Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 1057: Cuộc gặp lịch sử (02)




Quyển 3: Trật Tự Thế Giới Mới.

Đáng ra chuyện này Ngô Khảo Ký phải làm từ rất lâu rất lâu rồi.

Nhân loại vì sao có thể phát triển trở thành thống trị thế giới này?

Ngoại trừ hành vi chiến tranh, phá hoại thì nhân loại còn khả năng khác chính là đối thoại, đối thoại để thoả hiệp, đối thoại để xây dựng, thậm chí đối thoại để có cả những cuộc chiến kinh khủng. Nhưng nếu không đối thoại thì đó không phải là nhân loại.

Ngô Khảo Ký không tổ chức một cuộc đối thoại đơn giản vì hắn chưa từng vượt qua chuyện bản thân chỉ là một dãy thông tin được sao chép ra mà thôi. Thắng thắn mà nói, không ai vượt qua được chuyện này, họ chỉ tìm cách này hay cách khác để trốn tránh thực tại, trốn tránh việc bản thân chỉ là một dãy số liệu được mã hóa và có thể được nhân bản vô tội vạ. Ai có thể vỗ ngựa có thể chịu được thì bọn họ không phải nhân loại. Xét về mặt kỹ thuật thì bọn họ đầy đủ các thành phần cấu thành là một sinh vật độc lập mà cụ thể ở đây là nhân loại. Nhưng về mặt tinh thần bọn họ có phải là nhân loại hay không?

Lý Từ Huy lựa chọn phương pháp trốn tránh của riêng mình. Lý Từ Huy coi mình chính là công chúa Lý gia của Đại Việt và vị công chúa này không hề chết đi. Những ký ức của Lý Tô Ánh Nhi được xem là những đoạn thôn tin không hơn không kém trong trường hợp này. Và Lý Từ Huy đã phủ nhận hoàn toàn sự tồn tại của linh hồn Lý Tô Ánh Nhi và coi đó là một “quyển sách” mà Lý Từ Huy công chúa Lý triều mở ra đọc sau đó có được “kiến thức”. Đó là một cách trốn chạy.

Còn Ngô Khảo Ký có một cách trốn chạy khác. Cách của hắn thì coi rằng một số “thành phần hạt tinh thần” của Ngô Khảo Ký tiền thân vẫn còn trong cơ thể, kết hợp cùng “thành phần hạt tinh thần” của bản sao Ngô Huy Tuấn để tạo thành một Ngô Khảo Ký mới hoàn toàn, một sinh vật hoàn chỉnh và độc nhất vô nhị trên cõi đời này. Từ đó hắn cảm nhận được ý nghĩa tồn tại đặc thù của bản thân mà không phải là một chuỗi thông tin được mô phỏng sao chép.

Nhưng câu hỏi đặt ra đó là, Ngô Khảo Ký thật sự tin tưởng tuyệt đối vào sự tư duy về bản thân linh hồn trên hay không? Dĩ nhiên là không, như đã nói. Mỗi người chỉ tìm cách trốn chạy hiện thực mà thôi. Cho nên đó là những điều họ “muốn tin” chưa hẳn là điều chính xác.

Cũng chính vì vậy Ngô Khảo Ký mới lựa chọn yên lặng khi biết về Richard và Benjamin bấy lâu. Không phải vấn đề thợ săn con mồi gì cả, đối với địa vị 3 bên thì giờ đây muốn giết nhau rất rất khó. Chỉ có thể đánh bại triệt để đối phương, đồ sát hết thế lực đối phương thì mới có thể sát hại được mục tiêu.

Vậy nguyên nhân duy nhất Ngô Khảo Ký không muốn tiết lộ sự thật về linh hồn cho Benjamin và Richard sau đó gặp gỡ dùng đối thoại giải quyết mọi chuyện, đơn giản vì hắn không hề chắc chắn về sự duy nhất sự đặc biệt của bản thân.

Nếu như gặp rồi mà biết những suy nghĩ trước đây là sai lầm. Thì hắn sẽ phải làm gì? Không có câu trả lời vì không có câu trả lời cho nên sợ hãi, tránh né.

Nhưng Ngô Khảo Ký rồi cũng không thể tránh né, hắn phải làm những việc cần làm, lương tâm hắn không muốn bước vào một cuộc chiến tranh phi nghĩa, vô lý do. Nếu chỉ vì < khối ý thức> sắp xếp để hẳn hoàn thành vận mệnh lịch sử, thì Ngô Khảo Ký sẽ hoàn thành nó theo cách của bản thân.

