Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 577: Con ruồi (1)




Nhìn thấy Diệp Lãng biến mất dưới trời chiều, trong lòng của gần trăm tên còn lại trong đội quân Sói Xám có nhiều cảm xúc, bọn họ muốn tình huống bây giờ là một giấc mộng, không phải là thật thì tốt biết mấy.

Buổi đội quân Sói Xám của họ còn ở trong thành khoái hoạt, khi dễ một đám dân chúng bình dân, mà bây giờ, đội quân Sói Xám gần như bị diệt toàn bộ, bị hai người, không, nói đúng hơn là chỉ một mình tiểu ma nữ tiêu diệt.

Tính tiết này, giống như trong mơ, làm cho người ta không dám tin tưởng, cũng không muốn tinh tưởng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mà chuyện này làm cho cả Tham Lang quân đoàn đều khiếp sợ, trước kia còn dễ nói, hiện tại cả đội quân Sói Xám, là bộ đội tinh anh của họ, bây giờ đã bị hai người tiêu diệt.

Chẳng lẽ hai người này đều là Thiên cấp cao thủ?

Nếu Diệp Lãng rơi vào trong tay Tham Lang quân đoàn, bọn họ sẽ trút lửa giận ngút trời lên bọn Diệp Lãng, bọn họ cảm thấy bọn Diệp Lãng coi rẻ Tham Lang quân đoàn, nhưng mà, bọn họ cũng không muốn xảy ra xung đột, bởi vì đúng theo lời Diệp Lãng, chẳng qua bọn họ chỉ có hai người, cho dù thắng, Tham Lang quân đoàn chẳng có chỗ tốt gì.

Không có, một chút cũng không có!

Nhưng dù là vậy, cũng không có nghĩa là Tham Lang quân đoàn sẽ buông tha bọn Diệp Lãng, hiện tại bọn họ sẽ không để cho đại quân xung đột với bon Diệp Lãng, nhưng sẽ không để hai người bọn họ được khoái hoạt.

Tham Lang quân đoàn chuẩn bị phái cao thủ ra đối phó với bọn Diệp Lãng, trong Tham Lang trong quân đoàn cũng không thiếu cao thủ, những cao thủ này có tác dụng đối phó với cao thủ, ứng phó những tình huống như bây giờ.

Tham Lang quân đoàn sẽ cho người chú ý hành tung của bọn Diệp Lãng, sau đó an bài bẩy rập, ám toán bọn Diệp Lãng, sau đó sẽ cho cao thủ đuổi giết bọn Diệp Lãng.

Trực diện không được, vậy thì ám toán!

Mặc kệ Tham Lang quân đoàn chuẩn bị làm chuyện gì, chuyện đội quân Sói Xám đã bị tiêu diệt, chuyện này không có khả năng dấu diếm, bởi vì chuyện này quá lớn.

Sau khi nhận được tin tức của đội quân Sói Xám bảo hộ Osk thành, dân chúng âm thầm chúc mừng, đóng môn ở trong nhà ăn uống thả cửa, bắt đầu chúc mừng thời khắc kỳ diệu này.

Dân chúng ở những địa phương khác bị Tham Lang quân đoàn ức hiếp, bọn họ đều cầu nguyện, cầu nguyện thiên sứ tiểu ma nữ sẽ hàng lâm tại thành thị của mình, sau đó đánh đập Tham Lang quân đoàn thật tàn nhẫn! !

Nhưng mà, Diệp Lãng chỉ đi qua đường, không có tình huống đặc biệt hắn sẽ không xuất thủ, tuy bọn họ cũng biết việc Tham Lang quân đoàn làm ác, nhưng vấn đề này bọn hắn không quản được, chỉ có thể chờ Triệu Nhã Nhu làm việc này.

Nghĩ tới thời điểm này, Diệp Lãng cảm thấy Triệu Nhã Nhu làm hoàng đế đúng là không tồi, tuy nàng biến thái, giết phụ thân và huynh đệ thân sinh của mình, nhưng dưới sự thống trị của nàng, thiên hạ thái bình trăm họ an cư lạc nghiệp, quân dân không có bất kỳ xung đột nào ngược lại còn tương thân tương ái với nhau.

Hoàng đế là dạng người gì không trọng yếu, chỉ cần hắn có thể làm cho quốc thái dân an, thì hắn chính là hoàng đế tốt, cho dù hắn biến thái, là một ngụy quân tử, điều này cũng chẳng là gì.

Triệu Nhã Nhu.

-Ách xì...

Triệu Nhã Nhu đang ngồi trên vương tọa hắt xì một cái, sau đó dùng ngón tay chà xát cái mũi, có chút nghi hoặc, không phải nàng cảm mạo, chẳng lẽ có người nghĩ ta sao?

-Hoàng thượng, bảo trọng long thể!

Một đám đại thần vào lúc này nói lời quan tâm, nhưng những lời này lại không giả dối chút nào, vì bọn họ thật sự quan tâm.

Đương nhiên, bọn họ quan tâm thân thể Triệu Nhã Nhu, cũng không phải vì họ thật sự quan tâm đến Triệu Nhã Nhu, mà họ đang quan tâm cho chính mình, sợ thân thể Triệu Nhã Nhu không thoải mái khó chịu sẽ trừng phạt bọn họ...

