Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 99: Người Đứng Đầu Vẫn Lạc.



Triệu Thiên Huân nằm mơ cũng không ngờ được, Bát hoàng tử vốn ủng hộ mình lại phản bội mình ở thời điểm quan trọng như vậy.

Thật ra thì trong lòng hắn ta cũng biết, một khi trận chiến này kết thúc, tương lai của tông môn cũng sắp biến mất trong dòng sông lịch sử.

Mỗi khi nghĩ tới những điều này, Triệu Thiên Huân đều sẽ cảm thấy trong lòng đau nhói.

Nhưng chuyện này thì có thể làm gì được chứ ? Ai bảo đại lục này lại lấy võ lực vi tôn, hắn ta đắc tội tên Từ Dương này, đã định trước chỉ có thể có kết cục như vậy.

"Từ Dương, hôm nay dù có chết ta cũng phải khiến ngươi hối hận!"

Triệu Thiên Huân nổi giận đùng đùng, trong lòng bàn tay đột nhiên bộc phát ra một luồng linh lực vô cùng cường đại, chỉ nháy mắt đã trực tiếp làm ngọn núi nhỏ trước mặt nổ tung.

"Mọi người mau tránh ra, Triệu Thiên Huân này điên rồi!"

Không ít tu sĩ Động Thiên cảnh ở hiện trường đều ngây người, bởi vì bọn họ cảm nhận được uy lực một chưởng này của Triệu Thiên Huân đã vượt khỏi nhận thức của họ.

Sức mạnh kinh khủng không thể rung chuyển đánh về phía Từ Dương, mà uy lực đủ để hủy diệt tu sĩ Động Thiên cảnh ở trong mắt những người khác, nhưng ở trước mặt Từ Dương lại có vẻ yếu đuối vô lực như vậy.

"Ha ha, ta đã nói rồi, khi ngươi quyết định làm kẻ địch với Thiên Lam Tông thì kết cục của ngươi đã được quyết định."

Lần này Từ Dương không hề có bất kỳ do dự nào, đánh ra một lực lượng không thể chống lại về phía thân thể đã hoàn toàn ma hóa của Triệu Thiên Huân.

Ầm ầm!

Trong phút chốc, toàn bộ chiến trường thời không đều bị lực lượng này bao phủ.

"Quá đáng sợ, hắn thật sự chỉ là một tu sĩ cảnh giới Luyện Khí kỳ thôi ư?"

"Không, chuyện này không thể nào, nhất định là chúng ta lầm rồi, người này căn bản là một cường giả cái thế đủ để nghiền ép Động Thiên cảnh đấy!"

"Cường giả Luyện Khí kỳ mạnh nhất trong lịch sử rốt cuộc xuất hiện."

Đối mặt với sự bùng nổ của lực lượng cuối cùng, sâu trong nội tâm Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử đều đã đưa ra quyết định, lúc đầu bỏ lỡ Triệu Thiên Huân làm cho địa vị của Bát hoàng tử ở bên trong hoàng cung leo lên như diều gặp gió, hôm nay Từ Dương này xuất hiện đủ để đại biểu phân tranh trong hoàng triều sẽ lập tức nghênh đón một chuyển biến mới!

Không thể nghi ngờ, bên nào tranh thủ được sự trợ giúp của Từ Dương thì đồng nghĩa với bên đó có thể giành được thắng lợi trong trận đấu tranh giành quyền lực kế tiếp.

Bùm bùm!

Cả người Triệu Thiên Huân đã bị đánh đến không thể tự lo liệu, giống như một xác chết yên lặng nằm trên chiến trường.

Cùng lúc đó, Lăng Thanh Thù, người bị hắn ta nhốt ở trong pháp trận cũng đã lấy lại được tự do.



"Đa tạ lão tổ!"

Sự sùng bái của Lăng Thanh Thù giành cho Từ Dương đã ăn sâu vào trong xương tủy, nhưng bất kể là lúc nào, sự tôn kính đối với Từ Dương cho tới bây giờ cũng không hề biến mất. Ở trong mắt nàng, Từ Dương là người thân cận nhất, đồng thời cũng là lão tổ của mình, tầng quan hệ này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi.

"Ngươi thế nào rồi? Không bị thương chứ?"

Lăng Thanh Thù khẽ cười lắc đầu một cái.

"Rất tốt, ngươi quả nhiên không làm ta thất vọng, Thiên Lam Tông ở trên tay ngươi nhất định sẽ phát huy rạng rỡ!"

Từ Dương khẽ cười nói, sau đó đi tới trước mặt Triệu Thiên Huân, ánh mắt nhìn về phía hắn ta tràn đầy lạnh lùng.

"Ta cũng không phải là chưa cho ngươi cơ hội, chỉ là ngươi không ý thức được, kết quả chạm đến ranh giới cuối cùng của Thiên Lam Tông ta là kết quả như thế nào."

Khi đối đãi với kẻ địch của mình, Từ Dương cho tới bây giờ đều không lưu tình, người đáng giết thì một kẻ cũng sẽ không bỏ qua.

Ầm!

Một cước trọng lực bước ra, Từ Dương ngay trước mặt của mọi người, một cước đạp thân thể Triệu Thiên Huân vỡ tan.

