Không phải Tiểu Hồng hiểu được rất nhiều, mà là cô bé cho rằng Trần Thiên Minh muốn mình vuốt, điều này có thể khiến Trần Thiên Minh thoải mái hơn.
Vì vậy mặc dù cô cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng cô vẫn đỏ mặt nhìn Trần Thiên Minh nói. Trong lòng của cô, chỉ cần Trần Thiên Minh vui, cô sẵn sàng tự nguyện làm.
"Không cần, Tiểu Hồng em ngàn vạn lần không cần phải như vậy." Trần Thiên Minh liều mạng lắc đầu nói.
Nếu để cho Tiểu Hồng sờ đến mình đang bị dục hỏa thiêu nóng, vấn đề sẽ biến lớn, nhất định là không thể vãn hồi được.
"Không sao, người ta muốn giúp anh xoa bóp, cho anh thoải mái một chút thôi.'' Tiểu Hồng hướng Trần Thiên Minh nói,
Cô còn không biết mình mà sờ vào nơi đó là núi lửa Trần Thiên Minh sẽ bộc phát, nếu như sờ soạng vậy nhất định sẽ làm Trần Thiên Minh kìm lòng không được.
"Không cần, Tiểu Hồng, em ngàn vạn lần không cần phải sờ, nếu như em sờ
soạng, anh sẽ càng thêm khó chịu đó." Trần Thiên Minh khó khăn nói.
Nói thật, hắn bây giờ trong lòng mâu thuẫn phi thường, đã sợ Tiểu Hồng sờ
mình trong lúc này, lại có điểm muốn Tiểu Hồng sờ mình một chút, cho dù mình không thể ở trên người Tiểu Hồng phát tiết, vậy cũng có thể làm cho Tiểu Hồng giúp mình làm ra tình cảnh mãnh liệt.
Tiểu Hồng nghe Trần Thiên Minh nói như vậy. Vốn muốn sờ, tay lại không dám duỗi đi. Bởi vì cô chuyện này thật sự không hiểu, xem ra, từ nay về sau phải tìm hiểu chuyện này mới được. Tiểu Hồng trong lòng âm thầm nghĩ.
Trần Thiên Minh thấy Tiểu Hồng bắt tay để xuống, tảng đá trong nội tâm cũng hạ xuống. Hắn nhẹ nhàng mà thở phào nhẹ nhỏm, sau đó chậm rãi nhìn
thoáng phía dưới mình.
Huynh đệ, hảo tâm mong ngươi hãy bình tĩnh, mau mau đi xuống đi! Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm nói. Nếu như phía dưới mình còn nâng cao như vậy, thật là mắc cở chết người.
Đột nhiên, Tiểu Hồng đưa tay ra, đặt lên phía dưới Trần Thiên Minh.
"A!" Trần Thiên Minh lớn tiếng kêu lên.
Tiểu Hồng đưa tay đến phía dưới hắn, vừa rồi phía dưới mới thả lỏng một chút, bây giờ lại càng cứng hơn rồi.
Có điều, khá tốt là Tiểu Hồng chỉ là sờ soạng nhẹ phía dưới Trần Thiên Minh rồi đem tay thu trở về.
Bây giờ Tiểu Hồng mặt đỏ như quả táo chín. Vừa rồi cô xem thấy Trần Thiên Minh đã nhìn thoáng phía dưới hắn, lòng hiếu kỳ làm cho cô không tự chủ được liền đưa tay về phía dưới Trần Thiên Minh sờ soạng. Sự thô sáp làm cho cô dường như chạm phải điện, sợ hãi mà đem tay của mình kéo lại.
Trần Thiên Minh nhìn thoáng qua Tiểu Hồng đang cúi đầu không dám nhìn, không biết nói cái gì, cô bé này thật hại người, không biết như vậy sẽ làm mình lại bốc hoả lần nữa sao?
Khá tốt là cô bé chỉ sờ soạng thoáng cái sẽ không có tiếp tục nữa, nếu không, mình thật sự không biết như thế nào cho phải.
"Tiểu Hồng, sắc trời đã tối, chúng ta ngủ đi." Trần Thiên Minh ôn nhu nhìn Tiểu Hồng nói.
