Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 546: Ta tới tìm ngươi (2)




Tựa hồ Diệp Lãng thật như họ mong muốn, không phát hiện hành vi những người chung quanh, chỉ nói cùng Lý Nguyệt: "Ta cũng làm một cái a, vốn ta muốn đi lấy nó, bất quá nơi đó phòng ngự rất nghiêm ngặt, ta không có cách nào lấy."

"?? Cái gì? Ý ngươi là, ở trong viện tử trước kia của ngươi?" Rất nhanh Lý Nguyệt liên tưởng đến viện tử trước kia của Diệp Lãng, ở đó có rất nhiều người phòng ngự.

"Ừ, ta để trong đó, còn một chút nữa là hoàn thành rồi, bất quá lúc ấy đi vội vàng, không kịp mang đi. Hiện tại phòng thí nghiệm đã bị các ngươi chiếm lĩnh rồi, ở trong còn rất nhiều thự rất đáng tiếc!" Diệp Lãng gật đầu nói, có điểm oán trách nói

"Phòng thí nghiệm của ngươi? Chẳng lẽ ở dưới phòng của ngươi còn có một cái phòng thí nghiệm?" Lý Thiên Quân kinh thanh hỏi, hắn biết viện tử của Diệp Lãng đã trở thành trọng điểm, ở đó có rất nhiều luyện kim thuật sĩ nghiên cứu phá giải những gì Diệp Lãng để lại, bọn họ cũng nghĩ đến Diệp Lãng sẽ để lại một ít đồ vật.

Nhưng bọn họ hẳn không biết ở bên dưới còn có một cái phòng thí nghiệm, cũng chưa từng có ai phát giác dấu hiệu gì cả, cho dù là đám người Diệp Thành Thiên cũng không biết có nó.

Đừng nói Diệp Thành Thiên, ngay cả Diệp Lam Vũ cũng không biết, phòng thí nghiệm này của Diệp Lãng có thể nói là được thành lập dưới tình huống không ai biết cả.

"A, ta nói cái gì, ta chưa nói gì cả, cái gì mà phòng thí nghiệm, ta không biết, các ngươi đừng đánh chủ ý đến phòng thí nghiệm kia." Lúc này tựa hồ Diệp Lãng mới phát hiện mình đã nói lộ, lập tức phủ nhận, có điều có hiệu quả sao?

"..." Tất cả mọi người đã khẳng định ở phía dưới viện tử của Diệp Lãng có cất đấu một cái luyện kim phòng thí nghiệm mà không ai biết cả.

Nếu thông tri chuyện này cho Triệu Nhã Nhu, không biết nàng sẽ kinh ngạc đến chừng nào, mà đám hoàng gia luyện kim thuật sĩ sẽ hưng phấn, hưng phấn đến cực điểm.

Luyện kim phòng thí nghiệm của Diệp Lãng, giá trị của nó có cần phải nhắc sao? Đây chính là một đám tài phú không thể đánh giá.

Cho dù hôm nay không bắt được Diệp gia Thập Tam, chỉ riêng tin tức này là có thể bình ổn lừa giận của Nữ Hoàng, không phải nàng muốn luyện kim thuật sao?

"Đầu đát!" Lý Nguyệt tức giận mắng một câu, bất quá lời mắng của nàng lại không có một tia hận ý, không ai cảm thấy ác ý gì cả.

"Vậy nếu có thể làm được Thiên Cơ Giáp thì ngươi còn muốn Thiên Cơ Giáp để làm gì?" Lý Nguyệt tiếp tục hỏi.

"Cái này... ta không thể nói cho ngươi biết, ngươi chỉ cần cho ta mượn một chút là được rồi." Diệp Lãng cũng không nói ra mục đích, nói mục đích này ra thì ai cũng biết hắn từ đâu đến, sẽ đi tới đâu.

Tuy rằng không tạo ra bao nhiêu ảnh hưởng với Hổ tộc bộ lạc, Triệu Nhã Nhu còn không đến mức vì vậy mà trở mặt với Hổ tộc bộ lạc, có điều sẽ làm Triệu Nhã Nhu biết được lộ tuyến rút lui của hắn, đồng thời cũng làm Triệu Nhã Nhu phát hiện đám người Athena.

Đội nhân mã của Athena xuất hiện rất trùng hợp với Diệp Lãng, vốn Triệu Nhã Nhu còn có điểm hoài nghi, có điều đội nhân mã này đến theo yêu cầu của nàng, hơn nữa Diệp Lãng cũng không có quan hệ gì với Hổ tộc bộ lạc nên nàng cũng mất đi hoài nghi.

"Nếu ta không cho mượn thì ngươi sẽ làm sao?" Lý Nguyệt mỉm cười nhìn Diệp Lãng nói, tựa hồ đang nói giỡn, cũng tựa hồ muốn chọc giận hắn.

