Quyển 3: Trật Tự Thế Giới Mới.
“ Kia là thứ gì vậy… cục sắt tự biết đi mà không cần súc vật hay người kéo? Là pháp thuật?”
Người dân Suhar tròn mắt ngạc nhiên khi thấy được chiếc xe hơi mui trần của Đai Việt lăn bánh trên đường.
Chế hoà khí Carburetor đã hoàn thiện. Một chiếc xe hơi nước tầm 35 mã lực đối với Đại Việt đã không khó, giấc mơ xe hơi đã thành hiện thực, mặc dù những chiếc xe hơi động cơ hơi nước muốn đủ các hệ thống an toàn hãy còn rất rất lâu mới có thể hoàn thiện nhưng nếu chỉ để chạy thanh cảnh cho lễ duyệt binh hoặc chạy chậm trong thành phố thì vẫn rất rất tuyệt vời.
Những chiếc xe hơi của Đại Việt chỉ còn vướng mắc ở khâu thết kế phanh xe. Hệ thống động cơ hơi nước Double acting steam engine có mô men xoắn quá khủng khiếp, cho nên nếu truyền động trực tiếp rất dễ có tình trạng phanh cứng đồng nghĩa ổ trục bị phá tan tành.
Cho nên ở các mẫu xe BTR của Đại Việt đã tích hợp hệ thống phanh liên kết cùng hệ thống đóng van, có nghĩa là nhấn phanh xe thì đồng thời cũng là đón van dẫn hơi nước vào xi lanh.
Trên xe BTR đã hoàn chỉnh vì kết cấu lớn dễ tích hợp, còn trong xe hơi thì yếu tố cơ khí của Đại Việt hãy còn thấp cho nên chưa thể hoàn chỉnh tích hợp vào được.
Tất nhiên chiếc xe hơi mui trần trở Ngô Thần Vinh lúc này vẫn tốt hơn quá nhiều chiếc xe hơi ở lễ duyệt binh Thăng Long…
Đáng lẽ duyệt binh phải trật tự nghiêm trang, nhưng người dân Thành bang Nizaris quá hiếu kỳ, họ không thể nào ức chế được cảm xúc mà liên tục phải thốt lên trầm trồ hay a dài những tiếng cảm thán....
Ngô Khảo Ký có học trò người Arab cho nên hắn có thể nói tiếng bản địa thông thạo, thậm chí hùng biện bằng tiếng bản địa.
Nhưng Ngô Thần Vinh thì không, chỉ có mấy câu tiếng bản địa mà hắn phải ghi phiên âm qua tiếng Việt sau đó ngơ ngơ đọc lớn..
“ Tiến vào quảng trường là quân đội Đế Quốc Đại Tống, một đồng minh của Đế Quốc Liên Hiệp Đại Việt chúng ta”
Quân Đại Tống có 4000 người nhưng chỉ lựa chọn tinh binh 1000 đại diện diễu binh đi vào.
Đại Tống có cái hay của họ, mặc dù quân đội vẫn khá phọt phẹt. Nhưng được cái vẫn giàu, vì bộ mặt quốc gia nên người Tống đầu tư cho quân Mũ Nồi Xanh khá ác. Khôi giáp toàn bằng thép tấm rèn, có nhiều phần bắt trước chiến giáp Lorica Segmentata của Đại Việt, người Tống đã đủ điều kiện để chế tạp khá tốt loại giáp dày 2mm này.
Tuy Đại Tống dùng là thép có thành phần photphor cao, dĩ nhiên sẽ dòn không thích hợp đao kiếm hay máy móc công nghệ, pháo lớn hay súng nòng mỏng. Nhưng thép photphor có đặc tính cứng cùng khó ăn mòn. Cho nên ở một khía cạnh nào đó, chiến giáp của người Tống không hề yếu.
Không nên khinh thường trí tuệ của 85 triệu người Hoa Hạ, bọn hắn nổi tiếng sáng tạo cùng bắt trước. Những công nghệ như búa máy cỡ nhỏ, dám này đã nắm bắt giống như hầu hết các quốc qua khác trong khu vực Đông Á. Tất nhiên nó chỉ dừng lại ở mức dùng sức gia súc kéo. Cho nên thời gian này bọn Bắc Nguyên rất giàu do nhu cầu gia xúc ngựa trâu bò toàn bộ khu vực tăng mạnh.
Người Tống cũng muốn học Đại Việt như trước đây, xây các mương nước và sử dụng sức nước trực tiếp qua các ổ xoay tua bin. Nhưng công nghệ của người Tống vẫn cách khá xa so với Đại Việt thời Lý Từ Huy mới nhập chủ Thăng Long.
