Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 343: Ta muốn đi vào (2)




"Ừ, ta hiểu rồi! Nhất định là có người muốn Đặc Lạc Y hỗ trợ mà lại uy hiếp, hắn làm vậy để mình được thăng quan nhưng Đặc Lạc Y lại hiểu lầm là Thánh Giáo chúng ta làm nên sẽ oán hận lên đầu chúng ta, cũng muốn phá hủy Vân Đinh cung điện - biểu tượng thần thánh đại biểu cho Thánh Giáo?"

Làm một Đại Giáo Chủ cũng không phải hàng chợ búa gì, rất nhanh đoán ra đại khái.

"Trên cơ bản không khác là mấy! Khi tìm thấy di vật của Đặc Lạc Y thì chúng ta cũng không phát hiện bản cấu tạo của luyện kim đại trận kia, có thể là hắn căn bản không vẽ ra chăng?" Đại Giáo Chủ cầm tư liệu kia nhíu mày nói.

Nhíu mày là vì hắn nghĩ đến có lẽ không phải không vẽ ra mà vì có người lấy đi trước rồi như vậy sự tình sẽ trở nên càng phúc tạp hơn!

Đơn giản là nếu như vậy tức là có người đang tìm cách làm điều gì đó, muốn lợi dụng điểm này để đả kích Thánh Giáo!

Mà đây lại là điều họ không muốn nhìn thấy!

Không chỉ không muốn nhìn thấy có người đả kích Thánh Giáo mà càng không muốn thấy người này xuất hiện bởi họ tin rằng nếu có một người như vậy thì rất có thể là người một nhà, hơn nữa là một người có thân phận không thấp trong Thánh Giáo!

Cái này là vì người có thể tiếp xúc đến di vật của Đặc Lạc Y không nhiều lắm, phải nói là rất rất ít!

Hy vọng cái này vẻn vẹn chỉ là một lần ngoài ý muốn, hv vọng thứ này trong ngàn năm nay đã ngoài ý muốn bị truyền lưu ra ngoài, không nằm trong tay một người nào của Thánh Giáo, càng hy vọng hơn là vốn dĩ không có thứ này!

Ngoài ra thì không cần đề cập tới, chuyện có phải ngoài ý muốn hay không thì tựa hồ đã có đáp án khẳng định rồi, ít nhất là mặt ngoài không có căn cứ chính xác nào là có người mưu đồ cả!

Luyện kim đại trận này được khởi động dưới tình huống thật bất ngờ, mà người chạm vào nó chính là Diệp Lãng!

Điều này làm người ta không biết làm sao cho phải- khởi động cũng là hắn, giải quyết cũng là hắn...

Mà nói đến Diệp Lãng thì đám Đại Giáo Chủ còn phải bàn luận một lúc.

"Tiểu tử Diệp Lãng này quả thật có điểm năng lực, đợt ôn dịch lúc đầu rồi đến Mơ Hồ Đường , còn có luyện kim đại trận vừa rồi nữa, tất cả đều làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn! Ngươi nói xem vấn đề của chúng ta có nên để hắn thử giải quyết một chút không?"

Một Đại Giáo Chủ nói mà lúc này tuy không ai nói ra vấn đề này là gì nhưng trong lòng mỗi người đều tự hiểu.

"Tiểu tử này quả thật kỳ diệu như trong truyền thuyết vậy, luyện kim thuật cũng đứng ở một vị trí mà không ai có thể siêu việt, rất thích hợp giúp chúng ta giải quyết vấn đề kia, có điều làm như vậy có phải có điểm không hợp quy củ không?" Một Đại Giáo Chủ cau mày nói.

Từ khi ôn dịch chấm dứt, bọn họ đã nghĩ muốn Diệp Lãng đến hỗ trợ, mãi qua mấy tháng rồi bọn họ vẫn không hành động, tất cả cũng vì một câu trên... Không hợp quy củ!

"Không hợp quy củ cái rắm, bây giờ là lúc nào rồi còn quan tâm đến cái này, nếu cứ tiếp tục như vậy thì hậu quả sẽ càng ác liệt hơn! Hơn nữa, Diệp gia Thập Tam công tử này lại là một người thật có ý tứ, để hắn hỗ trợ cũng không coi như không hợp quy củ, chỉ cần chúng ta cấp ra thù lao tương ứng là được!" Lại một Đại Giáo Chủ khác vuốt râu nói.

"Đúng vậy đúng vậy..." Bốn Đại Giáo Chủ đều bắt đầu sờ sờ râu, xem ra sự tình này hẳn đã có quyết định chính thức rồi!

"Cứ quyết định vậy đi, để cho Diệp Lãng vào hỗ trợ!" Tiểu hội nghị giữa bốn Đại Giáo Chủ đã xong, rất nhanh sai khiến thuộc hạ đi thực thi việc này.

