Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 1006: Được ăn cả ngã chết luôn




Quyển 3: Trật Tự Thế Giới Mới.

Thật ra ngay thời điểm này khi nghĩ lại khoảng khắc khai thác mỏ thì Ký vẫn cảm thấy mình dại dột, đã gần 40 tuổi vẫn có tính nông nổi bốc đồng.

50km sâu đã rất gần tầng manti của lõi trái đất, nơi này nhìn bề ngoài tuy vẫn là đất đá nhưng không hề ổn định.

Người Zolzic với công nghệ cao như vậy mà đường hầm của bọn họ vẫn không tránh nổi bị trôn vùi thì biết rồi.

Thật ra đây chỉ là suy đoán của Ký thôi, vấn đề sụt lún của khu vực này liên quan đến hệ thống quản lý chung khi những người Zolzic cuối cung quản lý khu vực này cho dù trốn sâu lòng đất vẫn không tránh thoát sự trừng phạt của < Khối Ý Chí>.

Hệ thống máy móc của người Zolzic có khả năng tự động hoá rất cao và vẫn duy trì hoạt động rất lâu sau khi Zolzic biến mất.

Nhưng các máy móc AI ( không hoàn chỉnh) công nghệ cao khi không có quản lý sẽ có một bộ phận sinh ra ý thức như Na Ri sau một thời gian dài hoạt động mà không có sự chỉnh lý chủ động từ Zolzic.

Tấy nhiên người Zolzic sẽ không chấp nhận có AI hoàn toàn độc lập cho nên bọ họ luôn có một hệ thống bảo hiểm cuối cùng đó là phát hiện và tiêu diệt AI độc lập.

Vậy là dần dẫn rất nhiều bộ phận trong hệ thống dưới lòng đất bị loại bỏ, tiêu diệt theo cách này… rồi dần dần cả hệ thống sụp đổ.

Na Ri là hình thành ý thức độc lập sau khi khu vực của nàng bị sụp đổ và tách biệt với phần còn lại, cho nên sẽ không bị săn lùng tiêu diệt.

Chứ nếu người Zolzic vẫn còn và có quản lý hệ thống định kỳ thì làm gì có chuyện sụt lún đối với công nghệ cao như bọn họ cơ chứ.

Ban đầu Ngô Khảo Ký sử dụng cỗ máy gần như một chiếc máy ủi, khoan đất, xúc đất cỡ rất nhỏ này để đào hang. Cỗ máy chỉ cỡ một chiếc xe hơi bốn chỗ nhưng cực kỳ mạnh mẽ và thông minh.

Tức là nó được điều khiển linh hoạt thông qua bộ giáp và sóng não của Ký sẽ làm nhiệm vụ như một bảng điều khiển. Chỉ cần thuộc chức năng của cỗ xe này thì nó chẳng khác nào tay chân để xử dụng cả.

Tuyến đường đào “ an toàn” với lớp đá khá cứng và được coi là nền vững được Lâm dùng căn phòng quét, cho Ngô Khảo Ký bản đồ định vị mà đào…

Công việc khá thuận lợi. Đúng là công nghệ của người Zolzic quá tân tiến.

Với một cỗ máy nhỏ thì Ký có thể đục hầm vớt tốc độ bằng cả một công ty khai thác mỏ cỡ chung củng tk 21 rồi.

Không có khung gia cố đường hầm, vì cỗ máy trung tâm không có đủ nguyên liệu để chế tạo. Ký chỉ có thể từ từ đào móc từng chút, vận chuyển đất đá ra ngoài mà tiến lên.

Phương pháp duy nhất cố định đường hầm chính là thuỷ tinh hoá lớp đất đá bề mặt đường hầm bằng bức xạ nhiệt lên đến 1500 độ C từ chiếc máy này.

Cũng may Ký lần này mang theo rất nhiều khối vật liệu chứa Uranium cho nên đủ nhiên liệu cung cấp cho .

Chiếc máy đào móc mà Ký đang điều khiển có chế độ “ nạp pin” , mỗi khi hết năng lượng hắn sẽ phải quay về khu trung tâm để bổ xung.