Sự cách biệt chủ yếu vì hệ thống mương bố trí khoa học và hệ thông tua bin hình dạng chuẩn động lực học để tận dụng sức nước.
Điêu này là vấn đề của mọi quốc gia khác trong khu vực chứ không riêng gì Đại Tống. Đại Việt có thể nhả một số công nghệ nhưng có những thứ cốt lõi sẽ vẫn là bí mật. Những thứ này nếu chỉ tham quan bằng mắt thường thì rất khó có thể hiểu được để sao chép thành công.
Dẫu vậy năng lực sản xuất của Đại Tống và các nước Đông Á đã tăng quá mạnh so với 6-7 năm về trước, chính vì công nghệ phát triển kéo đến sản xuất hàng hóa nhiều và cần thị trường tiêu thụ. Cho nên lần này có rất nhiều đối tượng ngoài Đông Á đang yên ổn không có chọc ai bỗng nhiên dính họa.
Quân Tống không hiểu chiến đấu ra sao, nhưng cao lớn uy mãnh dùng cho diễu binh khá ổn. 100% bọn này đã dùng súng hỏa mai thừng đốt, hệ gần giống Tanegashima. Ngô Khảo Ký cũng không bảo mật Tanegashima vì từ Culveril tiến lên Tanegashima chỉ là vấn đề thời gian đối với Đại Tống và các quốc gia khác, bọn họ có đủ công nghệ thép photphor Bessemer thì các thứ như súng pháo nòng dày không làm khó được bao lâu. Vấn đề là Đông Á đã có đường biên cứng, có Liên Hiệp Quốc và sức mạnh của Đại Việt quá vượt trội cho nên có nhiều thứ cũng không cần thiết làm khó các quốc gia còn lại.
Chí ít ra cũng phải cho bọn họ cảm giác “an toàn” có thể tự “bảo vệ bản thân” thì họ mới yên tâm mà chung tay xây dựng nên một khu vực có độ ổn định cao. Tất nhiên mấy khẩu Tanegashima sẽ chỉ là cảm giác thôi, còn thực tế có an toàn nổi hay không thì mình Đại Việt biết rõ nhất.
Thẳng thừng mà nói Đại Tống cũng là một tay xuất khảu vũ khí có tiếng trong khu vực. Vì súng trường chất lượng đá lửa Flintlock của Đại Việt chỉ bán cho Bắc Nguyên - Medang – Lavo và Nam Khmer cho nên đám Đại Tống có xuất khẩu Tanegashima đi Cao Ly- Nhật Bản , chúng khá được ưa chuộng ở đây. Tất nhiên Đại Việt nếu muốn cướp mối làm ăn này không khó, nhưng nói thật nó không đáng vì thời gian sản xuất Tanegashima thì Đại Việt có thể làm nhiều các thứ khác có giá trị kinh tế cao hơn. Ví dụ một chiếc xe đạp chẳng hạn.
Nói thêm về thị trường Tanegashima thì bọn Medang nhập khẩu Flintlock của Đại Việt nhưng lại tự chế Tanegashima và cạnh tranh trực tiếp với Đại Tống ở thị trường Cao Ly cùng Nhật Bản, nói chung phân khúc Tanegashima khá nhộn nhịp... nhất là nhu cầu súng Tanegashima ở cả Cao Ly và Nhật Bản rất cao vì hai nơi này vẫn được xếp vào khu bất ổn nội bộ.
Tiếp theo đội quân diễu hành của Đại Tống là các quốc gia Marxism lần lượt tiến vào quảng trường.
Nam Khmer đi cùng Bắc Khmer mỗi thằng 500 người. Quân phục có hơi khác nhau nhưng đều là Đại Việt thiết kế có hơi hướng hiện đại... không mặc giáp kín thân mà chỉ là quần áo vải và giáp ngực bụng, mũ thép.
Tiếp theo là Lavo và cuối cùng là con zời Medang...
Lavo và Medang đều một màu quần áo hiện đại nhưng có bản sắc cực riêng, bọn họ đã tự tiết kế quân phục hiện đại cho bản thân và đặt may một phần tại các xưởng Đại Việt hoặc đã bắt đầu tự may lấy...
Đám này trang bị rất mạnh, thậm chí còn mang theo những hỏa pháo bộ binh xe kéo tự chế, nên nhớ đây là hàng của bọn họ, mua bản quyền của Đại Việt sau đó tự chế tạo.... tuy vẫn là pháo nạp đầu nòng, mua phôi thép từ Đại Việt nhưng rất chất lượng và rất mạnh.