Nếu như còn như vậy. Mình không bị lửa thiêu chết cũng sẽ bị vây hãm mà chết.
"Vâng," Tiểu Hồng nhẹ nhàng mà gật đầu một cái,
Sau đó chậm rãi nằm ở bên người Trần Thiên Minh, cô vươn đầu tựa ở trên bờ vai Trần Thiên Minh, một tay ôm Trần Thiên Minh, một chân đặt trên bắp đùi của hắn, bộ ngực đè nặng trên người Trần Thiên Minh.
Ôi, Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm thở dài một hơi.
Tiểu Hồng như vậy mình làm sao ngủ hả? Bộ ngực cô bé cứ đè nặng mình, khiến mình cảm giác được sự mềm mại trước ngực cô bé, hơn nữa mình còn đã cởi áo lót của cô bé. Mà phía dưới hai đùi trắng nõn là vùng cách đó khoảng hai tấc, khiến mình không khỏi lại có điểm nhẹ nhàng liên tưởng.
Ôi, Trần Thiên Minh lại thở dài một hơi,
Mình hay là luyện một chút Hương Ba Công đặc thù đi, dù sao phía dưới mình cũng là cứng đến mức ngủ không được, vừa vặn có thể luyện Hương Ba Công.
Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh âm thầm vận khởi Hương Ba Công, luyện từ từ. Bây giờ, hắn càng luyện càng tốt, coi như là bất đồng tư thế cũng có thể luyện Hương Ba Công.
..................
Buổi chiều chủ nhật, Trần Thiên Minh nhận được điện thoại Chung Hướng Lượng.
"Em ở trong thành phố, sư huynh, có chuyện gì sao?" Trần Thiên Minh nói.
"Anh lần trước nói cho cậu chuyện kia, vốn chủ tịch kia phải đi một tuần lễ, nhưng bởi vì sự tình thuận lợi nên sớm đã trở lại. Cô ta buổi chiều hôm nay sẽ trở về, cô ta đã nói chuyện điện thoại rồi, muốn xế chiều hôm nay cậu bắt đầu tiến hành bảo vệ cô và người nhà. Bởi vì đe dọa đến tính mạng chủ tịch sau khi trở về, không lên rời khỏi hạng mục hợp tác, cô ta cùng người nhà sẽ bất lợi. Mà chủ tịch kia nói cô ta muốn sau khi trở về, lập tức tiến vào cùng Âu Minh hiệp đàm hạng mục và hợp tác ký kết quan hệ." Chung Hướng Lượng nói.
"Vậy được rồi, bây giờ em phải làm như thế nào?" Trần Thiên Minh hỏi.
"Anh nghĩ cậu và chủ tịch nên gặp mặt nhau, sau đó các cậu đàm phán chi tiết tỉ mỉ một chút về việc bảo vệ, Thiên Minh, thời gian này không thể cho cậu nghỉ ngơi rồi." Chung Hướng Lượng ngại ngùng nói.
"Không có việc gì, sư huynh, anh không nên khách khí, không phải ngày một ngày hai gì, không có việc gì cả đâu." Trần Thiên Minh cười nói.
"Thiên Minh, cậu bây giờ ở đâu, anh đi đón cậu, sau đó chúng ta cùng đi gặp chủ tịch kia, phỏng chừng cô ta bây giờ đã trên đường trở về rồi."
Chung Hướng Lượng nhìn Trần Thiên Minh nói.<
"Em đang ở trong phòng thuê." Trần Thiên Minh nói.
"Tốt lắm, năm phút đồng hồ nữa cậu xuống dưới lầu chờ anh, xe của anh sẽ nhanh tới đón."
Chung Hướng Lượng nói xong, liền treo điện thoại.
Trần Thiên Minh nghe xong, cũng thu thập đơn giản, sau đó xuống dưới chờ Chung Hướng Lượng.
Một lát sau, xe Chung Hướng Lượng đến. Trên xe Trần Thiên Minh ấn một bên đèn, sau đó Chung Hướng Lượng thay đổi đầu xe khác, rồi Trần Thiên Minh cũng lấy xe của mình đi theo Chung Hướng Lượng.