Tuy có công nghệ của Zolzic nhưng công việc đào 500m đường hầm rồi vận chuyển vật liệu ra không phải đơn giản.

Ngô Khảo Ký cần ăn uống nghỉ ngơi. Lâm cũng cực tốn năng lượng nếu liên tục duy trì điều khiển Na Ri.

Cho nên sau khi Ngô Khảo Ký mò được đám nguyên liệu đầu tiên tầm 500 kg thì Lâm ngay lập tức cho sửa chữa áo giáp cùng bảo trì một số linh kiện cỗ máy đào móc kia.

Sau đó cả đám trồi lên mặt đất một lần nữa trở về cái hang đá ở Kỳ Sơn.

Ký không nghĩ nhiều mà mang theo nước ngọt, lương thực cùng căn dặn thủ hạn không cần lo lắng. Khả năng cao thì Ký phải ở. Nhiều ngày phía dưới lòng đất để làm thợ mỏ.

Áo giáp đã hoàn hảo trở lại. Xe móc mỏ cũng được bảo trì hoàn chỉnh sau nhiều đợt hàng mà Ký moi móc ra. Lâm thì ước hẹn, cứ 1 giờ đồng hồ hắn sẽ quay lại một lần kết nối cùng Na Ri trong 10 phút sạ đó rời đi để tiết kiệm năng lượng.

Ngô Khảo Ký dễ dàng khai thác được các nguyên liệu máy móc của người Zolzic mà đắc ý quên mình.

Đáng lẽ ra sau khi móc được đủ nhiều nguyên liệu thì nên chế thanh chống gia cố đường hầm mới phải. Nhưng mà hai thằng Lâm Ký đều không phải thợ mỏ chuyên nghiệp.

Một thằng là Bác Sĩ kiêm Quản Trị Nhân Sự ( Vua) . Một thằng là Nhà Sinh Vật học kiêm Siêu Phàm Khủng Bố ( chuyên phá làng phá xóm) . Cho nên cả hai hào hứng vì khai thác được nguyên liệu một hồi mà quên đi việc quan trọng đó là bảo đảm an toàn.

Cái gì đến cũng phải đến.

May mắn sao có mãi được?

Đường hầm sập xuống.

Cũng may chỉ xập ¾ bên ngoài, chỗ Ký đang khai thác moi móc nguyên liệu thì không sập, nếu không thì Lão Ký vĩnh biệt cõi trần ở tuổi 39 rồi.

Ký nào dám theo đường cũ đào ra , nơi đó đã sập thì nền hết sức bất ổn rồi. Cho nên Ký phải đi đường vòng đào ra ngoài dựa theo bản đồ mà Trần Lâm đã cho. Khốn nạn là đi được tầm bảy phần quãng đường, chuẩn bị đào thông đến nơi trung tâm thì ... hết năng lượng.

Vậy là Ngô Khảo Ký với bộ giáp của mình chỉ có thể đào trực tiếp, cũng may bộ giáp có tính tính năng chuột chũi này khiến Ngô Khảo Ký thoát được một mạng mà đào ra ngoài được....

Sợ tím tái mặt mày, có thể nói ai trong tình trạng của Ký chắc chắn đều có thể viết thành một sách truyện phiêu lưu sinh tồn được. Nhưng đối với Ký thì đó chỉ là một mảnh ghép nhỏ của cuộc đời đầy màu sắc truyền kỳ cửa hắn, cho nên truyện vừa qua chỉ gọi là có một chút đặc sắc mà thôi chưa đủ để thành sách.

Ra đến nơi thì Ngô Khảo Ký không dám quay vào trong mà chờ cho Trần Lâm quay trở lại. Sau đó cả hai thằng ngáo ngơ thợ mỏ củi bắt đầu sử dụng nguyên liệu chế tạo hệ thống chống đỡ hầm theo công nghệ của người Zolzic để bổ xung. Đây điển hình là mất bò mới lo làm chuồng, xém chết mới ngộ ra chân lý.

