"Giết a..." Diệp Lãng lập tức lao tới, cừu cấp ma thú còn chưa là gì với hắn, mà quan trọng nhất là con thỏ này dù lớn, nướng sẽ không sợ cháy.
"..., vội như vậy làm gì, có ai cướp đoạt với ngươi đâu... Khoan khoan, các ngươi lên cho ta, tiểu tử này đang cướp điểm với chúng ta!" Đột nhiên Triệu Nhã Nhu nhớ đến mình và Diệp Lãng ở hai tổ khác nhau, nếu bị Diệp Lãng giết thì mình sẽ không có điểm.
Tuy rằng Triệu Nhã Nhu chỉ chơi chơi thôi nhưng nàng cũng không muốn để Diệp Lãng chiếm tiện nghi.
"Triệu Nhã Nhu, đây là ta thấy trước, ngươi đừng cướp đoạt, nếu không ta đi thông tri nhân viên công tác đuổi ngươi ra ngoài!" Diệp Lãng quen miệng trực tiếp hô tên Triệu Nhã Nhu.
Đối với điều này, người ở đây dường như không có để ý mấy, ngay cả chính Triệu Nhã Nhu cũng vậy, chỉ cười nói: "Ta đúng là đoạt đấy, ngươi đi thông tri a, ta xem ai dám đuối ta đi."
"..."
Lời này cũng đúng, trong Tường Không Để Quốc ai đám đuổi Triệu Nhã Nhu? Muốn tạo phản sao?
"Ngươi đúng là cẩu Hoàng Để, ức hiệp lương dân!" Diệp Lãng rất khinh thường nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://thegioitruyen.com
N ÍI
Hồ ly tiểu tử này dường như ngày càng lớn mật, trực tiếp gọi Nữ Hoàng là cẩu Hoàng Để, hắn thật sự không nghĩ đến Nữ Hoàng sẽ tức giận giết hắn sao?
"Ta không phải cẩu Hoàng Đế, mà ngươi cũng không phải lương dân gì." Triệu Nhã Nhu phản bác nói.
"Ta phải, ta là nhất đẳng lương dân." Diệp Lãng thực nghiêm túc, bất quá trong mắt người khác thì hắn là không biết xấu hổ, nhìn ngươi vô lễ với Nữ Hoàng như vậy thì biết ngay ngươi là một điêu dân rồi.
"Nếu ta thuộc về Tường Không thì chẳng phải ngươi muốn ức hiệp liền ức hiệp sao?" Diệp Lãng giương cung, đồng thời nói.
"Sẽ không, ta sẽ không ức hiếp ngươi, ta chỉ bắt ngươi lại thôi!"
"Dựa vào, còn không phải giống nhau." Diệp Lãng bắn một mũi tên ra ngoài, con thỏ kia cắn vũ tiễn ở miệng, sau đó hung ác nhìn Diệp Lãng.
"Nhìn cái gì vậy, Cừu Tinh Liên Châu, ta bắn chết ngươi!" Trong nháy mắt Diệp Lãng bắn ra chín mũi tên, mà lần này không có rẽ ngang, chỉ bay thăng tắp.
Dưới đống tên như thủy triều của Diệp Lãng, rốt cuộc Cuồng Bạo Thỏ rất không cam lòng ngã xuống đất, nó cảm thấy thật ủy khuất, mình chưa phát huy đã ngã xuống rồi.
"Hảo tiễn pháp!"
Người ở đây đều đánh giá rất cao với tiễn pháp của Diệp Lãng, kể cả Triệu Nhã Nhu.
Mà bọn họ cảm giác được tiễn pháp của Diệp Lãng cũng không có đấu khí giống như vẻn vẹn chỉ dựa vào lực lượng vậy, mà tình huống như thế còn có thể giết chết một con cừu cấp ma thú, điều này làm người ta cảm thấy có điểm ngoài ý muốn.
Bất quá, bọn họ tin rằng nếu đối thành người thì hẳn sẽ không đơn giản như vậy, hẳn sẽ rất dễ dàng tránh đi.
"Bêu xấu thôi." Diệp Lãng cười nói, tiếp theo đó rất thuần thục giải thể Cuồng Bạo Thò, sau đó trực tiếp tìm một chỗ nhóm lừa gần đấy.
"? Ngươi làm gì?" Triệu Nhã Nhu hỏi.
"Nghỉ ngơi a, hiện tại thời gian cũng không sai biệt lắm, nếu Hoàng Thượng ngươi còn muốn đi tiếp thì ta không tiễn! "Diệp Lãng cười nói.
Ngươi đang ước gì ta đi đúng không, ta không đi.
"Mọi người nghỉ ngơi tại chỗ!" Triệu Nhã Nhu hạ lệnh, sau đó đến bên cạnh Diệp Lãng ngồi.
"Triệu Nhã Nhu, hôm nay thấy ngươi thực kỳ quái?" Diệp Lãng hỏi.
"Hôm nay ta rất kỳ quái? Trước kia ngươi gặp qua ta sao?" Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng hỏi.
