Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 795



Giọng nói ẻo lả không bình thường vang lên, Phí Nam Vũ thật hy vọng một tiếng công tử này không phải gọi hắn ta. Chỉ tiếc là ở nơi yên ắng này cũng không còn ai khác.

Thân phận hiện giờ của hắn ta là phụ tá của Kỳ vương, dù là ai xuất hiện thì cũng không phải người mà hắn ta có thể đắc tội.

Ngọc quận chúa cũng không ngoại lệ, hắn ta chỉ có thể nhẫn nại quay đầu.

"Quận chúa gọi ta sao?"

Đến gần nhìn thấy dung mạo của Phí Nam Vũ, ánh mắt Ngọc quận chúa nhìn thẳng.

Nàng ta ra vẻ thẹn thùng lấy ra khăn che lại nửa gương mặt của mình, lập tức chầm chậm tiến lên vài bước.

"Xin hỏi ngài là công tử nhà ai? Trước kia ta chưa từng gặp mặt."

Phí Nam Vũ bị hai câu hỏi này của nàng ta làm nổi hết cả da gà.

Hắn ta am hiểu chuyện ngươi lừa ta gạt, quyền thế tranh đấu, duy chỉ có nữ nhân cố ý bày tỏ trước mặt hắn ta là không biết phải làm cách nào.

Quan trọng hơn là hắn ta rõ ràng, nữ nhân này là đường muội có một chút quan hệ huyết thống với mình.

Ngay lúc Phí Nam Vũ đang suy nghĩ nên thoát thân thế nào thì cơ thể Ngọc quận chúa cứng đờ, bỗng nhiên ngửa về phía sau rồi ngã xuống.

Ngay sau đó một dáng người cao lớn xuất hiện trước mắt hắn ta.

Phí Nam Vũ nhìn lại chính là Mặc Cửu Diệp đã từng cải trang thành mình.

Hắn ta thấy Mặc Cửu Diệp vẫn ở Cửu vương phủ theo bản năng nghĩ rằng có thể chuyện hắn muốn chưa thành công.

Vì thế Phí Nam Vũ hỏi: "Cửu công tử cần ta giúp đỡ gì sao?" Mặc Cửu Diệp làm việc cẩn thận, trước khi mở miệng lại nhìn xung quanh một phen, thấy không có người khả nghi mới kéo Phí Nam Vũ tới một góc khuất.

"Chuyện của ta đã làm xong, ta trở lại là muốn nói một tin cho Phí tiên sinh."

Vẻ mặt Phí Nam Vũ vô cùng nghiêm trọng: "Là tin gì?"

"Trong tay Cửu vương gia có rất nhiều cổ trùng, chuẩn bị cho những trọng thần trong triều tham gia thọ yến, những người này một khi trúng cổ sẽ trở thành con rối của hắn."

Mặc Cửu Diệp nói đơn giản rõ ràng, hắn cảm thấy không cần rườm rà, chỉ cần Phí Nam Vũ biết việc này, tự hắn ta sẽ có cách đối phó.

Hắn biết, hắn làm vậy giống như tai mắt, trợ giúp cho Nam Kì nhưng nếu để cho Cửu Vương gia cấu kết với người Nam Cương, lợi dụng thủ đoạn bẩn thỉu để đoạt quyền, đoạt vị thì e người khổ chính là dân chúng Đại Thuận.

Chuyện này với Phí Nam Vũ mà nói chắc chắn là chuyện lớn.

Hiện giờ hắn ta đang lợi dụng Nam Kỳ mở đường cho tương lai của mình, nếu ngôi vị Hoàng đế bị Cửu vương gia cướp lấy thì sau này hắn ta muốn làm gì cũng khó.

Huống hồ hắn ta có suy nghĩ giống với Mặc Cửu Diệp, cho dù tương lai bản thân có ngồi được vào vị trí kia hay không, nếu Đại Thuận rơi vào tay kẻ dùng thủ đoạn bẩn thỉu như này để giành được giang sơn thì trăm họ trong thiên hạ sẽ chìm trong biển khổ.

"Đa tạ Cửu công tử đã thông báo, ta sẽ nghĩ cách."

Mặc Cửu Diệp biết Phí Nam Vũ muốn nhanh chóng đi giải quyết chuyện này, hắn cũng không định ở lại lâu, tin tức đưa xong cũng coi như nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành.

"Phí tiên sinh cứ việc đi, hôm nay ta định trở lại Tây Bắc, sau này chúng ta còn gặp lại."

"Cửu công tử định rời khỏi kinh thành sao?”

Mặc Cửu Diệp gật đầu: "Nếu không phải bởi vì có chuyện quan trọng thì chỉ sợ đời này ta cũng không đặt chân tới kinh thành nữa, chuyện hôm nay đã xong đương nhiên ta phải rời đi." Phí Nam Vũ nhìn hắn chăm chú, trong lòng nhiều cảm xúc khó nói.