Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 99



“Quan gia, chính mắt ta thấy trong tay Hách Tri Nhiễm cầm một cây gậy vừa to vừa dài, đánh gục Hà Minh trước, sau đó lại dùng phương pháp y hệt đánh Hà Lượng, cho đến khi hai người không còn sức đánh trả mới thôi.”

Bành Vượng ung dung thản nhiên gật đầu: “Ừm, ngươi đứng sang một bên trước đi,

Lúc này, Hách Tri Nhiễm cũng bị người gọi tới.

Vừa rồi nàng còn đang suy nghĩ, e rằng chưa ăn xong bữa cơm này thì sẽ bị người gọi đi, ai ngờ, động tác cáo trạng của huynh đệ Hà gia cũng chậm như vậy.

Mãi cho đến khi nàng ăn uống no đủ, quan sai mới tới mời người.

Huynh đệ Hà gia cũng được quan sai dẫn về, cùng Hách Tri Nhiễm song song đứng trước mặt Bành Vượng.

"Hách thị, huynh đệ Hà gia tố cáo ngươi ra tay đả thương người, có việc này không?"

Trong mắt Hách Tri Nhiễm ngập tràn vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Nàng cực kỳ khoa trương tiến đến bên cạnh huynh đệ Hà gia, cố tình tỏ rõ mình nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt người ta.

"Bành quan gia, chuyện như thế mà người cũng tin ư?"

Bành Vượng bị chọc cười bởi lời nói của nàng.

Nữ nhân này đúng là nhiều mưu trí...

"Khụ khụ... Đây không phải vấn đề ta tin hay không, Hà gia có nhân chứng."

Lúc này Hách Tri Nhiễm mới nhìn sang Lý Nhu Nhi.

"Bành quan gia, nhân chứng người nói không phải nàng ta đấy chứ?"

"Là ta thì sao hả? Hách Tri Nhiễm, chính mắt ta thấy ngươi động tay với huynh đệ Hà gia, đây là sự thật, ngươi vẫn là đừng ngụy biện nữa." Lý Nhu Nhi tỏ vẻ mặt đắc ý. Nàng ta phải xem thử, Hách Tri Nhiễm có bản lĩnh lớn cỡ nào có thể xoay chuyển tình thế.

Hách Tri Nhiễm nở nụ cười lạnh lùng: "Lý Nhu Nhi, khoan không nói hai chúng ta từng là tỷ muội tốt không có gì giấu nhau, cho dù bên trong đã xảy ra hiểu lầm gì, ngươi cũng không đến nỗi chống đối ta như thế chứ?"

Hách Tri Nhiễm nói xong, chỉ về phía huynh đệ Hà gia.

"Ngươi nhìn xem dáng người của bọn họ, là ta có thể đánh được sao?"

Khi nãy đám quan sai nghe Lý Nhu Nhi kể lại sống động y như thật, đều đã hơi tin tưởng Hách Tri Nhiễm đánh người.

Nhưng giờ phút này nhìn thấy sự đối lập giữa hai người, mặc cho như thế nào bọn họ cũng không tin Hách Tri Nhiễm có thể động tay với hai người có dáng người khôi ngô như vậy.

Nghĩ đến đây, tầm nhìn của các quan sai đồng loạt trừng sang Lý Nhu Nhi.

Chỉ duy nhất một người, khác với những người khác.

Hắn ta nhìn về phía Lý Nhu Nhi không ngừng liếc mắt ra hiệu, dường như đang nhắc nhở nàng ta đừng nói nữa.

Tất nhiên mọi thứ không thể tránh khỏi ánh nhìn của Hách Tri Nhiễm.

Nàng lặng lẽ quan sát tên quan sai nháy mắt với Lý Nhu Nhi, bỗng chốc trong lòng nàng có suy đoán...

Bành Vượng thấy sự việc sắp càng gây càng dữ dội, hắn ta còn muốn nhanh chóng giải quyết xong sự việc tiếp tục ăn cơm.

"Được rồi, để huynh đệ Hà gia tự nói, Hách thị đánh các ngươi như thế nào."

Lý Nhu Nhi nghe vậy, bỗng chốc nàng ta trở nên hồi hộp, nàng ta không ngừng liếc mắt ra hiệu với huynh đệ Hà gia.

Thế nhưng, huynh đệ Hà gia đều căm hờn nhìn chằm chằm Hách Tri Nhiễm, căn bản không nhìn thấy ánh mắt của Lý Nhu Nhi. Hà Lượng tiến lên một bước nói: "Quan gia, Hách Tri Nhiễm dùng nắm đ.ấ.m đánh phần bụng dưới của ta trước, sau đó có làm ta vấp ngã, rồi đánh lưng ta..."

Lúc này, Lý Nhu Nhi trợn tròn mắt.

Rõ ràng kế hoạch của nàng ta rất tốt, chỉ cần làm chứng giúp huynh đệ Hà gia, mặc dù bọn họ không phải do Hách Tri Nhiễm đánh, Hách Tri Nhiễm cũng không thể thoát khỏi.

Ai ngờ, Bành Vượng lại xảo quyệt như thế, chỉ chốc lát thì đã xoay chuyển kết cục của sự việc.