Hắn chấp nhận mạo hiểm ngay cả việc mạo hiểm đó có thể tổn thương bản thân triệt để về mặt tinh thần.

Richard cau mày buông xuống tập bản thảo ngắn gọn về Chủ Nghĩa Tư Bản. Hắn cảm thấy thứ này hết sức quen thuộc, rất quen thuộc.

Gần giống như hiện tượng Déjà vu, nhưng Richard lại không cho là vậy, hắn chắc chắn trước đây đã từng xem qua , vì lúc này hắn chỉ đọc một nửa quyển sách này là có thể tự viết được phía sau một nửa một cách gần tương tự.

Đây không thể là việc chậm trễ vấn đề xảy ra ở vùng não lưu trữ trí nhớ ngắn hạn và dài hạn.

“ Không thêt nào…” Richard sững sờ khi so sánh bản thảo mà hắn viết cùng với nửa phần sách mà hắn chưa đọc…

Phải tới 90-95% ý tưởng là tương tự… rất tương tự.

Đúng lúc Richard đang hết sức kinh ngạc thì tiếng bước chân vang lên ở hành lang bên ngoài.

Đây là một toà lâu đài thuộc Vienace.

Hạm đội hải quân của Richard sau nhiều tháng quẩn quanh ở bán đảo bán đảo Iberia ( Nam Âu Tây Ban Nha ngày nay) giúp vua Alfonso VI chặn đứng quân tiếp tế của Hồi giáo từ Bắc Phi, điều đó giúp cho Alfonso VI gần như mở rộng lãnh thổ gấp đôi.

Đầu tiên Alfonso VI chỉ làm quốc vương của hai vùng Galicia và Leon. Sau khi Alfonso VI được Richard chọn để trở thành bạn hàng cùng đối tác làm ăn, liên minh quân sự chính trị thì Alfonso VI đã rất nhanh trở nên rất hùng mạnh với những vũ khí trang bị đến từ Richard.

Trong 3 năm quan hệ cùng Richard thì Alfonso VI thu phục thêm vùng Castllesia rộng lớn.

Và lúc này khi Alfonso VI trở thành bố vợ của Richard thì ông ta đã nhận được hỗ trợ mạnh mẽ của con rể mà đánh tan quân Hồi giáo ở Phía Nam của Bán Đảo Iberia.

Một vùng cực kỳ rộng lớn bao gồm, Valencia , Murcia, Cathagena, Elena, Jaen, Almenia đã rơi vào tay của Alfonso VI.

Quân Hồi giáo Bắc Phi thoi thóp bị đẩy lui về phía Tây Nam Bán đảo Iberia và khả năng cao sẽ không có cơ hội trở mình khi eo biển Gibralta đã hoàn toàn thuộc quyền kểm soát của hải quân Frank.

Thậm chí trong sáu tháng qua thì Richard đã cho quân chiếm đóng Thành Bang Gibralta để xây quân cảng cũng như chuyển thiết bị bảo dưỡng bảo tri tàu hơi nước đến đây.

Richard cũng là Huy Tuấn hắn có trong người những đặc điểm của Huy Tuấn cũng như Benjamin hay Ngô Khảo Ký vậy. Không chuẩn bị kỹ lưỡng thì nhất quyết sẽ không mạo hiểm đánh nhau.

Lúa chín cúi đầu, sông sâu tĩnh lặng, chỉ có ruồi nhặng mới suốt ngày vác quân đánh nhau khắp nơi, miệng thì hô to có biết bố mày là ai không.

Tất nhiên về đô từng trải cùng kinh nghiệm thì Benjamin và Richard vẫn được xếp vào hàng trẻ trâu so với Ngô Khảo Ký. Cho nên hai con trâu này mới nghĩ trong đầu mình đã chuẩn bị đủ và có thể úp sọt đối phương.

Thực tế thì Richard còn chưa trải qua một trận chiến nào ra hồn, còn Benjamin đánh một trận duy nhất ra hồn là trận Constantinople .

Còn Ngô Khảo Ký thì khác. Từ lúc nứt mắt ra ở thế giới này hắn đã phải đối mặt chiến tranh , trù bị chiến tranh. Từ Chiêm Thành cho đến Đại Việt Bắc Chinh. Ngô Khảo Ký đáng không biết bao nhiêu trận cả hải chiến lẫn lục chiến.

