Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 661



"Bát đệ, việc này phải bàn tính cẩn thận. Hơn nữa, trong nhà có nhiều huynh đệ khác nữa, ngươi cũng không cần xin nghỉ làm gì."

Mặc Sơ Hàn biết, đầu óc Ngũ ca thông minh, hắn ta thấy nương không nói gì, chỉ có thể hậm hực ngồi xuống.

Những người khác cũng nhìn Mặc lão phu nhân và Mặc Cửu Diệp, Mặc lão phu nhân là trưởng bối trong nhà, lời bà nói cũng có uy lực hơn, Cửu đệ và Cửu đệ muội cũng là người chống đỡ Mặc gia. Huống chi, những nam nhi được tìm về đều nhờ công của Cửu đệ và Cửu đệ muội, đương nhiên họ cũng sẽ nghe ý kiến của hai người.

Mặc lão phu nhân suy nghĩ lại một hồi, nhìn về phía Mặc Cửa Diệp: "Cửa Diệp, con nghĩ sao về chuyện này?"

Bà đã nhìn ra từ sớm, nhìn bề ngoài, thì là vợ chông Cửu nhi tìm được những nam nhân khác về, nhưng thực chất đó lại là bản lãnh của phu nhân hắn, bà hỏi Mặc Cửu Diệp, cũng là đang gián tiếp hỏi Hách Tri Nhiễm.

Mặc dù giờ phút này trong phòng chỉ có hai người họ, những lời của Mặc Cửu Diệp hoàn toàn có thể thay cho Hách Tri Nhiễm.

Lúc này Mặc Cửu Diệp có chút khó xử, hắn biết rằng, khi đối mặt với Tư Manh tiên sinh thì cần có Nhiễm Nhiễm ở đây mới phải, tìm được phụ huynh* của hắn có thể giúp họ giải độc càng sớm càng tốt, nhưng bây giờ Nhiễm Nhiễm đang mang thai, hắn trăm triệu lần cũng không thể để cho cô theo hắn mạo hiểm.

"Mẫu thân, hiện tại Nhiễm Nhiễm đang có mang, con dự tính sẽ một mình đến Tây Cảnh xem sét tình hình một chút. "

"Chuyện này là thật?" Khi nghe tin phu nhân Cửu nhi có hỉ trong lòng Mặc lão phu nhân không dấu nổi kích động.

Cái gọi là tâm tình băng hỏa lưỡng trọng thiên* chính là như vậy, vừa nghe tin lão quốc công cùng hai người con trai còn sống, trong lòng bà vui khôn xiết, nhưng mà, niềm vui ấy rất nhanh đã bị nỗi lo vô hình thay thế. *Băng hỏa trọng thiên có nghĩa là hai việc tương phản lại xảy ra làm chung cùng một lúc.

Bây giờ lại nghe quý tức có mang, bà vui đến mức không kìm được nước mắt.

Mặc Cửu Diệp biết mẫu thân hắn sẽ rất vui khi biết tin này, hắn trở về cũng đã lâu, cuối cùng cũng có thể khiến cho mẫu thân vui vẻ một chút.

"Mẫu thân, chuyện này là thật, Nhiễm Nhiễm đã có mang được hai tháng rồi. " Sau khi xác nhận tin này, Mặc lão phu nhân không thể ngồi yên nữa. "Dọc đường nhiều sỏi đá lắc lư, để cho nàng chịu khổ, ta phải qua xem một chút. "

Mặc phu nhân đang nói chuyện liền đứng dậy, để lại vãn nam với vẻ mặt vui mừng ở đó.

Dọc đường Hách Tri Nhiễm chịu không ít khổ cực, nhất là gần đây các triệu chứng ốm nghén xuất hiện, nàng nhìn cái gì cũng không có khẩu vị, cả người nhìn không có tý sức lực nào.

Lan Nhi và Ngọc Nhi đã biết nàng có mang, các nàng cũng đã từng chắm sóc Tứ công chúa khi mang thai, nên đối với việc này cũng không lạ lẫm gì.

Các nàng biết Hách Tri Nhiễm trên đường vất vả, chắc chắn nàng không thoải mái, nên một mực ở bên chăm sóc nàng.

Lúc này hai người đã trải xong chăn gối liền đỡ Hách Tri Nhiễm xuống nghỉ ngơi trước.

Lan Nhi còn chủ động vào bếp đun nước giúp nàng lau mặt.

Hách Tri Nhiễm thấy Lan Nhi và Ngọc Nhi làm việc rất cẩn thận, xát sao, sau khi được lau mặt bằng nước nóng nàng thấy dễ chịu hơn nhiều, khi nàng mơ màng chuẩn bị ngủ, thì có người gõ cửa phòng.

Ngọc Nhi mở cửa, thấy là Mặc lão phu nhân tới, vội vàng cúi đầu hành lễ.

Dường như Mặc Cửu Diệp có kể về chuyện gặp Tứ công chúa, nên đối với hai người xa lạ này bà ít nhiều cũng rõ, biết các nàng là người ở bên Tứ công chúa, bà hơi gật đầu một cái, rồi đi thẳng về phía Hách Tri Nhiễm.