Quyển 3: Trật Tự Thế Giới Mới.
Tin tức Ngô Khảo Ký phong Vương là do Đại Tống loan ra, và các chiếu chỉ con dấu được gửi đến các thế lực.
Ký không hề muốn tiếp nhận. Mặc dù Tô Thức có mồm loa mép giải thuyết khách. Muốn làm vương tự hắn xưng, không cần phải ai phong cho hắn cả. Đó là suy nghĩ của Ngô Khảo Ký.
Nhưng người Tống thâm hiểm ác độc, lòng người ở Thăng Long còn nát bấy khôn thể tưởng.
Người Tống cử sứ thông báo Ngô Khảo Ký phong Vương tới Thăng Long trước cả khi Tô Thức gặp Ngô Khảo Ký làm thuyết khách.
Có mù thì Ngô Khảo Ký cũng nhìn ra đây là kế chia rẽ của Đại Tống dành cho Thăng Long và Tân Bình Lộ. Cho nên Ký vẫn phải xem xét chiều hướng Lý Thường Kiệt có thực hiện được lời hứa bảo vệ Lý Từ Huy và Bố Chính hay không.
Nhưng phong vân biến đổi khôn lường, vậy mà Thăng Long tin tưởng Ngô Khảo Ký đã nhận sắc phong. Mà cũng phải thôi, Đại Tống Phong Vương sẽ có ngàn vạn lợi ích , và Đại Tống đã công bố điều này cho nên không thể là trò đùa. Thăng Long người người tin tưởng Ngô Khảo Ký ly khai, Tân Bình Lộ ly khai theo Đại Tống.
Ngàn ngàn vạn vạn người muốn chinh phạt Tân Bình Lộ và Lý Từ Huy đang lẻ loi ở nhà một mình.
Một mình Lý Thường Kiệt muốn đứng ra can ngăn cũng khôn thể đối lại số đông và đặc biệt là Ỷ Lan đã nhất quyết đánh Tân Bình Lộ.
Đang trong lúc bối rối thì tin tức từ nội cung thâm sâu bí hiểm nhất đến tay Lý Thường Kiệt. Hệ thống Đông Xưởng của Ngô Khảo Ký đã hoạt động hiệu quả lần này.
Cầm trên tay bằng chứng không thể chối cãi. Lý Thường Kiệt tâm như rỉ máu, tấm lòng son tan nát trăm bề….
Đã có sắp xếp nhắm vào tất cả Ngô gia con cháu, chỉ cần Ngô Khảo Ký, Lý Từ Huy có dị động thì Ngô gia sẽ bị “trấn áp”, ai cũng hiểu trấn áp ở đây là gì.
Chuyện này được làm hết sức bí mật, rất rất khó để người ngoài biết được. Cũng may Ngô Khảo Ký có hệ thống phản gián dùng thuốc phiện, lần theo gián điệp từ Thăng Long mà luồn xâu nội bội của họ. Lý Bảo ở Thăng Long cũng leo được lên cao, lại cận thân Ỷ Lan cho nên khám phá ra âm mưu này.
Y như rằng Ỷ Lan bón gió cho lão Kiệt giao ra binh quyền, tuy chưa nói rõ nhưng ý tứ đã lộ.
Lý Thường Kiệt đau đớn tâm can, ông ta có mù quáng tình cảm cá nhân cũng không thể nào đẩy cả gia tộc vào diệt vong đúng không?
Cho nên người đàn ông khiếm khuyết thân thể ấy nhốt đau khổ ái tình vào tận đáy của tâm can. Lý trí hành động, một nhà quân sự, chính trị tài ba kiệt xuất đã muốn trở mình thì ai ngăn cản nổi? Ai ở cõi Đại Việt này có thể ngăn?.
Trong một đêm toàn bộ bố trí của Ỷ Lan bị trấn áp. Thăng Long nằm trong kềm toả quân sự mà người chỉ huy là Lý Thường Kiệt.
Lý Kế Nguyên bị Ngô Thường Hiến chặn đứng.
Lý Hoằng Chân bị nhốt tại Thuỷ Trại sông Cầu không thể cựa quậy.
Lý Nhật Trung nhận được một bức thư mà nằm yên không nhích…
Đêm đó Thái Uý vào cung, khi bước vào mão đai đầy đủ , khi trở ra thì quan mão không còn. Ông từ quan Thái Uý. Nhưng cách từ quan của ông đầy ẩn dụ.
