Quyển 3: Trật Tự Thế Giới Mới.
Việc ngăn chặn loại tôn giáo mới đầy vặn vẹo ở Châu Phi cực khó.
Muốn trách người Châu Phi cũng rất khó vì họ có một lịch sử quá khứ đặc biệt tồi tệ đối với ba Đại cường quốc.
Những năm thế chiến thứ nhất các quốc gia Bắc Châu Phi được “hưởng dụng” chủ nghĩa Tư Bản thực dân bòn rút, bóc lột, nô dịch, còn khổ gấp mấy chục lần so với chế độ phong kiến trước kia mà người Hồi giáo nhà Fatimid cai trị. Cùng lúc đó là sự xâm lấn ồ ạt của chủ nghĩa Fascism ở Tây Phi và Tây Bắc Phi ( Maroc, Algeria). Tiếp đó là những cuộc chiến lớn xảy ra ở Châu Phi dưới sự tham gia của các ông lớn như Đế Quốc Fascism Frank, Đế Quốc Suljuk, Liên Hợp CácTiểu Vương Tư Bản. Đế Quốc Isreal. Đã làm người dân Châu Phi ngập tràn trong máu và chiến tranh.
Châu Phi bị bóc lột cho đến những năm Thế Chiến thứ hai, sau khi điểm nóng được chuyển đến Châu Mỹ. Lần này với sự âm thầm giúp đỡ của Đại Việt thì dân tộc các quốc gia Châu Phi gần như đồng loạt khởi nghĩa giải phóng. Nhưng đuổi sói đi thì Châu Phi lại rước hổ về, chí ít là người Châu Phi nghĩ như vậy.
Thực tế lúc đó Liên Minh Đông Á khá chật vật ở Châu Mỹ do rất nhiều yếu tố cộng hợp , cho nên Đại Việt mới chơi trò rút củi đáy nồi, đánh vào hậu phương của đám Đế Quốc Fascism Frank, Đế Quốc Suljuk, Liên Hợp CácTiểu Vương Tư Bản. Đế Quốc Isreal ở Châu Phi. Cho nên người Châu Phi được hưởng lợi đôi chút.
Nhưng niềm vui chẳng tầy lâu. Bọn Đế Quốc Fascism Frank, Đế Quốc Suljuk, Liên Hợp CácTiểu Vương Tư Bản. Đế Quốc Isreal cảm thấy không nuốt trôi Châu Mỹ và cũng lo lắng về Châu Phi nên chấp nhận thỏa hiệp phân chia Châu Mỹ. Kết thúc chiến tranh thế giới lần hai đó là lợi thế rõ rằng nghiêng thẳng về Đại Việt và Liên Minh Đông Á. Trong chiên tranh này phải nói đến Đế Quốc Suljuk, Liên Hợp CácTiểu Vương Tư Bản. Đế Quốc Isreal cũng rút củi đáy nồi của Liên Minh Đông Á tại lục địa Ấn. Nếu không có chuyện này thì có thể tuyên bố thẳng thừng là chiến thắng toàn diện thuộc liên minh Đông Á rồi.
Sau Thế Chiến II thì Đại Việt nổi lên là cường quốc đứng đầu thế giới.
Nhưng lúc này đám Đế Quốc Tư Bản Frank, Các tiểu Vương Quốc Ba Tư- Turk , Liên Hợp Các Tiểu Vương Tư Bản. Đế Quốc Isreal lại quay về Châu Phi một lần nữa. Người dân Châu Phi lại oằn mình trước cách bóc lột tài nguyên mới của Tây Á và Châu Âu. Lúc này Châu Phi dõi ánh mắt về Đông Á những vị cứu tinh. Nhưng Đông Á chỉ lắc đầu ái ngại từ chối. Các thỏa thuận đã ký kết, nêu vi phạm thì một cuộc thế chến sẽ nổ ra, và nếu Đông Á can thiệp vào Châu Phi thì đám Tây Á- Châu Âu sẽ can thiệp và Lục Địa Ấn. Không thể làm gì khác, vì nhiều khía cạnh thỏa thuận, vì nhiều khía cạnh chính trị, Đông Á chỉ có thể khiêm tốn hỗ trợ rất nhỏ giọt cho Châu Phi.
Có thể nói lúc này Châu Phi đã hận cả thế giới và càng hận Đông Á với Đại Việt đứng đầu vì đã “phản bội” .
Mãi đến thế chiến thứ ba thì các quốc gia Châu Phi mới dành được độc lập, nhưng sức ảnh hưởng từ Châu Âu và Tây Á lên đây vẫn rất mạnh. Các quốc gia Châu Phi liên tục lâm vào nội chiến, khủng hoảng, nghèo đói , dịch bệnh. Quan trọng nhất là tài nguyên của họ vẫn bị các quốc gia Phương Tây bòn rút một cách có hệ thống. Khi này cả Đại Việt và Đông Á rơi vào tình hình rối loạn, không thể quan tâm đến Châu Phi. Thậm chí mất đi quyền kiểm soát rất nhiều khu vực Đông Bắc Mỹ cùng Tây Ấn.
