Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 330: Ta tin tưởng (1)




Có điều, người tạo ra việc này - Diệp Lãng vẫn có điểm mơ hồ -

"Có chuyện này sao?" Diệp Lãng nhức đầu, cố gắng hồi tưởng, biểu tình này làm thiêu nữ có cảm giác phát điên, rất muốn một kiếm bổ Diệp Lãng.

Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa vô lực lắc đầu, xem ra chuvện này quả thật không quan trọng gì với hắn, việc như vậy thì hắn rất dễ dàng quên đi.

"Ừ ừ, ta nhớ ra rồi, ngươi chính là nữ hài tử kia à, Y phục của ngươi sao rồi, có cần ta tiếp tục giúp ngươi không?" Rốt cuộc Diệp Lãng nhớ lại chuyện này, mà hắn cũng nhớ đến nhưng chi tiết khác nữa.

Có điều, chi tiết này hai người Diệp Lam Vũ biết, nhưng người khác thì không biết, bọn họ khõng biết rằng Diệp Lãng nói là dùng luyện kim trận để tinh lọc quần áo sạch sẽ, bọn họ hiểu lẩm lời Diệp Lãng là tiếp tục liếm khô quần áo thiếu nữ.

Tiểu tử này cũng quá có cá tính a, vẫn còn muốn tiếp tục chiếm tiện nghi, chẳng lẽ ngươi không sợ bị nhiều người tức giận chém thảnh mảnh nhỏ sao?

Đối với chuyện này, thiêu nữ cũng hiểu lầm, mấy năm trước nàng đã hiểu lầm rồi, mấy năm sau nàng vẫn tiếp tục hiểu lầm!

Cứ như vậy thiếu nữ thẹn quá hóa giận, rút kiếm ra, cũng không biết nàng lấy kiếm ở đâu ra, cách ăn mặc của nàng dường như không thể dấu kiếm được. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://thegioitruyen.com

Sau khi rút ra liền lao thẳng đến Diệp Lãng!

Lúc này đại bộ phận mọi người hy vọng một kiếm này có thể chém Diệp Lãng thành hai nửa, làm họ phát tiết được lửa giận. Tình huống này đã thực rõ ràng, Diệp Lãng làm nhiều người tức giận.

Đương nhiên, cũng có một nhóm người cảm thấy kiếm này không nên thương tổn đến Diệp Lãng, nhưng trong đó cũng không phải tất cả đều vì Diệp Lãng mà còn vì thiếu nữ, thiếu nữ thương tổn Diệp Lãng sẽ rước lấy phiền toái rất lớn.

Mà lúc này Diệp Lãng không có động tĩnh gì, tựa hồ hắn không nhìn thấy một kiếm này của thiếu nữ!

Có lẽ vì hắn biết cho dù hắn không động thì thiếu nữ cũng phải qua một cửa của Diệp Lam Vũ và Thất công chúa, càng phải thông qua một cửa của tiểu Nhị nữa!

Trên cơ bản, thiếu nữ này không có khả năng đến khu vực của tiểu Nhị, nhất định nàng sẽ bị Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa đánh bay, các nàng chắc là sẽ không để một tồn tại nguy hiểm như vậy đến gần Diệp Lãng.

Quả nhiên, trong nháy mắt thiếu nữ công kích Diệp Lãng, Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa trong nháy mắt phát động ma pháp của các nàng, ma pháp mang tính phòng ngự, một cái băng, một cái hỏa!

Băng cùng hỏa bao vây Diệp Lãng lại giữa, mà băng hỏa cũng không thương tổn mảy may gì đến nhau, cũng là chỗ làm người ta cảm thấy kinh ngạc.

Mà vừa lúc đó, một kiếm của thiếu nữ đã bị người đỡ trước, căn bản chưa tiếp xúc đến phòng ngự băng hỏa kia cũng đã bị người cản lại, không thể đi tới!

Người kia là một nam tử mặc chế phục màu trắng, một thanh kỵ sĩ kiếm được nắm chặt trong tay, lúc này nam tử đang làm một động tác rất xinh đẹp, nửa người cúi về phía trước, một tay giơ kỵ sĩ kiếm của hắn lên...

Tựa hồ đây là một kiếm hắn dùng để phá thế công của thiếu nữ, vẫn đứng đó lưu lại trạng thái khốc khốc!

Dường như ai cũng đã gặp qua chế phục màu trắng này rồi, ngay cả Diệp Lãng cũng gặp qua, đó là chế phục đặc biệt của Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn, mà kỵ sĩ kiếm tựa hồ cũng là chế thức kiếm của kỵ sĩ đoàn.

Mà rõ ràng nhất là trên người của nam tử mang một huy chương đặc biệt của Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn, trong Thánh Thành này, ngoài Quang Minh Kỵ Sĩ thì không ai có nữa.