"Cái gì? Diệp Lãng đã ở trong này?"

Đồng dạng, rất nhanh Đại Giáo Chủ đã nhận được tin tức là hiện tại Diệp Lãng đang ở ngay trong Vân Đinh cung điện này! Tin tức này làm họ sửng sốt nửa ngày, trong nhất thời không kịp phản ứng lại!

"Nếu như vậy thì tốt rồi, tìm vị trí của hắn đi, chúng ta đích thân đến mời hắn hỗ trợ!" Đại Giáo Chủ vuốt râu, bọn họ cảm thấy nếu đích thân đến sẽ làm Diệp Lãng cảm thấy rất có mặt mũi, nếu vậy thì sự tình càng thêm dễ giải quyết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Cầu người thì phải ra dáng đàng hoàng, tát nhiên phải tự mình đến rồi!

Đây là ý tưởng của đám Đại Giáo Chủ, kỳ Thật nếu đổi thành người khác thì họ có thể suy nghĩ xem có nên tới hay không, nhưng là Diệp Lãng thì không cần phải nghĩ, nhất định phải làm như vậy.

Cái này không chỉ vì uy vọng của Diệp Lãng ở đây còn mạnh hơn vài cái Đại Giáo Chủ này mà còn vì Diệp Lãng không cho bất cứ ai mặt mũi, cho dù Giáo Hoàng tự thân xuất mã cũng chưa chắc được kết quả như mong muốn!

Cho nên lúc này nhóm Đại Giáo Chủ càng muốn để Diệp Lãng nhìn thấy thành ý của mình!

Tiếp đó nhóm Đại Giáo Chủ lại nhận được một tin tức làm họ càng cảm thấy ngoài ý muốn hơn, đó là vị trí của Diệp Lãng...

"Cái gì?! Hắn đang ở tầng năm? Còn ngay tại khu phía đông phòng số 1?" Nhóm Đại Giáo Chủ đều trọn mắt há hốc mồm, nhìn Quang Minh Kỵ Sĩ đưa tin kia mà ngẩn người.

Quang Minh Kỵ Sĩ kia bị bốn Đại Giáo Chủ nhìn chằm chằm, hắn cảm thấy rất có áp lực, hơn nữa cũng có một ít kiêu ngạo, hắn tin rằng không có mấy ai được chú ý như vậy.

Đương nhiên hắn cũng hiểu được kỳ thật họ chú ý Diệp Lãng!

"Đúng vậy, ở..." Quang Minh Kỵ Sĩ mặt không đối sắc bình đạm nói.

"Quên đi, vốn chúng ta muốn mời hắn vào trong đó mà, hiện tại thì tốt rồi, chúng ta đi thôi!" Một Đại Giáo Chủ nói vừa rồi vì sao họ kinh ngạc? Nguyên nhân chính là nơi Diệp Lãng đang đứng cũng là nơi họ muốn mời hắn đến hỗ trợ.

Không thể tưởng được bọn họ còn chưa nói ra thì Diệp Lãng đã tự mình đến.

Có lẽ lần này căn bản không cần tự mình lên tiếng!

Có lẽ vì nhóm Đại Giáo Chủ nghĩ như vậy nên họ bước đi càng thêm chậm chạp, vốn dĩ làm lão nhân gia bọn họ đã đủ chậm chạp rồi, hiện tại càng thêm chậm.

Mà vào lúc này họ không biết vì bọn họ từ từ mới đến làm xuất hiện một tràng kịch khá thú vị, nếu họ sớm cho phép Diệp Lãng đi vào cái phòng kia thì sẽ không xuất hiện chuyện như vậy!

"Diệp Lãng! Ngươi đang làm gì vậy, một người một mình chạy đến đây làm gì?" Chân Tiểu Yên chạy đến bên cạnh Diệp Lãng, hỏi hắn.

"Ta đang đợi... Ê ê mụ béo, ngươi làm sao vậy?" Ngay khi Diệp Lãng muốn trả lời, Chân Tiểu Yên liền ngủ trong ngực của hắn, không có dấu hiệu gì trước đó cả.

Mà Diệp Lãng lay thế nào Chân Tiểu Yên cũng không tỉnh, đây cũng là điều đương nhiên, Chân Tiểu Yên rơi vào tình huống này thì dù có thiên tháp rơi xuống cũng không làm nàng tỉnh dậy được!

Rất nhanh Diệp Lãng liền nhớ lại một chuyện —

"Ta kháo, chẳng lẽ ngươi lại chưa ăn gì à?"

Khi Chân Tiểu Yên xuất hiện tình huống như vậy thì rất có khả năng nàng không ăn no, đói xỉu!