Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 742



Tới sau khi định cư ở đây, về cơ bản nàng ấy chưa từng bước ra khỏi cửa nửa bước, gần đây mỗi khi đi ra ngoài chăm sóc ruộng thuốc vì sợ da ăn nắng nên lúc nào nàng ấy cũng bọc mình thật kỹ.

Người Mặc gia cũng không có ý nhắc đến cô nương nhà mình với người ngoài nên các thông dân không hề biết tới Mặc gia còn có một cô con gái đến tuổi cưới gả.

Nhìn thấy Huyện lệnh đại nhân đã ngang nhiên đi tới Mặc gia, mặc dù không biết rõ tình huống của Mặc gia, bọn họ cũng không thể không tin đây là sự thật.

Mạnh Hoài Ninh cũng không biết mình ngang nhiên cầu hôn như thế khiến cho vô số thôn dân mơ màng, hiện tại hắn ta chỉ biết mình đã lo lắng đến mức trán lấm tấm mồ hôi.

Đến trước cửa Mặc gia, Mạnh Hoài Ninh khoát tay, ý bảo cổ nhạc dừng lại, lập tức đi vào viện Mặc gia cùng với quan môi mời tới tươi cười rạng rỡ theo sát phía sau.

Hộp sính lễ cũng được các quan sai mang vào sân một cách có trật tự.

Nhắc tới cũng đúng lúc, hôm nay tân phòng của Mặc gia lên xà nhà, toàn bộ người Mặc gia đếu tới xem, ngay cả Bát ca làm việc ở nha môn cũng xin nghỉ ở nhà.

Trong nhà ngoại trừ Tứ ca hành động bất tiện, thì không còn ai khác.

Mặc Tu Yên cũng đã sớm nghe được động tĩnh ở bên ngoài, chỉ tiếc, hắn ta không có cách nào xuống đất hành tẩu, chỉ có thể ở trong phòng lớn tiếng hỏi: "Là ai?"

Mạnh Hoài Ninh biết hôm nay tân phòng của Mặc gia thượng lương, cố ý tới sớm một ngày tới cầu hôn, cũng là vì tham gia náo nhiệt.

Hắn ta thường xuyên lui tới Mặc gia nên không có gì xa lạ với nơi đây.

Căn cứ vào hướng phát ra âm thanh có thể đoán đó là tiếng của Tứ ca đang nói chuyện.

Hắn ta đi lại không tiện, nói vậy cũng bình thường.

Vậy nên Mạnh Hoài Ninh vội vàng đi vào gõ cửa phòng Tứ ca, đồng thời nói: "Tứ ca, ta là Mạnh Hoài Ninh, hôm nay đặc biệt tới đây muốn cầu thân với Mặc cô nương."

Mặc dù Tứ ca không tham gia vào bàn chuyện hôn sự của Mặc Hàm Nguyệt, nhưng Tứ tẩu có kế lại hết mọi chuyện cho hắn ta nghe, vậy nên Tứ ca cũng biết tới chuyện này.

Mặc dù hắn ta chưa từng qua lại với Mạnh Hoài Ninh, nhưng là người mẫu thân coi trọng thì chắc chắn nhân phẩm không tệ.

"Là Mạnh huynh đệ à, mau mời vào."

Mạnh Hoài Ninh không khách sáo, đẩy cửa đi vào.

Trước hết hắn ta ôm quyền về phía tứ ca: "Có phải quấy rầy tứ ca nghỉ ngơi rồi không?”

Tứ ca khoát tay: "Không có không có, Mạnh huynh đệ mau, mời ngồi."

Mạnh Hoài Ninh là tới cầu hôn, xuất phát từ lễ phép lần đầu gặp mặt Tứ ca, nên không có ý ngồi nhiều.

"Tứ ca, mọi người trong nhà đi đâu hết rồi?"

Tứ ca cũng là người từng trải, lúc trước khi hắn ta cưới vợ, cũng là tự mình tới cửa đưa sính lễ, nên có chút sốt ruột với khẩn trương là chuyện hiển nhiên.

Vì vậy hắn ta phần nào hiểu được tâm trạng lúc này của Mạnh Hoài Ninh.

"Bọn họ đều đang ở nhà mới, hôm nay là ngày lên xà nhà."

Mạnh Hoài Ninh lần nữa ôm quyền: "Đa tạ tứ ca báo cho, ta sẽ qua tìm người."

Bây giờ hắn ta chỉ hận không thể không lập tức hoàn thành chuyện cầu hôn, chỉ có như vậy trong lòng mới có thể yên tâm.

Dứt lời, Mạnh Hoài Ninh lập tức ra ngoài gọi mấy người đi theo đến nhà mới của Mặc gia.

Bên phía nhà mới cách nhà thuê một đoạn, hiện trường đột nhiên náo nhiệt dị thường, bởi vậy cho dù tai Mặc Cửu Diệp có tốt hơn nữa, cũng không nghe được tiếng trống nhạc của đội ngũ cầu thân. Ngũ ca đã treo pháo xong, trên tay Lục ca cầm tấu chương chờ ở phía dưới, chỉ chờ giờ lành đến, đốt pháo.