Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 656: Thông gia (2)




Mặc dù Long Cát công chúa chỉ nói đơn giản một câu, nhưng Hoàng thái hậu có thể nghe ra một số chuyện trong đó, nhất là chuyện liên quan đến Ngải La đế quốc công chúa.

Sau khi đội xe của Ngải La đế quốc tiến vào, liền có thông tin truyền đến, hơn nữa còn có văn kiện giao bang chính thức của Ngải La đế quốc, nói công chúa là người đại diện Ngải La đế quốc hoàng đế đến chúc thọ.

Thọ yến kiểu này, thông thường các nước đều phái đại diện đến, họ là quân vương, là công chúa hoàng tử của các quốc gia, nhưng đại bộ phận đều chỉ là qua đường.

Lần này Ngải La công chúa đến, Hoàng thái hậu cảm thấy nàng cũng chỉ qua đường, bây giờ xem ra sự tình không giống vậy.

Nếu như qua đường, cần gì xuất động Long Cát công chúa, cả đại lục đều biết Long Cát công chúa mặc dù là công chúa, nhưng có bá nghiệp quyền phái của riêng mình, là một trong những người có khả năng thừa kế Chu Tước hoàng vị.

Để nàng nghênh đón một công chúa qua đường, mặc dù là Ngải La đế quốc nhưng hình như cũng không cần thiết, giống như Hoàng thái hậu nói, trong hoàng cung còn những công chúa khác, cũng là công chúa đế quốc, không sợ thất lễ với người ta.

Trên thực tế, kì thực cũng không cần công chúa đi nghênh tiếp, rất nhiều đều là quan viên đi nghênh tiếp, chỉ có điều để thể hiện sự tôn trọng với người ta, mới để công chúa đi nghênh đón, thuận tiện xây dựng tình bạn giữa các công chúa đế quốc.

- Hình như là vậy, nghe nói lần này Ngải La đế quốc còn có mục đích khác, họ nói công chúa bên trong có chút đặc biệt, bảo chúng ta chăm sóc tốt, từ thông tin nhận được, công chúa đúng là có chút đặc biệt, hình là một tiểu công chúa bảy tám tuổi... còn nữa, Ngải La hoàng đế nói, nếu vị công chúa này được, rất muốn kết thành thân thích với chúng ta.

- Không lẽ là thông gia?

Hoàng thái hậu có chút bất ngờ, sau khi nói xong, bà liền lắc lắc đầu, nói:

- Có lẽ không phải, cho dù muốn thông gia sớm thì bảy tám tuổi hình như vẫn hơi nhỏ... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Cũng không phải là không có khả năng, dù sao chúng ta đều là đế vương gia...

Long Cát công chúa thần tình có chút bất đắc dĩ, cười khổ, ngay sau đó, nàng hồi phục lại vẻ bình thường, giống như thần tình vừa rồi chưa từng tồn tại.

Long Cát công chúa cười cười, thản nhiên nói:

- Binh lai tương đáng, thuỷ lai thổ yểm, cho dù họ đến vì mục đích gì, chúng ta sẽ vẫn tiếp đón, đợi một chút gặp họ, thuận tiện thăm dò luôn!

- Ừm! Con đi thì ta yên tâm! Vậy ta đi Cát Lãng Cư của con trước.

Hoàng thái hậu gật gật đầu, đúng như bà nói, trong tất cả các công chúa hoàng tử, người khiến bà yên tâm nhất chính là Long Cát công chúa.

Cát Lãng Cư, chắc ai cũng biết cái tên này có nguồn gốc thể nào.

- Không cần, đội xe của họ chiều này mới đến, con không thể cứ ở đây đợi họ được, để con đưa tổ mẫu về...

Long Cát công chúa níu tay Hoàng thái hậu, sau đó cùng về Cát Lãng Cư.

...

- Chào mẫu thân..

Long An Kì và Diệp Thành thiên lúc này đang vừa uống trà vừa nghe tiểu khúc, bộ dạng có vẻ rất nhàn hạ, mới sáng sớm, họ không muốn tiếp đãi ai hết.

Chỉ có điều, Hoàng thái hậu đến khiến hai người họ không thể không nghênh đón.

- Các con sống không tệ mà, tiểu cô nương giọng hát cũng hay.

Hoàng thái hậu cười gật gật đầu, nhìn mấy thiếu nữ đang diễn tấu, trong số họ, thu hút nhất vẫn là thiếu nữ lĩnh xướng.

Thiếu nữ lĩnh xứng dung mạo thanh tú đến nỗi Hoàng thái hậu cũng phải cảm thấy ngỡ ngàng, nàng là ai, Hoàng thái hậu đã từng gặp qua hàng trăm hàng ngàn thiếu nữ, nhưng bà cũng phải cảm thấy ngỡ ngàng chứng tỏ thiếu nữ này rất bất phàm.