Đơn giản vì trong thê chiến III thì toàn bộ các thành viên Đông Á đã phản bội và vây đánh chính anh cả anh hai là Đại Việt và Bắc Nguyên. Do đó làm thế nào mà tình hình nơi này ổn định lại được.
Mãi sau hơn trăm năm với nhiều nỗ lực của vị Hoàng Đế Lý Tô Tĩnh và các đời hoàng đế Lý Tô thị tiếp theo thì các mối rạn nứt của Đông Á mới hàn gắn được. Nhưng lúc này thì Đại Việt đã không còn là cường quốc đứng đầu nữa.
Tiếp theo là cuộc cánh mạng Cộng Sản rất đột nhiên và bất ngờ ở Đại Việt đã chấm dứt chế độ quân chủ chuyên chế của Lý Tô thị. Đưa gia tộc này về vị trí danh dự biểu tượng không hơn không kém. Một cuộc cách mạng nhanh, chóng vánh và triệt để thành công đến mức thế giới còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Đại Việt đã thay đổi chế độ Quân Chủ Lập Hiến danh nghĩa. Bản chất quá độ Chủ Nghĩ Xã Hội, chính sách thị thường định hướng xã hội chủ nghĩa. Dân chủ với nền chủ nghĩa dân tộc công dân. Mọi thứ lại quay trở lại vạch xuất phát từ những năm 108x với sự cai trị của vị Nữ Hoàng họ Lý vĩ đại trong lịch sử.
Rất nhanh Đại Việt vươn mình quay về vị tró siêu cường của mình, thế nhưng cũng chỉ là ngang hàng hai cường quốc còn lại và không tỏ ra nổi trội hơn. Lúc này với sự đấu tranh khôg biết mệt mỏi của Hoàng tộc Lý Tô thị dưới sự hậu thuẫn bởi Ngô thị cùng sự chung sức của Đại Việt và Đông Á. Châu phi mới giải phóng một cách đúng nghĩa kỹ thuật của nó.
Vậy nhưng sau năm lần bảy lượt, chịu đựng qua hàng loạt các cuộc chiến tranh, chịu đựng qua hàng loạt chính biến cùng nợ máu thì người Châu Phi đã không tin tưởng bất kỳ ai. Và họ lúc này giỏi nội chiến hơn việc làm kinh tế hay phát triển công nghệ.
Thập niên cuối thế kỷ 18 đến đầu 19 đánh dấu sự thay đổi mạnh mẽ trong tư duy của Nhân Loại, với các công nghệ năng lượng sạch với những công nghệ đang tiếp cận hướng Zolzic thì nhân loại quan tâm nhiều hơn đến chủ nghĩa nhân đạo. Cho dù tư bản học một chút của xã hội, xã hội học một chút của tư bản. Cả hai cùng nghiên cứu về Chủ Nghĩa Nhân Đạo. Cuối cùng dù theo chủ nghĩa nào trên “danh nghĩa” thì nhân loại quả thật đang đi đến hướng tiến bộ hơn.
Những sự hỗ trợ thật tâm cả về kinh tế , khoa học kỹ thuật cho các vùng trũng như Châu Phi- Lục Địa Ấn- Châu Mỹ được đặt lên hàng đầu. Ấn- Mỹ phát triển cực kỳ tốt. Nhưng Châu Phi thì không. Sự hận thù và thiếu niềm tin của họ vào cộng đồng quốc tế cực lớn với lịch sử đau thương đã trải qua.
Thêm vào đó tại Châu Phi vấn đề sắc tộc luôn nổi cộm, các điểm nóng chiến tranh toàn là ở Châu Phi. Cộng đồng quốc tế quan tâm giúp đỡ thì bị coi là can thiệp nội bộ Châu Phi và không có quốc gia lục địa Đen nào hoan nghênh. Để rồi lục địa Đen vẫn là vùng trũng của thế giới.
Cho nên với tình hình đó, chẳng khó để giải thích tại sao Thần Giáo Zolzic lại bùng nổ nhanh chóng ở Châu Phi như vậy. Nó lanh nhanh hơn mọi loại virus lây nhiễm nguy hiểm nhất.
Những cáo buộc vô lý của Thần giáo này dành cho cộng đồng quốc tế lại được người dân nơi này ủng hộ nhiệt tình. Theo họ thì những người anh em Adam chủng Penor chính là cứu tinh là tương lai và là bằng hữu trung thành giúp Châu Phi quật khởi.
Nhưng Châu Âu, Tây Á, Đông Á đám quỷ dữ vì sợ mất đi vị thế độc tôn nên gây chiến.
Kể cũng có lý nếu đứng trên cương vị người Châu Phi mà nghĩ. Bởi sự thật rõ ràng là chỉ hai mươi năm kể tử khi Adam đầu tiên được nhân bản thì Châu Phi đã vươn mình mạnh mẽ. Trong khi đó cộng đồng quốc tế “ hỗ trợ” cả trăm năm không có kết quả gì. Rõ ràng ai “ tốt” ai “ xấu “ quá dễ nhìn đúng không?
