Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 127: Bắt cóc (2)




"Đại nhân, ta cũng chịu thôi, bệ hạ luôn núp ở trỏng, ta đã thông báo nhưng hắn vẫn chưa có đáp!" Người thông báo có chút cuống quít nói.

"Rốt cuộc hắn đang làm gì vậy, mở cửa ra mau lên, ta muốn vào xem!" Người kia nói, hắn còn tưởng hạ nhân không dám mở cửa ra.

"Đại nhân, người không biết đấy thôi, cách cửa này đóng lại xong chỉ có mở ra từ bên trong thôi ạ, bây giờ bệ hạ không muốn mở ra thì chúng ta cũng bó tay thôi!"

Trên thực tế, cái mà người thông báo sốt ruột là quốc vương vẫn không muốn mở cửa ra, thậm chí không đáp lại.

" Cao Phi quốc vương, rốt cuộc có chuyện gì vậy, bây giờ chúng ta phải làm chính sự, người ta vẫn đang chờ ở ngoài kìa!" Không thể mở, vậy đành phải cao giọng hô.

"Vô dụng thôi, ngươi hô cũng vô dụng, gian phòng kia đã cách âm, có chuyện chỉ có thể rung chuông để người ở trong biết thôi, mà bệ hạ đã chặt đứt liên lạc, hắn không muốn nói chuyện với chúng ta.

"..." Đại nhân kia cau mày: "Đến lúc này rồi hắn còn trốn ở trong làm gì? Các ngươi biết không?"

"Cái này..." Hạ nhân ấp a ấp úng, tựa hồ không tiện nói ra...

"Rốt cuộc là chuyện gì, ngươi nói mau, bây giờ không còn thời gian rảnh chơi với ngươi đâu!" Đại nhân kia trầm giọng nói, răn dạy, nhìn qua rất uy nghiêm.

Không đối phó được tên Diệp công tử biến thái kia, chẳng lẽ ta không đối phó được với một tên hạ nhân như ngươi sao?

"Cái này..." Hạ nhân kia còn do dự, tựa hồ rất khó mở miệng.

"Nói mau!" Đại nhân kia quát.

"Cái này thật sự không biết nên nói thế nào nữa, hai ngày trước bệ hạ ra ngoài, sau đó mang về một người, từ đó trở đi luôn núp ở trỏng, bảo dù cho trời có sụp xuống cũng không được quấy rầy bọn họ, mà bọn họ vẫn không đi ra, thậm chí ngay cả cơm cũng không ăn!" Hạ nhân bắt đầu tường thuật.

"Bọn họ luôn ở trong đó? Chẳng lẽ ngươi không sợ bệ hạ gặp chuyện không may sao? Không sợ người kia sẽ đào tẩu?" Đại nhân kia truy vấn.

"Sẽ không, nơi này chỉ có một lối ra, mà ở trong đó cũng có những phòng ngự khác, sẽ không để người ta cơ hội nào." Hạ nhân giải thích: "Đây cũng không phải lần đầu, trước kia, thậm chí có lần hắn bảy ngày bảy đêm vẫn chưa ra!"

À, hóa ra không phải lần đầu, chả trách bọn họ vẫn yên tâm như vậy, nếu không phải việc cấp bách thì chắc bọn họ cũng sẽ không để ý xem quốc vương đang làm gì nữa.

Chỉ là, rốt cuộc quốc vương đang làm cái gì ở trong đó?

"Rốc cục quốc vương đang làm gì ở trong? Đã không phải lần đầu thì hẳn là các ngươi biết hắn đang làm gì chứ!" Đại nhân kia cau mày nói.

Trước đó, hạ nhân này vẫn chưa nói đến chuyện mấu chốt nhất là rốt cuộc quốc vương và người kia đang làm gì trong kia, lại làm cho quốc vương không màng chính sự, bỏ mặt tiền đồ của quốc gia!

"Cái này..." Hạ nhân ấp a ấp úng nói: "Quốc vương hắn... bọn hắn đánh bạc ở trỏng!!"

"À, đánh bạc... Cái gì? Hắn đang đánh bạc? Vì đánh bạc mà hắn bỏ mặc chính sự?" Đại nhân kia giật mình hô, mà hắn rất nhanh liền bình tĩnh lại.

Đơn giản là trong Liên Bang Mười Ba Nước, dường như tất cả mọi người đều nghe thấy quốc vương Cao Phi là một dân cơ bạc, hơn nữa là một tên cờ bạc điên cuồng, bất quá đổ kỹ cũng rất cao minh cho nên không có mấy ai dám chơi với hắn.