Bát hoàng tử ngược lại hít một hơi khí lạnh, hướng về các dũng sĩ phía sau lưng mình, nổi giận đùng đùng kêu lên: "Các ngươi chết hết rồi sao? Ta bảo các ngươi qua đó, khiến Triệu Thiên Huân bằm thây vạn đoạn cho ta!"

Lúc này lập trường lúng túng nhất không ngoài ai khác là những thứ cao thủ hàng đầu này của Thiên Vũ Tông.

Một đám cường giả Động Thiên cảnh trố mắt nhìn nhau, bọn họ không biết vào lúc này nên quyết định tương lai mình như thế nào.

Đang lúc bọn họ do dự, Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử đã thay bọn họ đưa ra quyết định.

Chỉ thấy Tam hoàng tử bay lên trời, mặt mỉm cười, nhìn những cường giả Thiên Vũ Tông này.

"Chư vị, các ngươi đều là cường giả tu đạo của quậnThiên Vũ, đáng tiếc là, hôm nay tông chủ các ngươi bị thiên phạt, đã đi về phía vạn kiếp bất phục, chọc giận tới uy nghiêm của Thiên Lam Tông, cũng vì vậy mà trả giá. Như vậy tiếp theo, ta muốn có được thái độ của các ngươi!"

"Hoặc là giải tán ngay lập tức, một lần nữa lựa chọn lại môn phái của các ngươi, hoặc là cùng tấm chiêu bài này biến thành thi thể!"

"Không sai, Tam ca nói đúng, các ngươi đã không có lựa chọn nào khác!"

Cùng lúc này, Ngũ hoàng tử cũng tiến hành tỏ thái độ, trên thực tế hai Đại hoàng tử này làm vậy cũng là vì tranh thủ hảo cảm của Từ Dương.

"Bọn ta nguyện ý quy thuận dưới quyền của Từ Dương Thiên Lam Tông!"



Những lão già này mỗi người đều không phải hạng người bình thường, tất nhiên cũng nhận rõ tình thế, Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử nhất định sẽ lựa chọn lôi kéo Từ Dương, vì vậy Thiên Lam Tông mới là nơi tốt nhất để bọn họ quy tụ!

Tam hoàng tử hài lòng cười một tiếng: "Các ngươi rất thông minh, tương lai sẽ càng phát triển tốt hơn!"

Có những lời này của Tam hoàng tử, những cường giả Thiên Vũ Tông này nhất thời cũng ổn định trong lòng.

Vấn đề của Thiên Vũ Tông đã giải quyết xong, tiếp theo thì phải xem thái độ Từ Dương thế nào.

Từ Dương rất rõ ràng, lúc hắn lựa chọn tới phá rối thì đồng nghĩa với vào giờ khắc này hắn phải đưa ra quyết định, cuốn vào cuộc phân tranh trong Hoàng triều Đại Hạ.

Chỉ thấy Từ Dương rất bình tĩnh đi tới trước mặt hai hoàng tử, mỉm cười khẽ gật đầu về phía hai vị hoàng tử.

"Hoàng tử điện hạ, lần này liên quan đến vận mệnh tương lai của Thiên Lam Tông, ta phải có hành động, đã quấy nhiễu sự tiến hành của tỷ võ, ta thật xin lỗi, nếu như có cơ hội, hy vọng hai vị có thể cho ta một cơ hội trả lại nhân tình."

Hai vị hoàng tử chỉ chờ những lời này của Từ Dương, đồng thời lộ ra nụ cười hài lòng.

"Chư vị, cho phép ta ngay trước mọi người tuyên bố kết quả tỷ võ lần này, người thắng trận là tông chủ Thiên Lam Tông, Lăng Thanh Thù!"

Hiện trường, tất cả cường giả của các đại môn phái, đối với kết cục như vậy cũng không bày tỏ dị nghị nào, thực lực của Thiên Lam Tông không thể nghi ngờ đã lấy được công nhận của tất cả mọi người.

"Trời ạ, thật không nghĩ tới, người mạnh nhất quận Thiên Vũ bây giờ lại là một Luyện Khí kỳ!"

"Ha ha, đến bây giờ ngươi còn chưa suy nghĩ ra sao? Người này căn bản không thể nào là cảnh giới Luyện Khí đơn giản như vậy.

"Làm sao có thể? Chẳng lẽ cặp mắt ta sẽ lừa dối ta sao?"

"Mặc dù ta không biết rõ nguyên nhân, nhưng ta rất chắc chắn thực lực của hắn đã vượt qua Động Thiên cảnh rồi! !"

"Được rồi, ta bây giờ căn bản không có hứng thú đối với cảnh giới của người này như thế nào, tiếp theo là lúc chúng ta hiển lộ thân thủ rồi!"

Người lên tiếng này là thủ lĩnh của một truyền thừa trong quận Thiên Vũ .

"Ngươi nói lời này có ý gì?"

"Chuyện này còn không nghĩ ra sao, đệ nhất truyền thừa quân Thiên Vũ trước đây, Thiên Vũ Tông, đã hoàn toàn hạ màn rơi đài, tiếp theo chính là thời điểm các tông môn chúng ta chia cắt bọn họ!"

Được hắn ta chỉ điểm như vậy, mấy thủ lĩnh bên cạnh của các tông môn rối rít lộ ra nụ cười.

"Ha ha ha, nói đúng, chúng ta cũng không thể tới không công nha!!"

Tất cả mọi người đều biết, tiếp theo chờ đợi Thiên Vũ Tông chính là một trận tàn sát thật sự.