chương mười một. Tiêu Phong cưỡi thần long lao lên, cậu dồn toàn lực vào tay mà dùng long toái rồi nhảy lên đánh về phía ma thần, thần long cũng dùng toàn bộ sức lực còn lại bao bọc cơ thể rồi bay đến tấn công ma thần.
Ma thần dồn lực vào cây thương để chặn lại đòn đánh nhưng đã thất bại, ma thần bị đẩy lùi về sau, nó bị dính cả hai đòn vừa rồi khiến cơ thể bị trọng thương.
Tiêu Phong vui mừng vì cậu nghĩ đã đánh bại được ma thần nhưng nó gầm lên một tiếng giận dữ rồi phóng thích ra nguồn lớn linh lực bao bọc quanh cơ thể rồi ma thần đưa cây thương chỉ lên trời.
Ngay lập tức ánh sáng từ cây thương phát ra chiếu thẳng lên bầu trời, uy áp mà nó gây ra là vô cùng lớn, Tiêu Phong vội nhảy lại người thần long để không bị rơi xuống, ma thần hung hăng cầm cây thương rồi đánh xuống một đòn, đòn này mạnh đến mức khiến bầu trời như bị xé toạc ra.
Đòn này nhắm về phía Tiêu Phong mà đánh, cậu dùng long chắn để cản lại nhưng hoàn toàn vô dụng, cậu và thần long đều bị thổi bay đi, cả hai đều bị trọng thương.
(chuyển cảnh sang Khuynh Thành)
Cô lao đến tấn công con thiên sát chúa, nhưng nó đã kịp né rồi triệu hồi ra vô vàn những con thiên sát, bọn chúng lao về Khuynh Thành mà tấn công, cô liên tục chém chết bọn thiên sát, nhưng bọn chúng nhiều vô kể vừa đánh xong đàn này lại có đàn khác đến tấn công, chỉ sau một lúc Khuynh Thành gần như cạn kiệt linh lực, cô ngã khụy xuống nhưng cũng chống kiếm xuống đất cố gắng đứng lên tiếp tục chiến đấu, nhưng chỉ đánh được thêm vài con thiên sát rồi cũng ngã xuống.
Cứ nghĩ mọi thứ sẽ kết thúc nhưng từ trên bầu trời một ánh sáng xuất hiện, theo sau đó là thiên tôn, ông ấy tụ lực vào thanh thần kiếm trên tay rồi đánh một đòn cực mạnh, khiến ma thần phải dùng hết sức mới chặn lại được, còn lũ thiên sát gần như bị diệt sạch.
Thiên tôn tụ linh lực vào tay còn lại dùng đến "càn khôn đảo chiều" ngay lập tức đế quốc tan nát đã trở lại như cũ, những người bị giết đều được hồi sinh, núi nam sơn cũng trở lại như cũ, Tiêu Phong, thần long và cả Khuynh Thành đều được hồi phục lại những vết thương và linh lực.
Sau khi được hồi phục thần long liền bay đến đỡ Tiêu Phong rồi cả hai cùng lao tới phía ma thần tấn công để giúp thiên tôn một tay.
Khuynh Thành sau khi được hồi phục cũng lao đến tấn công những con thiên sát còn lại, vì thiên sát chúa đã bị thiên tôn giết nên bọn chúng không thể sinh sản thêm nữa.
Thiên tôn cầm chặc thần kiếm rồi vung thêm một đòn, cùng lúc Tiêu Phong và thần long cũng lao đến tấn công ma thần, ma thần cùng lúc bị đánh nhiều phía không thể chống cự, nó bị trọng thương ma thần biết bản thân nó sẽ chết nên liền tự bạo, tạo ra một vụ nổ vô cùng lớn nhưng thiên tôn đã dùng tiếp "càn khôn đảo chiều" mọi thứ lại trở lại như cũ, cứ như ma thần chưa từng xuất hiện, sau khi giết được ma thần, thiên tôn cũng bay đi.
(chuyển cảnh sang Ánh Tuyết)
Cô ta đứng từ xa thấy được cảnh này liền tức giận.
"Sau khi không tên thiên tôn lại xuất hiện làm hỏng kế hoạch của ta cơ chứ."
Bỗng lúc này từ phía sau Ánh Tuyết một bóng người chầm chậm đi tới.
"Kế hoạch thất bại rồi à, bây giờ đã chịu đi theo bọn ta chưa."
"Ngươi sẽ giúp ta báo thù chứ."
"Tất nhiên là được rồi haha."
Nói rồi cô ta cũng rời đi theo tên đó.
(chuyển cảnh lại phía Tiêu Phong)
Cậu nhảy khỏi thần long rồi dùng ngự long phi hành, thần long cũng chuyển về dạng long hồn rồi bay vào người cậu, Tiêu Phong bay về phía Khuynh Thành rồi đáp xuống hỏi.
"Vi sư có sao không?"
"Ta không sao."
Cô ấy đáp lời cậu.
Tiêu Phong nhìn cô một lúc rồi cũng lên tiếng
"Vi sư, đồ nhi khuyên người hãy trở về lại đế quốc đi."
Cô nhìn cậu suy nghĩ rồi cũng đồng ý
"Được."
Rồi Khuynh Thành quay người tiến về phía kinh thành.
"Tạm biệt vi sư."
Cậu vẫy tay nói, cô cũng vẫy tay đáp lại.
"Tạm biệt đồ nhi."
Rồi Tiêu Phong cũng quay người rời khỏi thành, cậu dùng ngự long phi hành bay đi, sau một lúc cuối cùng cậu đã rời khỏi đế quốc, Tiêu Phong vừa bay vừa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh cậu đưa mắt nhìn xuống thì thấy một trận chiến, hai bên đánh nhau khói lửa khắp nơi.
Tiêu Phong liền đáp xuống giữa trận chiến cả hai bên đang đánh nhau thấy màn này cũng dừng lại.
Tiêu Phong nhìn đám người đó mà hỏi.
"Có chuyện gì sao hai nước các ngươi lại gây chiến với nhau?"
Một tên lính mặc quân phục của nước hà bắc tiến lên nói.
"Đất nước của chúng tôi là một đất nước nhỏ bé yên bình nhưng lại bị đại bắc nhòm ngó và xâm lược nên chúng tôi phải bắt buộc nước chúng tôi phải chống trả."