-Không có việc gì, có thể là có người đang muốn giết ta!

Triệu Nhã Nhu thuận miệng nói ra.

...

Chúng đại thần trầm mặc, đối với thuyết pháp này thì bọn họ cam chịu, rất nhiều người muốn giết Triệu Nhã Nhu.

Ngồi trên vị trí của nàng mà không có người muốn giết nàng là chuyện không thể nào, huống chi bản thân Triệu Nhã Nhu làm việc tâm ngoan thủ lạt, chọc không ít người.

-Hoàng thượng, có cấp báo!

Đúng vào lúc này, bên ngoài vang lên một âm thanh vang dội, trong ngữ khí rất cấp bách.

-Trình lên đây!

Triệu Nhã Nhu nói theo thói quen.

-Vâng.

Sau khi tiếp nhận báo cáo, Triệu Nhã Nhu xem vài lần mà vẫn lộ ra vẻ ngoài ý muốn, chính biểu lộ này làm cho đám đại thần cảm thấy kỳ quái, dù trước kia có xảy ra chuyện lớn cỡ nào, Triệu Nhã Nhu cũng rất lạnh nhạt, mặt không đổi sắc.

Rốt cuộc là có chuyện gì, có thể làm cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn?

Kế tiếp, Triệu Nhã Nhu đột nhiên cười lên, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn.

-Hoàng thượng, có chuyện gì phát sinh sao?

Lý Thiên Quân lên tiếng hỏi.

-Một kiện rất thú vị, cũng có chút quan hệ với ngươi!

Triệu Nhã Nhu nói.

-Có quan hệ với ta?

Lý Thiên Quân có chút nghi hoặc, đầu tiên hắn ngẫm lại mình có khuyết điểm gì, hắn sợ hãi Triệu Nhã Nhu sẽ đối phó mình.

-Không phải Lý Nguyệt nhà của ngươi bị tên khốn Diệp lãng bắt đi sao?

Triệu Nhã Nhu nói ra.

-Đúng! Chẳng lẽ trong đó có tin tức của bọn họ?

Lý Thiên Quân gật đầu, sau đó nhìn cấp báo trong tay Triệu Nhã Nhu, bộ dáng có chút chờ mong.

Triệu Nhã Nhu gật đầu, nói ra:

-Đúng vậy! Có tin tức của Lý Nguyệt, hiện tại nàng làm ra trò hay, có danh hiệu là tiểu ma nữ. Các ngươi cũng xem một chút đi!

Triệu Nhã Nhu đem phần cấp báo kia đưa cho nữ tùy tùng, nữ tùy tùng đưa cho Lý Thiên Quân, chuyện này vốn sẽ do thị vệ làm, nhưng Triệu Nhã Nhu lại muốn người kề cận mình cũng là nữ, cho nên đành phải đổi thành nữ tùy tùng.

Nhưng mà, những nữ tùy tùng này cũng không phải nữ tùy tùng bình thường, bản thân cũng có thực lực rất mạnh, những người này do đích thân Triệu Nhã Nhu bồi dưỡng từ trước kia.

-Chuyện này... Chuyện này không thể nào, thực lực của Lý Nguyệt ta rất rõ ràng, làm sao mà nàng có thể tiêu diệt cả đội quân Sói Xám chứ, chẳng lẽ đội quân Sói Xám này không phải quân tinh nhuệ.

Sau khi nhìn qua phần báo cáo, Lý Thiên Quân và những người khác đều hoài nghi, hoài nghi người trong phần cấp báo này không phải là Lý Nguyệt.

-Không sai, thời gian trùng hợp như vậy, đến cả phong cách hành sự, rất phù hợp với Diệp Lãng.

Triệu Nhã Nhu lắc đầu, nàng có thể khẳng định tên Lý Quỷ này chính là Diệp Lãng, Lý Nguyệt trong cấp báo chính là Lý Nguyệt bị bắt cóc đi.

Có lẽ người khác sẽ bị vẻ bề ngoài mê hoặc, nhưng Triệu Nhã Nhu chỉ cần liếc sơ qua là biết chân tướng.

-Nhưng, thực lực của Lý Nguyệt không có mạnh như vậy.

Lý Thiên Quân nói ra.

-Các ngươi đừng quên, bên cạnh nàng chính là Diệp Lãng!

Triệu Nhã Nhu mỉm cười, thời điểm nói tên Diệp Lãng, nàng cảm thấy có chút thú vị.

-Dù có Thập Tam thiếu gia hỗ trợ, nhưng đây không thể là chuyện một mình Lý Nguyệt có thể hoàn thành, chẳng lẽ Lý Quỷ... chính là Thập Tam thiếu gia, hình như hắn không có động thủ, hơn nữa hắn là ma pháp sư sao, hình như Thập Tam thiếu gia không giống với ma pháp sư a.

-Đó là luyện kim thuật, nhưng luyện kim trận này lại không bị người ta phát hiện, hẳn là giấu trong lòng đất.

Triệu Nhã Nhu nói ra, tuy nàng không có ở hiện trường, nhưng nàng có thể từ phần tin tức giản lược trong cấp báo mà đoán ra được, giống như chính nàng có mặt ở hiện trường.