Bởi vậy thân phận nam tử này cũng rất rõ ràng, chính là Quang Minh Kỵ Sĩ mà trước đó Diệp Lãng gọi.

Đồng thời người ở đây cũng khẳng định một chuyện, Quang Minh Kỵ Sĩ này cũng không phải Quang Minh Kỵ Sĩ bình thường, rõ ràng là thành viên cao cấp!

Vì vừa rồi khi ngăn cản, Quang Minh Kỵ Sĩ triển lãm một chút thực lực của hắn, dễ dàng đỡ công kích phẫn nộ của thiếu nữ, ít nhiều cũng làm người ta hiểu được thực lực của hắn không đơn giản tí nào!

Không nói cái này, chỉ nói hắn đột nhiên xuất hiện cũng có thể nói lên thực lực của hắn không tầm thường rồi!

"Nơi này cấm lén chiến đấu, mời các vị tự trọng!" Quang Minh Kỵ Sĩ nói cũng nói ra nguyên nhân hắn ngăn cản, cũng không phải thiên hướng Diệp Lãng gì, vẻn vẹn là nội thành Thánh Thành không cho phép lén chiến đấu.

Khi Quang Minh Kỵ Sĩ nói chuyện, Diệp Lam Vũ hai nàng cũng thu hồi băng hỏa của mình, các nàng biết lời của Quang Minh Kỵ Sĩ cũng không phải chỉ nói cho thiếu nữ nghe, còn có hai nàng nữa.

Nếu Quang Minh Kỵ Sĩ ở đây thì mình cũng không cần phải thành lập phòng ngự nữa nên hai nàng cũng thu hồi lại!

Quang Minh Kỵ Sĩ thấy tam nữ đều "ngưng chiến", lại hỏi: "Xin hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?"

Ngữ khí Quang Minh Kỵ Sĩ không kiêu ngạo không siểm nịnh, không làm người ta cảm thấy có cảm giác đặc thù gì, vấn đề này cũng rất minh xác, đương nhiên không phải hỏi vì sao thiếu nữ lại công kích Diệp Làng, hắn đang hỏi vì sao cung điện trước mặt lại sập.

"Người hỏi cung điện à, là vì có người sử dụng luyện kim trận, phá hủy cung điện này! Cũng không biết hắn có ý gì mà lại hủy đi chỗ ở của chúng ta, tựa hồ cũng không có chút ý ăn năn gì, Quang Minh Kỵ Sĩ đại nhân, người nói người như vậy có phải nên tiếp thụ trừng phạt không!"

Tất nhiên những lời này cũng không phải thốt ra từ miệng thiếu nữ, nàng cũng không tính đưa Diệp Lãng cho Quang Minh Kỵ Sĩ trừng phạt, đây không phải là nàng luvến tiếc gì mà vì nàng muốn đích thân động thủ, không cần mượn sức bất cứ ai.

Người nói ra nhưng lời này tự nhiên là người mà Diệp Lãng chọc tới, lòng họ đấy căm phẫn với Diệp Làng, còn kém không vây công thôi!

"Là ai to gan như vậy, các ngươi nói xem là ai, ta nhất định sẽ cho hắn biết hậu quả!" Quang Minh Kỵ Sĩ nhíu mày lại, có điểm mất hứng nói.

Những lời này cũng làm rất nhiều người ở đây cảm giác hưng phấn không thôi, cái này với họ quả thật là một tin tức tốt!

Tiểu tử, ta xem ngươi kiêu ngạo kiểu gì nữa, không phải vừa rồi ngươi muốn kiếm Quang Minh Kỵ Sĩ sao? Giờ người ta đến đây rồi đấy, sao ngươi không nói gì? Ý, hắn đang làm gì?

Lúc này mọi người mới phát hiện Diệp Lãng đang ngáp, miệng cắn hạt dưa, bộ dáng có điểm buồn ngủ...

Đây tuyệt đối không phải là bộ dáng sợ hãi chẳng lẽ hắn không có chút gì sợ hãi Quang Minh Kỵ Sĩ sao? Tất cả mọi người cảm thấy nghi hoặc.

"Chính là hắn..." Mọi người chần chờ một chút, sau đó chỉ Diệp Lãng, bọn họ muốn nhìn xem Diệp Lãng đối mặt với Quang Minh Kỵ Sĩ kiểu gì.

Lúc này khi Quang Minh Kỵ Sĩ muốn quay đầu, có không ít người từ bốn phương tám hướng chạy vội đến, dường như toàn bộ đều là Quang Minh Kỵ Sĩ hoặc Quang Minh Thị Vệ Quân, dù sao cũng là người của Thánh Thành.

"Gặp qua Phong Hành đại nhân!"

"Phong Hành đại nhân, sao người lại ở đây?"