"Nếu như vậy thì xin lỗi, ta cũng chỉ có thể — đoạt!" Diệp Lãng có chút ngượng ngùng nói.

"..." Lý Nguyệt trầm mặc, không ngờ Diệp Lãng lại nói thẳng như vậy, còn có, ngươi có gì phải ngượng ngùng...

"Ngươi đúng là một đầu đất, ngươi còn muốn cướp đoạt của ta, ngươi nhìn xem hoàn cảnh của mình rồi hẵng nói." Ánh mắt Lý Nguyệt đảo qua những cụm mai phục chung quanh, tựa hồ nhắc nhở Diệp Lãng.

Uy uy, Lý Nguyệt tiểu thự ngươi rảnh không nói việc này làm gì, ngươi như vậy không phải đang giúp Thập Tam thiếu gia à, tuy rằng ta cũng hiểu được suy nghĩ của ngươi nhưng ngươi cũng phải để chúng ta có cơ hội báo cáo kết quả công tác chứ, đừng làm khó chúng ta như vậy a.

Những người mai phục âm thầm nói trong lòng, cũng lấy một ít nhân số thích hợp xuất hiện bên cạnh Diệp Lãng, vây quanh, hình thành một đội hình vây bắt thực hoàn mỹ.

"Ý, các ngươi bốc lên từ đâu vậy?" Diệp Lãng nhìn thấy những người chung quanh như có điểm ngoài ý muốn, rõ ràng trước giờ hắn không chú ý có người mai phục. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Bởi vậy mọi người có thể khẳng định một việc là, cũng không phải Diệp Lãng biết tình hình trong Lý phủ mới vào mà là hắn hoàn toàn không biết gì nên mới thoải mái như vậy.

Thập Tam thiếu gia này thật sự làm cho người ta không biết nói sao cho phải, cứ như vậy mà lao vào, bây giờ là tình huống nào, tất cả mọi người đang tìm ngươi, chưa đầy mười mấy tiếng ngươi đã hiện ra, ngay cả tránh đi một lát cũng không thèm

"Trước khi ngươi tới họ cũng đã mai phục bên cạnh ta, quả nhiên Hoàng Thượng đoán không sai, ngươi thật đúng là cái loại người không đạt được mục đích sẽ không dễ buông tay, ta còn tường rằng ngươi sẽ không tới tìm ta, không ngờ ngươi vẫn đến." Lý Nguyệt cảm thán nói, nàng có điểm ngoài ý muốn Triệu Nhã Nhu có thể đoán được tâm tư Diệp Lãng.

Chẳng lẽ trước kia hai người họ rất quen thuộc sao? Không đúng a, cho tới bây giờ vốn chưa từng thấy họ ở chung một chỗ, không quen thuộc mới đúng chứ?

"Không tới tìm ngươi thì sao ta lấy được Thiên Cơ Giáp?" Diệp Lãng ngơ ngác nói.

"Ngươi điều tra rõ tình huống, sau đó an bài một chút không được à? Ngươi cứ trực tiệp qua như vậy chẳng phải như dương nhập hổ khấu, chui đầu vào lưới sao?" Lý Nguyệt tức giận nói.

Uy uy, Lý Nguyệt tiểu thự ngươi nói vậy là sao, ngươi cảm thấy hắn không nên tự đến đây, cảm thấy hắn phải chế tạo một ít phiền toái cho chúng ta mới tốt sao?

Người bên cạnh có điểm không biết nói gì, ý tứ của Lý Nguyệt tựa hồ đang oán trách Diệp Lãng dễ dàng mắc câu như vậy. Có điều, nếu thật sự Diệp Lãng làm theo lời nàng thì những người này sẽ rất phiền toái và đau đầu.

Nếu thật sự kế hoạch của Diệp Lãng thành công thì những người này nên đi tìm ai đây.

"Không sao cả, dù sao chuyện này cũng sẽ bị người ta biết đến, vốn ta cũng không muốn phiền toái như vậy, không nên theo đuôi ngươi..." Diệp Lãng không sao cả nói, hắn cảm thấy cuối cùng mình cũng theo đuối thất bại, vu sự vô bố. So với việc bỏ công sức ra làm những việc này thì còn không bằng sử dụng biện pháp của mình.

"Ngươi nói cái gì, cái gì gọi là không nên theo đuối ta!" Đột nhiên Lý Nguyệt tức giận chất vấn, điều này làm cho rất nhiều người không rõ, không phải lúc trước nói hận hắn ức hiếp lừa gạt tình cảm sao?

Kỳ thật chính Lý Nguyệt cũng không biết nữa, nàng cũng hiểu được chuyện này không phát sinh là tốt nhất, nhưng khi Diệp Lãng nói không nên, không biết từ đâu trong lòng nàng toát ra một đoàn lừa giận lên não, làm nàng phần nộ không thôi.