"Gặp qua vài lần, ngươi là Nữ Hoàng bệ hạ, làm sao ta có thể chưa thấy qua, người khác đều nói ngươi là một cái biến thái, ta thấy đấy là đang khen ngươi." Diệp Lãng nói, chỉ một từ biến thái có thể định nghía được ngươi sao?
"Ý của ngươi là ta không chỉ đơn giản là biến thái mà còn có thể là biến thái trong biến thái đúng không?" Triệu Nhã Nhu nhìn đống lừa đã dâng lên nói.
"Ta không phủ nhận!" Diệp Lãng không muốn nói dối, khẳng định.
"Ta như vậy còn không phải bị các ngươi bức..." Thanh âm Triệu Nhã Nhu trở nên trống rồng, giống như thấy được mà sờ không được vậy.
Đây là biểu tình mà Triệu Nhã Nhu chưa từng bày ra trước mặt người khác, bất quá hiện tại chúng nhân đã có một ít lực miễn dịch, hôm nay bọn họ đã nhìn thấy rất nhiều chuyện làm họ cảm thấy ngoài ý muốn.
"Đường là tự mình đi, ai có thể ép được?" Diệp Lãng lãnh đạm hỏi.
"Đúng vậy, cho dù là bị ép nhưng cũng chính mình lựa chọn con đường này, ta sẽ không hối hận!" Lời nói của Triệu Nhã Nhu có chút ý vị sâu xa, không biết nàng đang muốn nói cái gì-
"Vậy hy vọng ngươi có thể tiếp tục đi tiếp, ngươi đã không có tư cách làm một nữ nhân tốt, muội muội tốt nhưng ngươi có thể làm một cái Hoàng Đế tốt." Diệp Lãng nhìn thịt nướng, như thuận miệng nói.
"Vậy nếu ta làm một cái Hoàng Đế tốt thì ngươi sẽ ùng hộ ta sao?" Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng hỏi, đôi mắt xinh đẹp nhìn chắm chắm hắn, đợi Diệp Lãng đưa ra đáp án.
"Ta?" Diệp Lãng ngây người một chút, sau đó lập tức nói: "Ta ùng hộ ngươi hay không thì có quan trọng với ngươi sao? Ta bất quá chỉ là một ngoại nhân thôi."
"Nếu ta nói quan trọng thì sao?" Triệu Nhã Nhu hỏi.
"Vậy câu trả lời của ta là, ta không ùng hộ, đây là vấn đề về nguyên tắc!" Diệp Lãng trực tiệp trả lời.
Vấn đề về nguyên tắc, chẳng lẽ đang nói ngươi không phải người của Tường Không sao? Tất cả mọi người, kể cả Lý Nguyệt cũng có ý tưởng như vậy, trừ bỏ Lãnh Huyết Ngũ, còn có Triệu Nhã Nhu không biết đang nghĩ gì.
"Ta biết mà, ngươi cứ chờ xem, ta sẽ cho ngươi biết ngươi đần độn đến mức nào!" Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng nói.
"Oa, thịt nướng xong rồi!" Diệp Lãng không hề để ý tới Triệu Nhã Nhu, dùng chùy thủ cắt một khối thịt thỏ nướng thật lớn, sau đó bắt đầu ăn.
"Ăn đi, ăn chết ngươi đi!" Triệu Nhã Nhu ngồi bên cạnh nguyền rủa nói, biểu tình như tiểu cỏ nương này lại làm người ta sửng sốt.
"Lý Nguyệt, ăn một cái chân thỏ!" Diệp Lãng lại đưa thịt chân cho Lý Nguyệt.
"Có phải ngươi lại muốn ta bồi bả chân lực không?" Lý Nguyệt thấy liền biết mục đích của Diệp Lãng, tức giận nói.
"Ừ!" Diệp Lãng rất rõ ràng gật gật đầu, cũng không có ý phủ nhận.
"Ta cho ngươi biết, ta như vậy đều là do ngươi, nếu ngươi ghét bỏ ta thì ta liền một kiếm giết ngươi." Lý Nguyệt nhìn Diệp Lãng, rút kiếm ra nói.
"Thời tiết hôm nay thật không sai, buổi tối hẳn sẽ không mưa!" Đột nhiên Diệp Lãng không hề dấu hiệu nói đến thời tiết, rất rõ ràng hắn đang nói lảng sang chuyện khác.
"..."
Ban đêm, Diệp Lãng ngủ nơi hoang dã, mà đám người Triệu Nhã Nhu ngủ ở trong doanh trướng, làm Nữ Hoàng, bên cạnh nàng tất nhiên mang theo không ít trang bị, mà Lý Nguyệt may mắn được nàng truyền vào ngủ chung.
Lúc này Diệp Lãng rất muốn đi gặp Lãnh Huyết Ngũ nhưng hắn biết tình huống hiện tại không cho phép, người bên cạnh Triệu Nhã Nhu nhiều lắm, hắn chỉ có thể truyền tin cùng Lãnh Huyết Ngũ, dùng phương thức này nói chuyện phiếm