Nhưng tuy biết hắn là một dâ cờ bạc, nhưng không nghĩ đến hắn lại vì đánh bạc mà không để ý đến sự hưng suy của quốc gia, tại thời khắc mấu chốt như thế này lại còn đóng cửa đánh bạc cùng người. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Đúng vậy! Cho nên bây giờ chúng ta không có biện pháp gì cả, phỏng chừng là bệ hạ đánh bạc đến nghiện rồi, mà một khi hắn nghiện thì chẳng biết bao giờ hắn mới ra, có lẽ rất nhanh, cũng có lẽ là vài ngày sau!" Hạ nhân có chút bất đắc dĩ nói.

Đại nhân kia trầm mặc một hồi, sau đó hỏi: "Có biện pháp mở cửa này ra không, cho dù phá đi cũng được."

"Có thể là có thể, bất quá phải mất vài ngày, phòng này được gia cố đặc biệt, còn có luyện kim trận phòng ngự, tìm luyện kim thuật sĩ mở ra cũng mất vài ngày mới có thể phá ra!" Hạ nhân nói.

"Vài ngày sau? Người ta bây giờ một canh giờ cũng không chờ được!" Đại nhân kia cau mày: "Ngươi có biết người đánh bạc cùng quốc vương các ngươi là ai không?"

"Cái này ta cũng không biết, chỉ biết là một thiếu niên, một thiếu niên rất kỳ quái, bệ hạ gặp được trên đường, sau đó hắn bị bệ hạ mời qua đây đánh bạc, chúng ta cũng không rõ tình huống cụ thể lắm." Hạ nhân lắc lắc đầu nói, mà khi hắn nói đến từ "mời", nhấn thật mạnh.

Rất rõ ràng, thiếu niên kỳ quái này không tự nguyện mà bị "mời" đến!

"Bây giờ nên làm gì đây..." Đại nhân kia buồn rầu nói, mà một lát sau, hắn khẽ cắn môi, đi ra ngoài!

Hắn quyết định, chuyện này không thành công hoàn toàn đổ lên đầu Cao Phi quốc vương, ít nhất như vậy cũng giúp bọn hắn trốn tránh trách nhiệm khi không hoàn thành nhiệm vụ lần này.

Bây giờ không cầu có công nữa mà cầu không có tội thôi!!

"Diệp Soái, thật sự là ngượng ngùng, lúc này Cao Phi quốc vương tạm thời không thể đi ra được, chỉ có thể nói thật có lỗi mà thôi!" Đại nhân kia xin lỗi nói.

"Không sao, chúng ta cáo từ vậy!" Diệp Thành Thiên chắp tay cáo từ, lúc này không đi thì còn ở lại làm gì, bọn họ đều là người có danh dự, có uy tín, hơn nữa cũng không phải bọn họ có việc muốn nhờ vả gì.

"Cáo từ!" Đám người Thất ca cũng nói, chuẩn bị ly khai.

Mà lúc đó lại phát sinh một sự kiện làm bọn họ dừng bước...

"Thả người ra cho ta, nếu không ta sẽ cho ngươi biết tư vị bị đóng băng!" Thanh âm Diệp Lam Vũ truyền vào tai mọi người, điều này làm mọi người thực khẩn trương nhìn về phương hướng phát ra âm thanh của Diệp Lam Vũ, cũng bắt đầu kết thành trận hình phòng ngự.

Bởi vì bọn họ nghĩ nếu Diệp Lam Vũ hô thả người, vậy tức là trong đám người mình có người bị bắt, rất có thể đã tiến nhập một cái bẫy.

Người của Liên Bang Mười Ba Nước này có lẽ thực can đảm, sẽ gây bất lợi cho bọn họ!

Bất quá rất nhanh sau đó, đám người Diệp Thành Thiên phát hiện, ngay cả các đại biểu của Liên Bang Mười Ba Nước cũng đều thực kinh ngạc, một bộ hoàn toàn không biết.

Là đối phương giấu diếm với cả bọn họ hay là chuyện này không liên quan đến bọn họ?

Đáp án rất nhanh công bố...

Mọi người nhìn thấy một nữ nhân mặc bì giáp, bắt lấy Chân Tiểu Yên lui về phía sau, mà Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa cũng theo sát ở sau, hơn nữa phía sau còn có đám người Diệp Dực đi theo.

"Vũ Giả?" Nhìn bì giáp của nữ nhân này là cái loại mà Vũ Giả thường mặc, có được một ít tác dụng phòng hộ nhất định, cũng không ảnh hưởng đến động tác của thân thể.

Mà cái này đại đa số là Dong Binh và gia tướng của các gia tộc bình thường mặc, bởi loại bì giáp này còn có một cái ưu điểm hết sức quan trọng là giá cả tiện nghi, tính thực dụng lại cao!