- Không phải chứ! Vậy thì nàng tìm chỗ nào nhốt ta lại đi, ta không muốn ở lại bên cạnh nàng.
Diệp Lãng nói.
- Nhốt ngươi vào đâu cũng không an toàn, an toàn nhất là giữ ngươi bên mình.
Triệu Nhã Nhu lắc lắc đầu, sao nàng lại không biết, nếu Diệp Lãng muốn bỏ trốn, chẳng nơi nào có thể giữ được hắn.
- Giữ bên mình, nàng không sợ đến lúc đó ta giết chết nàng, sau đó bỏ chạy?
Diệp Lãng hỏi.
- Ngươi thử đi!
Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng, thản nhiên nói.
- Bỏ đi, nữ nhân như nàng khó nói trước lắm.
Diệp Lãng nói.
- Cút! Ngươi mới khó đoán!
Triệu Nhã Nhu giận dữ nói, nàng vừa nhớ ra một việc, hơn nữa còn là một việc do đích thân Diệp Lãng nói.
- Gì? Là ta đang khen nàng mà!
Diệp Lãng nói.
- Không cần ngươi khen ta! Còn nữa, nếu như ngươi có thể ngoan ngoãn, nhận lời ta, không rời khỏi Tường Không này, không rời khỏi ta, ta sẽ để ngươi tự do hoạt động.
Triệu Nhã Nhu nói.
- Sao nàng không trực tiếp giết chết ta đi, như vậy dứt khoát hơn?
Diệp Lãng rất ngạc nhiên, Triệu Nhã Nhu tại sao không trực tiếp giết mình, bây giờ nàng hoàn toàn có năng lực đó.
Tại sao còn phải phiền phức như vậy, còn cho mình tự do hoạt động?
- Nếu như giết người, ta gọi ai đến xem kết quả, Diệp Lãng, ta làm tất cả là để cho ngươi xem.
Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng, u oán nói.
- Nàng nói gì?
Diệp Lãng có chút không hiểu.
- Bỏ đi! Ngươi không hiểu thì thôi, đợi ta có được cả thiên hạ, đến lúc đó, ngươi sẽ biết.
Triệu Nhã Nhu cười cười, hình như không muốn tiếp tục chủ đề này.
- Nàng nghĩ mình sẽ lấy được cả thiên hạ sao?
Diệp Lãng nhìn Triệu Nhã Nhu, có chút không hiểu nói. Muốn trở thành bá chủ thiên hạ, phải trả một cái giá quá lớn, không ai lựa chọn điều này.
Có được một đế quốc diện tích rộng lớn như Tường Không đế quốc, nếu biết thoả mãn thì đã không phải trả giá đắt như vậy, chiến tranh khiến không biết bao nhiêu người thiệt mạng, Tường Không khẳng định nhiều nhất.
- Phải! Ta muốn thống nhất thiên hạ, ta muốn trở thành nữ hoàng đế độc nhất vô nhị.
Triệu Nhã Nhu nói.
- Nàng thật biến thái nàng có biết không, làm vậy sẽ khiến bao nhiêu người chết, bao nhiêu gia đình nhỏ tan vỡ, bao nhiêu người mất đi chỗ ở của mình?
Diệp Lãng nói, hắn không hi vọng có chiến tranh, nếu như nói chiến tranh không làm đổ máu, vậy thì hắn cũng chẳng bận tâm.
- Một tướng công thành vạn cốt khô, cái này là ngươi dạy ta, ngươi nói muốn đạt được mục tiêu, hi sinh là điều khó tránh khỏi.
Triệu Nhã Nhu nói.
- Ta dạy nàng? Ta dạy nàng lúc nào?
Diệp Lãng ngạc nhiên hỏi, hắn thực sự không nhớ mình dạy Triệu Nhã Nhu lúc nào, nhưng những lời này, hình như đúng là ngữ khí của hắn.
- Cái này thì ngươi cứ từ từ nghĩ.
Triệu Nhã Nhu trả lời.
- Nếu nàng làm vậy, ta nhất định sẽ ngăn cản nàng.
Diệp Lãng nói.
- Ta biết! Cho nên ta mới để ngươi đến đây.
Triệu Nhã Nhu cười nói.
- Nàng nghĩ nơi này có thể nhốt được ta sao?
Diệp Lãng nhíu mày nói.
- Bây giờ có thể, sau này thì chưa rõ.
Triệu Nhã Nhu cười nói, cũng chẳng để tâm đến phản ứng của Diệp Lãng mà kéo tay hắn đi vào bên trong.
- Nàng không sợ ta bỏ trốn sao? Nàng vẫn nên dứt khoát một chút, giết chết ta đi.