Ngày hôm sau Lý Thường Kiệt dẫn theo 100 tinh anh đệ tử cùng mộ vạn thiên tử quân trung thành với ông ta lui về Bố Chính, không một ai dám cản , không một ai dám lên tiếng.
Ngô gia tinh anh đi, nhưng để lại con tin ngàn ngàn ở Thăng Long …. Vợ , con, gia đình đều chuyển vào Thăng Long giao cho Ỷ Lan.
Ngô Thường Hiến ở lại Giáp Độn với mấy ngàn quân cũng coi là con tin rồi….
Không bao lâu Triều Thăng Long đình sắc phong Ngô Khảo Ký là Bình Nam Vương. Tiếp đó là một vị thiếp thất mang bầu được cho là ái phi của Ngô Khảo Ký được đưa đến Thăng Long để làm con tin. Tân Bình Lộ như vẻ bề ngoài là quy thuận Thăng Long hoàn toàn rồi.
Nhưng ai cũng biết ở nơi đó có một con mãnh hổ và một con tiểu hổ hung hãn. Tiểu Hổ chính là Lý Từ Huy. Nàng không phải bông hoa trong lồng kính, tiểu thuyết viết về nàng nữ tính đang yêu lung linh chỉ biết ở nhà phát triển kinh tế chỉ là một mong ước của Ngô Khảo Ký trong thâm tâm. Bởi vợ quá dữ mà.
Lý Từ Huy đời thực là dẫn quân đánh trận, là chỉ huy ba quân tướng lãnh.
Trong khoảng thời gian căng thẳng. Lê- Dương theo lệnh Thăng Long mà quấy phá, đã không ít lần Lý Từ Huy thân chinh dẫn quân đập phá hai nơi này. Nếu nói nàng là bông hoa trong nhà kính thì trên cõi đời này chẳng có ai là chiên tướng cả.
Có cả Lý Từ Huy và Lý Thường Kiệt lại có cả ngàn con em Ngô thị toàn là chỉ huy quấn sự có kinh nghiệm chiến đấu. Lại có cả vạn Thiên Tử quân lâu năm đi theo Lý Thường Kiệt mà trung thành với ông ta bổ xung.... Mấy vạn quân Lavo- Medang- Khmer nhanh chóng được cho tiền tàu xe rồi đuổi về nước.
Cái thế này rất vi diệu, Thăng Long không dám ép quá vì quân đội của Tân Bình Lộ trong tay Lý Thường Kiệt quá nguy hiểm. Nhưng Tân Bình Lộ cũng không dám hỗn vì Thăng Long nắm quá nhiều con tin. Hai bên thăng bằng một cách đáng ngạc nhiên trước sự tính toán không bỏ sót của Lý Thường Kiệt .
Hóa giải tuyệt đối một cuộc nội chiến mà ai cũng nghĩ chắc chắn sẽ xảy ra, hóa giải âm mưu của Đại Tống. Người đó không ai khác chính là Lý Thường Kiệt. Ông ta hi sinh cả Ngô gia làm con tin để đổi lấy điều này.... Còn ai có thể làm như vậy không?
Tất nhiên điều này phải đổi lại đó là sự thù hận của Ỷ Lan dành cho Lý Thường Kiệt. Bà ta cảm giác mình bị “phản bội” . Còn Cụ Lý Thường Kiệt thì chỉ biết một mình gặp nhấm nỗi đau này, gạt bỏ tư tình, gạt bỏ thứ mà cụ bấy lâu tôn thờ và che trở bảo vệ. Vì một không muốn chứng kiến Đại Việt máu đổ đầu rơi, không muốn chứng kiến Ngô gia tuyệt diệt. Cụ chỉ có thể bỏ qua tình cảm mà mình đã thủ hộ hàng chục năm nay… tình cảm thiêng liêng trong sáng không tì vết. Đó là ái mộ là tôn trọng, là thần tượng.
Cụ cũng là một người khổ….
Vậy câu truyện mộng mơ về Thái Thượng Hoàng Lý Thường Kiệt và Ỷ Lan Thái Hậu có viên mãn như tiểu thuyết hay không trong khi hai người có gút mắc như vậy? Không ai biết vì lúc này Ngô Khảo Ký đã rời đi , lùi sâu vào giấc ngủ…
Ngô Huy Tuấn tỉnh lại hắn thấy mình vẫn ngồi trên chiếc ghế xe lăn từ hôm qua.
“ … hử…. Là mình viết sao?”