Xe hơi ngừng lại ở một tòa biệt thự xa hoa nơi ngoại ô thành phố, Tiểu Hạ xuống xe, sau đó đi đến chỗ cửa lớn, ấn chuông cửa một cái. Ở cửa chính vang lên âm thanh hỏi thăm Tiểu Hạ là ai, Tiểu Hạ nhìn cửa chính nói mấy câu, sau đó vật đó lại sáng lên nói:'' chính xác '', chiếc cửa lớn liền mở ra.
Ở phía sau Trần Yêu Minh nhìn hết thảy âm thầm gật đầu, xem ra biệt thự
này hệ thống bảo an bảo vệ không tệ, đến lúc đó Lâm Quốc tới tiếp nhận quản lý cũng thuận tiện rất nhiều.
Vừa rồi Tiểu Hạ xuất ra giấy chứng nhận bọn họ cũng có thể xem tới được, phỏng chừng cái cửa chính này có tần số nhìn rất cao, có thể thấy nhất thanh nhị sở những gì xảy ra trước cửa.
Trần Thiên Minh thấy Tiểu Hạ trở lại trong xe, lái xe tiến vào, hắn cũng nhanh chóng lái xe đi vào theo. Đi vào, Trần Thiên Minh phát hiện trong này mặc dù không phải rất lớn, chỉ có hai toà nhà, một tòa cao một tòa thấp, phía trước có hòn non bộ mặt cỏ êm, hơn nữa bên kia còn có bể bơi, sân vận động.
Không tệ, đây là một tòa biệt thự không tệ. Trần Thiên Minh trong lòng cao hứng nói.
Xem ra sau này mình cũng mua tòa biệt thự như vậy mới được, chỉ có biệt
thự như vậy mới có thể ở được rất nhiều người, nếu như đến lúc đó toàn bộ nữ nhân của mình đều sinh hài tử, cũng có thể ở được.
Trần Thiên Minh bắt đầu có ý nghĩ kỳ lạ.
Xe ngừng lại ở toà nhà cao nhất, Chung Hướng Lượng xuống xe, Trần Thiên
Minh thấy Chung Hướng Lượng xuống xe, hắn cũng đi theo xuống xe.
Lúc này, trước lầu đi xuống một bảo tiêu cường tráng, hắn đi tới trước mặt
Chung Hướng Lượng, nói:
"Chung tiên sinh, ngài đã đến rồi, lão bản của chúng tôi vẫn chưa về."
"Cô ta khi nào thì về đến?"
Chung Hướng Lượng hỏi người bảo tiêu cường tráng kia.
"Vừa rồi tôi gọi điện thoại nói cho lão bản, cô ấy nói lát sau về đến, nói cho các vị cứ vào trong phòng ngồi đợi. Đúng rồi, tiểu thư đang ở bên trong." Người bảo tiêu cung kính khom người, nhìn Chung Hướng Lượng nói.
"Ồ, vậy được rồi, chúng ta đi vào trước ngồi một chút, tôi cũng một thời gian dài chưa từng gặp qua cô bé quỷ nghịch ngợm kia."
Chung Hướng Lượng cười mang Trần Thiên Minh tiến vào.
"Chung bá bá, người đã đến rồi sao? Thời gian thật dài bá bá chưa có qua nhà của chúng ta chơi đó."
Một thiếu nữ xinh đẹp vừa mới tiến vào đại sảnh lầu một nhào tới Chung Hướng Lượng, cô bé lấy tay ôm lấy cổ Chung Hướng Lượng hì hì cười.
"Ha ha, đúng vậy, thời gian thật dài ta chưa có tới, quỷ nghịch ngợm này hôm nay không đi chơi sao? Cái này không giống tính cách của con đấy." Chung Hướng Lượng cười nói.
"Chung bá bá, người làm sao nói người ta như vậy hả, bây giờ người ta lớn rồi, cũng hiểu chuyện, không thấy trước đây thú vị đâu!"
Thiếu nữ xinh đẹp không thuận theo buông tay của mình ra, vểnh miệng nhỏ của mình nói.
Trần Thiên Minh vừa nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp, đầu lại nghĩ ngợi.