Đánh xong Ung Châu thì Ngô Khảo Ký đi đông hải, bắc hải, tình thế cũng không khác là bao. Có thể nói hắn là quân nhân chính hiệu và là chính trị gia nửa mùa ở thời điểm này. Cũng may hắn có được khả năng nhạy bén quân sự, sự chuẩn bị hậu cần tốt nhất và khả năng học tập có thể nói là thần tốc cho nên mới có thể trâu rèn ra một Ngô Khảo Ký ngày hôm nay.

Nhưng qua tiểu thuyết mà Ngô Huy Tuấn viết thì lại thể hiện được một chuyện , trong thâm tâm của Ngô Khảo Ký có sự khiêm tốn nhất định khi trong tiểu thuyết rất nhiều công lao của bản thân thì Ký không đề cập mà “san xẻ” cho những người xung quanh. Từ đó làm lu mờ đi những khả năng đặc biệt của chính bản thân Ký.

Lại nói đến lúc này, tiếng bước chân leng keng thiết giáp chiến ngoa ở hành lang khiến Richard buông rời tâm tư kinh ngạc về chuyện bản thảo Tư Bản Luận. Hắn từ từ gập lại sách vở trên bàn.

Tử bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa nhè nhẹ.

“Thưa Bá tước, Tôi Trung Tá Gabriel Sonax có chuyện cấu kiến”

Bên ngoài cận vệ trưởng của Richard, mội cuồng tín đồ Fascism người Frank lên tiến thưa lớn.

“ Trung Tá, mời vào” Richard nói vừa đủ nghe vọng ra ngoài.

Cánh cửa từ từ được đẩy ra, bước vào là một tên sĩ quan cao lớn, mái tóc hung đỏ cắt ngắn được trải chuốt cẩn thận. Tên này mặc trên mình chiến giáp không khác mấy Lorica Segemetata thế hệ thứ 2 của Đại Việt, đã có cải tiến đáng kể về thiết kế để tăng khả năng phòng thủ cùng tạo ra sự tiện nghi.

“ Trung tá Gabriel , có chuyện quan trọng sao?”

Gabriel Sonax nghiêm túc cúi chào Richard < Cánh Tay Trái> sau đó rõng rạc nói chuyện.

“ Thưa Bá Tước, có một đội tàu tự nhận là sứ giả của Liên Hiệp Đế Quốc Đại Việt cập bến cảng ý muốn diện kiến Bá Tước”

Đại Việt?

Richard chẳng lạ gì với cái tên này, một cường quốc phương Đông mà trong nhiệm vụ “ Chúa” đã giao cho hắn phải tiêu diệt. Nhưng Phương Đông hãy còn quá xa vời. Cho nên Richard muốn xử lý xong Benjamin, Tống Kiệt thì mới chém thằng Hoàng Đế Đại Việt nhất thống thiên hạ. (~ ̄▽ ̄ )~

Nghĩ thôi đã thấy sự hoang tưởng của thằng này đã đến mức độ cực cao. Nhất thống? Suy nghĩ này còn ngáo hơn cả bọn hút cần. Nhưng không thể trách được vì Richard bị can thiệp vào linh hồn, vặn vẹo nhâm cách, tuy sử lý các bố cục nhỏ khá lý trí nhưng đụng đến vấn đề bành chướng lãnh thổ của chủ nghĩa Fascism thì hắn sẽ rất hoang tưởng và điên. Sự cải tạo linh hồn của đám Zolzic cho Richard không hề hoàn chỉnh và có nhiều biến chứng.

Lẽ dĩ nhiên Richard sẽ gặp sứ giả của Liên Hiệp Đế Chế Đại Việt. Cũng không phải làm gì sứ giả giết chóc máu tanh, hắn vẫn có những đặc tính của Huy Tuấn. Việc muốn Nhất Thống Thiên Hạ là ý tưởng điên, nhưng ít nhất Richard vẫn điên có cơ sở.

Hắn thận trọng chuẩn bị cho tương lai, cho nên hắn sẽ rất vui nếu tiếp xúc cùng tìm hiểu được thêm thông tin về Đại Việt.

Biết người biết ta. Trăm trận trăm thắng mà.




Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà 'ai cũng biết' đến giờ.
Từ một tác đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ về cho bản thân.
Như là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã end đã end