Diệp Lãng trực tiếp nói, lúc này, hắn hình như không nghĩ, nếu Triệu Nhã Nhu giết hắn, hắn sẽ không còn nhìn thấy thế giới này, không còn nhìn thấy những người mà hắn quan tâm nữa.
- Ta nói ta sẽ không giết ngươi! Còn chuyện ngươi chạy trốn, ta sớm đã có chuẩn bị, ngươi chạy không nổi đâu.
Triệu Nhã Nhu nói, nàng hình như rất chắc chắn, có biện pháp hoàn thiện.
- Hừ, có gì mà không chạy được! Nàng đưa ta đi đâu?
Diệp Lãng nói.
- Đương nhiên là đi xem di tích thượng cổ, bên trong có rất nhiều vấn đề đợi ngươi giải quyết.
Triệu Nhã Nhu nói.
- Ta sẽ không giúp nàng giải quyết vấn đề đâu, nữ nhân biến thái như nàng chắc chắn sẽ dùng đồ của ta giết người.
Diệp Lãng trực tiếp cự tuyệt.
- Nếu như, ta có đủ vũ khí uy hiếp thiên hạ, vậy thì hi sinh sẽ bớt đi một chút, ngươi nói có phải hay không?
Triệu Nhã Nhu nhìn Diệp Lãng nói.
-...
Diệp Lãng trầm mặc một lúc, không thể không thừa nhận, câu này Triệu Nhã Nhu nói rất chính xác, nếu như một bên có ưu thế tuyệt đối, vậy thì bên kia còn phải đấu tranh làm gì nữa, sẽ trực tiếp đầu hàng hoặc là bị giải quyết trong chớp mắt.
Chiến tranh, chỉ cần có thể giải quyết trong chớp mắt, vậy thì thương tổn mà chúng nhân phải gánh chịu gần như bằng không, càng kéo dài, thương tổn càng lớn.
Nếu như không thể ngăn cản chiến tranh phát sinh, vậy thì rút ngắn tiến trình chiến tranh cũng là một việc tốt.
- Đóng cửa lại, không được cho ai vào, bao gồm cả thủ hạ thân thết cuả ta.
Sau khi vào di tích thượng cổ, Triệu Nhã Nhu căn dặn tiểu đội thủ môn, phong kín di tích thượng cổ, trừ bản thân nàng, ai cũng không được ra ngoài.
- Triệu Nhã Nhu, ngày đó ta không nên cứu nàng, cứ để nàng chết trong nước cho rồi.
Diệp Lãng nói.
- Ngươi hối hận cũng vô dụng! Lúc đó, có phải ngươi thích lắm phải không, môi ta ngọt ngọt. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com
Triệu Nhã Nhu cười hỏi.
- Thối, còn dính dính, kinh chết đi được.
Diệp Lãng trực tiếp nói.
- Ngươi mới thối ấy!!
Triệu Nhã Nhu trừng mắt nhìn Diệp Lãng, sau đó yếu ớt hỏi:
- Là như vậy thật sao, có phải trong nước có cái gì không?
- Không phải! Là ta nói dối đấy, môi nàng chẳng có cảm giác gì.
Diệp Lãng thuận miệng trả lời.
-...
Sau khi vào trong di tích thượng cổ, Diệp Lãng liền cảm nhận được một luồng khí tức luyện kim vô cùng quen thuộc, đây là nơi yêu thích của hắn, kì thực, trước đó hắn đã muốn ở lại đây một khoảng thời gian, chỉ là điều kiện trong cho phép.
Nếu như nói, lần này Triệu Nhã Nhu cho hắn ở lại, thì dù bị giam long trong này, hắn cũng cam lòng.
Đối với Diệp Lãng mà nói, hắn biết lần này mình chạy không thoát, chí ít tạm thời chạy không thoát, khi hắn đi vào, hắn đã quan sát tình hình bên trong, nơi này còn khó thoát hơn cả hoàng cung.
Đồng thời, Diệp Lãng cũng muốn lưu lại, vừa xem di tích, đồng thời cũng để Triệu Nhã NHu yên tâm phần nào, đừng gây thêm chuyện.
Nếu như bây giờ Diệp Lãng bỏ chạy, Triệu Nhã Nhu chắc chắn sẽ lặp lại kế hoạch cũ, bắt một ai đó bên cạnh uy hiếp hắn, với trình độ biến thái của Triệu Nhã Nhu, phòng còn hơn tránh.
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân chủ yếu để Diệp Lãng lưu lại!!
Khi Diệp Lãng tiến nhập vào trong di tích thượng cổ, phát hiện nơi này không giống trước đây, không sai, trước đây nơi này không có người, bây giờ bên trong có rất nhiều người.
Nếu như nói bây giờ bên trong không có người mới là thần kì, trọng điểm của Triệu Nhã Nhu nằm ở đây, nàng muốn dùng kĩ thuật để thao túng cả đại lục.