Huy tuấn ngây ngốc nhìn về những dòng chú giải về Hạnh Phi trên bản thảo…
“ Kỳ lạ.. ngủ mê cũng có thể viết tiểu thuyết… quá kỳ cục”
Huy Tuấn lắc đầu khó hiểu…
Viết tiếp truyện sao?
Huy Tuấn cũng muốn lắm, nhưng hắn không thể , vết thương đã sắp bình phục, hắn phải tập trung nghiên cứu các tài liệu cho việc học tập trong trường sĩ quan lục quân.
Điều kiện của Tuấn hoàn toàn đầy đủ để nhập học bất kể trường đại học nào hắn mong muốn. Chỉ số IQ cao đến kinh ngạc, khả năng suy luận , tư duy tổng hợp kiến thức đều là hạng ưu tú của ưu tú.
Như đã nói, thời này khối lượng thông tin kiến thức có thể kết nối cực nhanh thông qua nanochip Zolzic version 1. Do đó nhân loại tập trung nhiều hơn vào khả năng tư duy thay vì khối lượng tri thức phải nhớ.
Với Nanochip Zolzic thì trong một tháng có thể lấp đầy kiến thức của 6-7 năm cách học thông thường qua sách vở những năm thế kỷ 16-17.
Vấn đề thể lực thì Ngô Huy Tuấn không lo ngại lắm, hắn khôi phục chức năng khá nhanh. Cơ thể hắn được rèn luyện từ bé , lại đã được thức tỉnh tiềm năng từ căn phòng tuyệt mật của Ngô gia. Cho nên việc thông qua khảo sát sức khoẻ hẳn là không khó khăn gì.
Phù phù….
Cánh tay mối ghép và chân gãy đều được bọc kín. Còn lại việc tắm rửa là có robot chuyên dụng giúp đỡ..
Huy Tuấn quyết định chau chuốt lại bản thân đôi chút.
Hôm nay là ngày tháo nẹp cố định xuất viện rồi…
Phù phù…
Chân đã có thể dậm xuống đất đi lại không sợ đau nhức… Huy Tuấn quấn khăn tập tễnh đi ra khỏi phòng tắm….
“ Ối….”
“ Á….”
“ Em không thấy gì…”
Một bóng vàng chạy vù ra ngoài… cánh cửa tích tích tự động đóng vào...
“ Không thấy gì mới lạ…” Huy Tuấn méo mặt nhìn lại cơ thể trần như nhộng của mình…
“ Lần này thiệt thòi… lần sau phải đòi xem lại mới công bằng…” Bỗng nhiên Tuấn nhếch mép cười rất đểu…
Không phải đàm ông Ngô gia đều gà khoản này sao?
Gà mà… có điều không thể bao gồm ông tổ Ngô Khảo Ký của Ngô gia trong đó, nghe nói ông có tới 3 vợ… tất nhiên kém ông Ngô Khảo Tích nhiều… híc híc … các cụ khi xưa toàn là nhân tài… đẻ ra con cháu vấn đề đề này toàn bất tài.
Mỗi lần Ký thức tỉnh là Huy Tuấn sẽ “nhiễm” một phần gì đó….
“ Vô nhà thì phải lên tiếng chớ…” Huy Tuấn trách mắng…
“ Chưa cả kịp lên tiếng… mà anh lạ, không năm mặc tử tế rồi hãy đi ra…lỡ có cô ý tá nào nhìn thì sao?”
Lý Tô Ánh Nhi vẫn còn xấu hổ, hai má đỏ bừng gân cổ lên cãi…
“ Y tá người ta khi vào là nhấn chuông cô ạ”
Tuấn híp mắt nhìn cô gái này… trên tình bạn, dưới tình yêu, cả hai đều biết đối phương có ý mà không có ai mở mồm chịu nói cả… cái chính là hơi khó đấy. Huy Tuấn sắp đi xa, lại là nơi nguy hiểm , hắn cũng không biết tình cảm của Ánh Nhi dành cho hắn đủ lớn đủ bao dung để chờ đợi không.
“Chính anh đưa em chìa khoá vân tay mà… hừ hừ… vừa bước vào chưa kịp lên tiếng luôn”
“ Thôi thôi…. Là lỗi của anh được chưa, khi nào có dịp cho anh nhìn của em coi như bù lại nhỉ?”
“ Đồ đểu này… chết tiệt này… có đàn ông Ngô gia nào như anh không… hư hư hư…”
“ Ái không cắn…. là chó à mà cắn… ối… tôi lat bệnh nhân đấy… không cào… không cấu….”
Truyện hay tháng 1