Không phải cuối cùng nhưng cũng là giây phút mà người dân Thành bang Nizaris cực kỳ đón chờ.
Một ngàn binh Thành bang Nizaris được giới thiệu mat tiến vào quảng trường.
Con dân Nizaris dường như không còn nhận ra những người con em thân yêu của bọn họ, vì hôm nay quân đội Nizaris mới show ra bộ mặt thật của bọn họ. 500 kỵ binh cưỡi ngựa giáp mão kín thân với kiểu trọng giáp kỵ binh Version 4 đặc chưng của Đại Việt.. một dàn trường thương Kopia lạ mắt sáng ngời tua tủa chĩa lên trời cao, những chiến kỵ cao lớn được bọc trong những bộ khải mã giáp tinh tế đến thổn thức.
500 bộ binh với súng nạp hậu Kamelander lưỡi lê sáng ngời nghiêm chỉn bước đều…
Đặc biệt một hàng dài xe ngựa kéo trên thùng xe chính là những khẩu pháo bộ binh 12 pounders ( 100mm) uy dũng…
Đây đâu còn là đội quân Nizaris thường hay suất hiện ở Shuhar mà người dân biết đến, đây rõ ràng là lực lượng bí mật tinh nhuệ mà thành bang này ẩn dấu….
Tiếng hò reo đến cháy cuống họng cổ vũ cho quân đội thành bang vang lên mãi không thôi.
Nhưng đó vẫn chưa thể là kết thúc vì món ăn chính đã tiến vào quảng trường, quân đội đến từ Đế Quốc Đại Việt.
Không khó nhận ra sự khác biệt của quân Đế Quốc, họ lẫn lộn các màu da, các đặc điểm sắc tộc khác nhau trên mỗi chiến binh.
Nhưng họ có chung đặc điểm, trang bị tinh mĩ đến tột cùng, dễ dàng có thể nhận thấy từ những chiếc giày, thắt lưng , chiếc mũ của họ đều là tinh phẩm trong tinh phẩm. Còn về vũ khí thì người dân ở xứ Nizaris không có nhận xét vì toàn là những thứ vũ khí họ chưa gặp bao giờ.
Thế nhưng khí chất của quân Đế Quốc thì vượt trội. Nghiêm túc, cương nghị, từng gương mặt chiến sĩ toát lên vẻ quyết tâm nồng đậm. Thậm chi từng động tác từng cử chỉ 1000 người như một cũng tỏ ra chuyên nghiệp hơn hẳn. Nên nhớ đây là quân thực chiến của Đại Việt họ không hề được tập luyện trước để duyệt binh. Nhưng chỉ cần nhìn vào đạo quân này đủ hiểu sự chuyên nghiệp và quy củ của họ đã ở một tầm cực cao mà các nhánh quân khác không có được.
Không có tiếng hò reo, không có tiếng thì thào vì người dân ở đây đang nuốt nước bọt ừng ực mắt dõi theo từng động tác của nhánh quân đội đến từ Đế Quốc Đại Việt, nơi mà giờ đây họ cũng thuộc về. Mãi theo dõi đến quyên mất phải hò reo ra sao rồi…
Nhưng nếu có ai hiểu biết mà nhìn đến những khẩu súng côn xoay vác trên vai những chiến sĩ Đại Việt lúc này chắc sẽ té nhào vì sợ hãi.
Đây là loai súng tương tự Colt Model 1855 Cartridge Conversion Revolving Carbine của Hoa Kỳ những năm thế kỷ 19.
Tất nhiên đây vẫn là những khẩu súng nòng rãnh trực tuyến bắn đạn Minié. Khương tuyến vẫn chưa được các nhà kỹ sư quân khí chế tạo ra.
Nhưng cũng đã đủ, đạn Minié cùng rãnh trực tuyến vẫn rất đáng gờm với tầm xa 180 hiệu quả, 300m tầm bắn tối đa.
Đặc biệt Ngô Khảo Ký đã cho chế tạo hệ ổ xoay 6 viên bắn liên tiếp, chỉ cần nạp đủ sáu ổ thuốc nổ, đạn trong ổ , hệ thống điểm hoả bằng hạt nổ có thể khiến xạ thủ trong thời gian 15 giây bắn được 6 viên. Đây là tốc độ kinh hoàng mà không ai ở thời đại này có thể nghĩ đến.
Tất nhiên súng này có nhược điểm trí mạng, nếu không biết về nó mà cố dùng thì chỉ có tự hại chế bản thân.
truyện hay cuối năm , mời duyệt :lenlut