Bề ngoài đúng là vậy. Nhưng bản chất nó lại rất khác.
Hai chữ niềm tin quan trọng lắm.
Châu Phi mất niềm tin với cộng đồng quốc tế, cho nên có hỗ trợ gì thì bọn họ vẫn thù hằn và đề phòng. Sự thiếu tin tưởng là rào cản lớn nhất để hợp tác cùng phát triển.
Còn Adam là do người Châu Phi “ Khám phá” cùng “ tạo ra” cho nên đáng tin hơn nhiều.
Chính vì vậy những gì Adam làm sẽ hiệu quả hơn ở Châu Phi. Nhất là có một cộng đồng Thần Giáo hỗ trợ tuyên truyền cùng hỗ trợ hành động.
Đến đây cộng đồng quốc tế chỉ đành phong toả cứng Châu Phi bằng thiết luật cả về quân sự , kinh tế, công nghệ. Không một công nghệ mới nào được phép lọt vào Châu Phi. Không cho phép Châu Phi phát bất kể tín hiệu nào ra ngoài không gian. Hạn chế đi lại người dân Châu Phi. Về vấn đề tôn giáo rất khó can thiệp… cho nên Châu Phi đã thành nhà tù lớn nhất lịch sử nhân loại.
Lúc này vẫn chưa phải thời điểm thế kỷ 20 khi chủng Pehor đã mạnh mẽ và tuyên bố đuổi 3,5 tỉ Haman khỏi Địa Cầu.
Những năm cuối thế kỷ 19 là việc nực cười. Người Pehor đấu tranh dành “quyền nhân đạo” cho người Phi và đòi Human thả tự do cho người Phi sau đó di cư một phần người Phi theo chọn lọc của người Pehor lên Sao Hoả.
Human rất cứng rắn… không đồng ý… chiến đi.
Vấn đề liên quan đến tồn vong nhân loại cho nên phá lệ mọi quốc gia Human đều rất đoàn kết và nhất trí trong vấn đề này. Hạn chế Châu Phi đi ngược lại chủ nghĩa nhân đạo mà Human theo đuổi. Nhưng họ có cách khác sao.
Thần Giáo Zolzic đã khiến Châu Phi gần như tách biệt khỏi Human. Dĩ nhiên chủng tộc Human không thể dùng Humanitarianism cho những kẻ không còn coi mình là Human.
Dĩ nhiên trong sự việc này sẽ có rất nhiều người dân Châu Phi vô tội bị nhốt oan. Cho nên ngoài hạn chế đi lại hay hạn chế thông tin thì các quốc gia thế giới vải oằn mình viện trợ Châu Phi để đảm bảo mức sinh hoạt tối thiểu ở Châu Phi.
Nhận thấy điều này Thần Giáo ra lệnh cho toàn bộ dân Châu Phi không cần lao độn. Vì phần còn lại của Nhân Loại sẽ có trách nhiệm “cung phụng” cho bọn họ.
Đến mức này thì cộng đồng thế giới đã nổi điên, thật sự nhịn không nổi. Cho nên chẳng có Humanitarianism gì sấc, mức viện trợ Châu Phi hàng xuống, chỉ đủ để duy trì cuộc sống tối thiểu…
Đại Việt cau mày . Nhưng phải cúi đầu chấp nhận , người Châu Phi đang cố tình sinh đẻ vô tội vạ. Nếu còn cung cấp thừa thải điều kiện vì Humanitarianism thì Châu Phi sẽ kéo sập cả Nhân Loại mất.
Nhưng Đại Việt hoàng gia Lý Tô vẫn từng người xung phong đi Châu Phi làm thuyết khách, truyền giáo. Giúp người Châu Phi hiểu ra vấn đề và quay về lại với chủ Human.
Nói thật , Lý Tô nam nhân đã không ít người bị giết hại dã man ở Châu Phi rồi.
Nhưng người này ngã xuống người kia lại đứng lên khiên trì đến cùng.
Hiện tại ở Châu Phi cũng có thành trì đại diện cho tư tưởng Human đó là những mảnh đất khi xưa có tên Somalia mà Tống Kiệt đã từng chiếm đóng.
Nhưng nay mảnh đất này có tên Niền Hi Vọng Của Nhân Loại . Đời đời Lý Tô thị hoạt động nơi này. Lấy máu của họ để mở rộng tưng tấc đất. Đây là cuộc chiến của niềm tin và tư tưởng giao tranh. Ngô gia về khoản này không được. Ngô gia là lá chắn Titan cho Đại Việt, cho nhân loại bên ngoài không gian vô tận kia.
Hai gia tộc này vẫn là truyền kỳ… nếu kể ra không ai thua kém ai cả.? Về độ gan dạ thì Lý Tô thị không kém cạnh chút nào.
"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."
Mời đọc: