Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 746



Như vậy cũng coi như không phá vỡ quy củ gì, dù sao hôn kỳ cuối cùng vẫn do nhà trai quyết định.

"Theo Mạnh đại nhân thấy, khi nào thì thích hợp cưới Hàm Nguyệt?"

Mạnh Hoài Ninh muốn sớm cưới được Mặc Hàm Nguyệt vào cửa, ngày hắn tâm nghi nhất chính là hai mươi sáu tháng tư.

Chỉ là, hiện tại đã tiến vào trung tuần tháng tư, khoảng cách từ đây tới ngày đó chỉ có hơn mười ngày, chỉ sợ rằng nếu vội vàng chuẩn bị hôn sự như thế thì không thế tiếp đón Mặc Hàm Nguyệt chu đáo được."

Huống hồ hôn sự của hắn còn nhất định phải mời trưởng bối trong nhà đến chủ trì, về cơ bản là trong thời gian ngắn như vậy không thể kịp thông báo cho người nhà."

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn ta thử hỏi: "Lão phu nhân cảm thấy, ngày mười hai tháng sáu như thế nào?"

Mạnh Hoài Ninh nghĩ rất nhiều, đầu tiên chính là muốn một bất động sản ở Doãn Thành, hắn ta cũng không muốn mình lập gia đình, còn mang theo phu nhân tới ở tại nha môn.

Sau khi đặt mua bất động sản, còn phải tu sửa lại một phen, hắn ta muốn cho cô nương mình yêu dấu ở thoải mái một chút.

Lúc này, hắn ta thông báo trưởng bối trong nhà đến đây chủ trì hôn sự của mình, thời gian đi tới đi lui cũng đủ dùng, không đến mức gấp như vậy.

Dù sao, thời gian này là thích hợp nhất.

Chỉ cần là trước tháng bảy, Mặc lão phu nhân sẽ không có bất kỳ ý kiến gì.

"Được, cứ theo Mạnh đại nhân nói, ngày mười hai tháng sáu là ngày ngài cưới Mặc Hàm Nguyệt."

Mặc lão phu nhân vừa dứt lời, Mặc Hàm Nguyệt đỏ mặt lập tức đi vào.

"Mạnh đại nhân, Hàm Nguyệt có thể mạn phép đưa ra một yêu cầu không?" Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người ở đây ngoại trừ Hách Tri Nhiễm đều cảm thấy khiếp sợ.

Làm gì có chuyện cô nương nào dám tự mình đặt điều kiện cho hôn sự ở nhà mẹ đẻ.

Quả thật Mặc Hàm Nguyệt không còn cách nào cả, suy đi tính lại vẫn giữ nguyên suy nghĩ phải nói cho thỏa đáng trước khi gả đi.

Ngay sau đó, Mặc lão phu nhân đã giận tới tím mặt, giọng nói không vui: "Hàm Nguyệt, hôn sự của con tự khắc có mẫu thân và huynh trưởng đứng ra lo liệu, nào có chuyện cô nương nhà mình đứng ra bàn đạo lý?"

Có trời mới biết, Mặc Hàm Nguyệt đã phải lấy bao nhiêu can đảm để đứng ở đây, nàng ấy đã dám nói ra thì không có lý nào lại chùn bước.

Nàng ấy ngẩng đầu lên, quật cường nói: "Mẹ, Hàm Nguyệt đã theo học dược lý với Cửu tẩu hơn nửa năm nay, hôm nay vừa mới bắt đầu thử trồng thuốc, con hy vọng sau khi thành thân, Mạnh đại nhân có thể đồng ý để mỗi ngày con có thể quay về đây để chăm sóc ruộng thuốc của con."

Cửu tẩu nói, làm bất cứ chuyện gì cũng phải chuyên tâm dốc sức, không được bỏ dở nửa chừng.

Nàng ấy thật sự rất thích dược lý, nhất là khi nhìn mấy cây thuốc tự tay trồng lớn lên từng ngày, mà từ khi còn nhỏ tới giờ nàng ấy chưa bao giờ có được cảm giác mỹ mãn như vậy.

Mặc dù nói trong lòng nàng ấy rất ngưỡng mộ Mạnh Hoài Ninh, nguyện ý gả cho hắn ta, nhưng nếu chỉ vì vậy mà không thể thể tiếp tục làm việc mình yêu thích thì nàng ấy thả rằng cả đời này không gả đi.

Mà trong hai ngày nay Mặc Hàm Nguyệt mới ngộ nhận ra việc này.

Vì vậy khi Mạnh Hoài Ninh nhắc tới chuyện hôn sự của bọn họ, nàng ấy mới nghĩ đến chuyện sau này.

Trong nhà có tới chín chị dâu, nhưng ngoại trừ Cửu tẩu có chính kiến của mình ra thì tám người chị dâu còn lại đều tiên quyết nghe theo chồng, cả ngày tất bật sống một cuộc sống không chút hy vọng. Nàng ấy không muốn sống cuộc sống như vậy, nàng ấy muốn giống như Cửu tẩu, tự có bản lĩnh, dựa vào cố gắng của mình mà tạo ra nhiều giá trị hơn.