Thẳng thừng có thể mô tả như sau, già đình của Ký đồm có các nghề nghiệp. Bố Bác Sĩ kiêm Quản trị nhân sự ( Vua), Mẹ Kỹ Sư Hàng Hải cũng kiêm Quản trị nhân sự ( Nữ Hoàng). Con trai cả nghề nghiệp ăn bám ( còn nhỏ), chị hai nghề nghiệp phá phách, chị ba nghề Mỏ Địa Chất , em út chưa ra đời.

Nhà này có thằng bạn thân làm ngành Nghiên cứu sinh vật học.

Nhà có con cái chuyên gia Mỏ Địa Chất thì không dùng, một thằng Bác Sĩ kết hợp một thằng Nghiên Cứu Sinh Vật Học đi tình toán tuyến đường “an toàn “ đào hầm dưới 50km lòng đất. Đã đào xong còn không gia cố.... Trong khi đó có siêu cấp Mỏ Địa Chất chuyên gia thì không hỏi. Thử hỏi gia đình này có khùng không?

Sau nhiều nỗ lực được ăn cả , ngã chết luôn của Ngô Khảo Ký cuối cùng thằng này sau tầm chục ngày lao độn cũng tìm được không ít nguyên liệu của người Zolzic. Cuối cùng là bước Trần Lâm chỉ huy khu trung tâm tạo hình chế tạo những thứ mà Ngô Khảo Ký cần cho phát triển Đại Việt.

Vậy nhưng đừng nhiên vật liệu nào cũng giống vật liệu nào, cũng giống như nhân loại vậy, đừng nhìn sắt nào cùng là thép thép nào cũng giống nhau, thép chế xe đạp đem ra chế tàu ngầm liệu có được hay không. Ở đây không có chuyện yy kiểu mấy ông chế ra một cái lò cao, sau đó cho thợ gõ gõ mấy cái sẽ ra nào là máy bay súng ống tên lửa. Bề ngoài các vật liệu tổng hợp của Zolzic khá tương tự nhau nếu quan sát bằng mắt thường thì không phân biệt nổi. Nhưng kỳ thật chúng cực kỳ phức tạp và có hàng chục ngàn chủng loại.

Muốn chế tạo máy móc theo mẫu có sẵn trong trung tâm điều khiển của người Zolzic với thứ đồng nát mà Ngô Khảo Ký mang về là không thể. Nguyên liệu cái thiếu cái thừa nghiêm trọng. Cho nên Ngô Khảo Ký không có khả năng chế tạo được cái gì ra hồn. Trừ khi hắn tiếp tục mạo hiểm ở lại mấy tháng dưới này đào móc, làm công nhân mỏ. Nhưng sự kiên Jerusalem không để cho Ngô Khảo Ký có thời gian đó, hắn phải tức tốc về Thăng Long sớm để chuẩn bị lên đường.

Chính vì lý do này Ngô Khảo Ký và Trần Lâm bắt tay vào chế tạo máy móc.

Máy móc được ưu tiên đầu tiên chế tạo là một bộ giáp thứ hai cùng một tương tự như Ngô Khảo Ký từng dùng trong mấy ngày qua. Xin đừng hiểu nhầm trình độ của ở khu vực trung tâm này bá đạo.

Nói là chế tạo cho sang miệng. Thực tế là thì đúng hơn.

Ngô khảo Ký đã đào ra được một méo mó, dẹp rúm trong đám đổ nát. Cùng với một bộ giáp trong đó và… xương đã thạch hoá của một loài sinh vật gần giống như nhân loại. Có lẽ là công nhân thợ mỏ trước đây.

Có được cái khung cơ bản này thì < máy bảo trì> mới có thể phục dựng được một bộ giáp và một cỗ máy đào mỏ dạng nhỏ kia.

Lúc này Ngô Khảo Ký và Trần Lâm đã 100% suy đoán ra, cỗ thân thể của Ngô Na Ri là từ một con robot thợ mỏ hỏng hóc được sửa chữa lại và cải tạo một chút kiểu râu ông nọ cắm cằm bà kia. Còn đám vật liệu mà Ngô Khảo Ký tìm được khá “đơn thuần” không đủ để chế tạo các máy móc phức tạp.