng của gấu bông không nên vượt quá nhận thức của con người ở thời đại này.
Hách Tri Nhiễm lướt xem Taobao một lúc, ngay lập tức có ấn tượng với một con gấu trúc bằng bông to tròn và có hình dạng kỳ lạ.
Chỉ là nàng không biết liệu mọi người ở thời đại này đã từng nghe nói đến loài gấu trúc này hay chưa.
Để xác nhận điều này, Hách Tri Nhiễm bước ra khỏi không gian, đi tìm Mặc Cửu Diệp hỏi về nó.
Mặc Cửu Diệp quay lại lều nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Hách Tri Nhiễm, liền biết rằng nàng đã đi vào không gian rồi. Hắn chỉ còn cách ngồi trong lều và đợi nàng đi ra.
Nơi Hách Tri Nhiễm bước vào không gian trùng với vị trí Mặc Cửu Điệp đang ngồi, vừa bước ra, nàng đã bị ôm chặt từ phía sau.
"Chàng về khi nào vậy?" Nàng e thẹn, ôm lấy hắn nói.
Mặc Cửu Diệp cảm thấy có một cảm giác ấm áp, tự nhiên không muốn buông nàng ra.
Hắn đột nhiên vòng tay ôm lấy eo của Hách Tri Nhiễm.
"Ta về được một lúc rồi, không thấy nàng, ta đành ngồi đợi."
Đột nhiên có một bàn tay chạm vào eo của nàng, Hách Tri Nhiễm theo bản năng muốn né tránh.
Nhưng nghĩ lại, bên ngoài họ là một cặp vợ chồng, nhưng bên trong thì bí mật yêu nhau, nên đụng chạm thân thể cũng chẳng sao.
Vì thế, nàng cũng không né tránh, đỏ mặt hỏi: "Chàng từng nghe qua loài thú thực thiết chưa?"
Nàng vẫn nhớ gấu trúc ở cổ đại gọi là thú thực thiết.
Mặc Cửu Diệp tuy chưa từng nghe qua thú thực thiết, nhưng đối với cái tên gọi này cảm thấy không hề xa lạ.
"Chúng ta đi đến Tây Bắc đi, nghe nói ở đó từng có thứ này xuất hiện."
Dừng một chút hắn lại hỏi: "Sao nàng lại hỏi về thú thiết thực?"
Hách Tri Nhiễm không ngờ rằng ở Tây Bắc lại có dấu vết của loài gấu trúc —- quốc bảo của Trung Quốc.
Ở kiếp trước, từ nhỏ nàng đã không thể chống lại được loài dễ thương như gấu trúc.
Khi chọn ngành học, nàng đã từng có suy nghĩ về việc bảo vệ động vật.
Như vậy, nàng có thể có hy vọng trở thành một nhân viên chăm sóc gấu trúc.
Trời xui đất khiến, cuối cùng nàng đã chọn ngành y. Bây giờ thì tốt rồi, sau khi đến Tây Bắc, nàng hy vọng có thể tiếp xúc gần gũi với những chú gấu trúc hơn.
Nghĩ đến đây, Hách Tri Nhiễm rất mong sớm được đến Tây Bắc.
Khi đang suy nghĩ lại, trên tay nàng bỗng nhiên có một con gấu bông hình con gấu trúc.
"Chàng xem nè, có phải rất đáng yêu không."
Mặc Cửu Diệp cầm lấy con gấu xem qua, nhìn nó rồi nói từ tận đáy lòng: "Ta tin rằng loại gấu bông hình thú thiết thực này sẽ được yêu thích hơn loại thỏ tai dài."