Nguyên lai thiếu nữ xinh đẹp này cũng có thể chính là con gái vị chủ tịch kia dĩ nhiên là Hoàng Lăng,
''Trời ạ, thế giới này quá nhỏ, không thể tưởng được trong này gặp được cô bé quỷ nghịch ngợm này. Trách không được lại gọi cô là quỷ nghịch ngợm, cô bé cũng không phải là nghịch ngợm bình thường ''.
"Sư huynh, anh nói vị chủ tịch này tên gọi Hoàng Na?"
Trần Thiên Minh không khỏi hỏi Chung Hướng Lượng, hắn nhớ đến lúc nhìn hồ sơ Hoàng Lăng, mẹ của cô gọi cô là Hoàng Na.
"Đúng vậy, chủ tịch gọi Hoàng Na, là chủ tịch tập đoàn Hoàng Thị, em nghe qua tập đoàn Hoàng thị rồi sao?"
Chung Hướng Lượng hỏi Trần Thiên Minh.
"Đã nghe qua, nghe nói là một trong ba đại xí nghiệp, có liên quan đến văn phòng địa ốc, điện tử, ăn uống, trang phục." Trần Thiên Minh nghĩ nghĩ nói. Trời ạ, không thể tưởng được Hoàng Lăng trong nhà có tiền như vậy, cô bé kia làm sao chịu ở trong trường học chứ? Trần Thiên Minh âm thầm nghĩ.
"Thầy, là anh hả?"
Hoàng Lăng cũng phát hiện Trần Thiên Minh, cô bé cao hứng bổ nhào vào trong lòng Trần Thiên Minh, lấy tay ôm lấy cổ Trần Thiên Minh, giống như Chung Hướng Lượng vừa rồi có điểm giống nhau.
Có điều, có chỗ bất đồng chính là hiện Hoàng Lăng dùng ngực cô đè lên lồng
ngực Trần Thiên Minh, giống như khiến Trần Thiên Minh có điểm rung động
vậy.
"Các người quen biết sao?" Chung Hướng Lượng kỳ quái nói.
"Cô bé là một học sinh tốt của em." Trần Thiên Minh cười khổ.
Nếu như lần này mình bảo vệ Hoàng Lăng, vậy cũng có thể cô bé càng quấn quít lấy mình rồi, nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh đầu càng lớn hơn.
"Ồ, anh thiếu chút nữa đã quên các người là cùng trong trường học. Có điều không thể tưởng được trường học của hai người lớn như vậy, mà các người lại quen biết, xem ra đây cũng là chuyện trùng hợp." Chung Hướng Lượng cười nói.
"Hoàng Lăng, trong nhà em có tiền như vậy, làm sao ở trong trường đọc sách hả?" Trần Thiên Minh kỳ quái hỏi Hoàng Lăng.
"Trong đó có cái gì không tốt hả, trong đó yêu cầu không cao, vả lại, ở đó trước kia cũng có rất nhiều bạn học, cho nên em muốn cầu mẹ em để cho em đi vào trong đó đọc sách." Hoàng Lăng thân mật lôi kéo cánh tay Trần Thiên Minh nói.
Cô không biết Trần Thiên Minh tới nơi này là làm gì. Có điều, cô thấy Trần Thiên Minh đến gặp mình, cô vẫn rất là cao hứng.
Trần Thiên Minh nghĩ nghĩ cảm thấy cũng đúng, Hoàng Lăng này không thích hợp làm một người bình ổn, vả lại cô bé phỏng chừng cũng đã ở trong đó nhiều, cho nên hắn mới gặp.
"Chung tiên sinh, anh tới đã lâu rồi sao?" Một cao giọng nữ theo ngoài cửa truyền vào.
Chung Hướng Lượng vừa nghe đến âm thanh này, cũng cao hứng nói:
"Hoàng Na, tôi cũng vừa tới, không thể tưởng được cô trở về nhanh như vậy."
Trần Thiên Minh nghe được chủ tịch tập đoàn Hoàng Thị Hoàng Na thì ra
là mẹ Hoàng Lăng đã trở về, hắn vội vàng giãy tay Hoàng Lăng ra, sau đó
ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa.
Lúc này, ngoài cửa đi tới một nữ nhân, Trần Thiên Minh vừa nhìn thấy, hắn lập tức ngây người.