- Cảm ơn Hoàng thái hậu khen thương! Mọi người nói chuyện, bọn tiểu nữ xin phép cáo lui.

Thiếu nữ khiêm tốn nói, sau đó lễ phép hành lễ, thối lui.

Lúc này, nàng tin, nếu tiếp tục ở lại sẽ là hành vi rất không đúng mực!!

- Họ là ai, hình như không giống người của đế quốc chúng ta?

Hoàng thái hậu nhìn theo các thiếu nữ, thuận miệng nói một câu, chỉ là thuận miệng, không cần biết đáp án.

- Họ đi cùng chúng con, là người của Diệp Lãng.

Diệp Thành Thiên trả lời.

-?? Người của Diệp Lãng?

Hoàng thái hậu có chút bất ngờ, bà không nghĩ câu trả lời lại bùng nổ như vậy, chỉ có điều, bà hình như có chút hiểu lầm.

- Ừm, là người của tên nhóc đó, có điều, không phải như người nghĩ! Họ vốn đều phong hoa tuyết nguyệt lầu nhân, sau đó đi theo tên nhóc Diệp Lãng chạy đến Diệp Thành, bây giờ giúp đỡ Diệp Lãng kinh doanh một trà lầu.

Long An Kì chen vào giải thích.

- Diệp Thành trà lầu? Không lẽ chính là trà lầu vô danh nổi tiếng trong Diệp Thành?

Hoàng thái hậu hỏi.

Về trà lầu, Hoàng thái hậu lúc còn ở Diệp Thành đã từng nghe qua, chỉ là chưa có dịp đến đó, bây giờ, nó không chỉ nổi tiếng ở Diệp Thành, mà còn bắt đầu vang danh khắp thiên hạ.

Chỉ là, mọi người dù biết có một trà lầu như vậy, nhưng lại không biết nó tên là gì, bởi vì bản thân trà lâu đã không có tên!

Diệp Lãng lúc đó chỉ đơn giản là khởi động trà lầu, nhưng tên thì không đặt, hơn nữa hắn cảm thấy có tên hay không không quan trọng, cứ gọi trà lầu là được, kết quả, trà lầu thành không có tên.

- Vâng!

Long An Kì gật đầu,

- Tên nhóc đó vẫn mơ mơ hồ hồ như vậy, tên cũng lười đặt, người khác cũng không dám nhắc, đến bây giờ vẫn chỉ gọi là trà lầu. Nhưng, nói đến trà lầu Diệp Thành, mọi người đều chỉ chỗ đó.

- Ta thấy nó không mơ hồ đâu, nếu không tại sao lại không chịu thừa nhận ta là bà ngoại nó...

Hoàng thái hậu có chút bất đắc dĩ nói.

-...

Long An Kì trầm mặc, chuyện này nàng cũng không biết nói gì, không biết Diệp Lãng là thuần tuý trì độn hay là đang nghĩ cho mình, đương nhiên, nàng cảm thấy vế sau có khả năng hơn.

Làm mẫu thân, nàng đương nhiên muốn quan tâm đến con trai mình, tất cả đều nghĩ cho nó!!

- Đúng rồi, nó bây giờ ở đâu, có nhận được tin tức gì không?

Hoàng thái hậu hỏi, đây là câu hỏi bà muốn biết, là câu hỏi có chút bức thiết.

- Không có, cũng không biết nó đang ở đâu, có thể lại đang lạc đường ở đâu đó.

Long An Kì lắc lắc đầu, có chút bất đắc dĩ, nhưng miệng lại nở một nụ cười tuyệt đẹp.

- Vậy nó có đến được không, ta đang chờ nó chúc thọ ta.

Hoàng thái hậu hỏi, nhìn nụ cười của Long An Kì, bà kì thực cũng biết câu trả lời, nhất định là tuỳ, chỉ cần Diệp Lãng vui vẻ, Long An Kì chẳng quan tâm lạc hay không lạc đường, đến hay không đến.

Đây chính là mẫu thân, ở điều kiện nhất định, có thể nhẫn nhịn, có thể dung túng...

- Cái này con không biết, trên lú thuyết thằng nhóc sẽ đến, nó đã hứa thì không bao giờ nuốt lời...

Long An Kì nói.

- Thế thì tốt, chỉ cần nó đến là được!

Hoàng thái hậu gật đầu, bà hình như cảm thấy Long An Kì vẫn chưa nói hết câu, vẫn còn muốn nói thêm điều gì.