Quyển 3: Trật Tự Thế Giới Mới.
Cuộc gặp gỡ hội nghị bí mật của các nhân vật cấp cao nhất Liên Hiệp Vương Quốc Đại Việt dưới hầm quân sự tuyệt mật ở Thủ đô Hà Nội rơi vào bế tắc tiến thối lưỡng nan. Tất cả đều rơi vào trạng thái trầm ngâm im lặng.
Cuộc gặp lịch sử của gần như tất cả những người xuyên không tại thập niên 90 cuối thế kỷ 11 tại Cairo thủ phủ Bắc Phi đế chế Fatimid cũng quỷ dị không kém.
Cuộc gặp mặt này phái đoàn các bên đều rất đông đảo. Vì thằng nào cũng mang quân đến đây. Cairo là nhà của Fatimid, nhưng lúc này họ là khách trên chính ngôi nhà của mình.
Tham gia trực tiếp đàm phán thì phe Ngô Khảo Ký hùng hậu nhất với gần ba trăm nhân viên ngoại giao, kinh tế chính trị. Còn Richard khiêm tốn với 47 ngân viên , Bẹnamin- Tống Kiệt khá khẩm hơn với 65 ngân viên.
Còn về quân đội thì mỗi phe không ít hơn 3 vạn tinh nhuệ, đón ở ba hướng vây chặt Cairo.
Bản thân quân đội Cairo của Fatimid đã bị cưỡng bức giải tán , ba thế lực mỗi bên có 3 ngàn nhân viên tiến vào Cairo với mục đích duy trì trật tự, đảm bảo sự an ninh an toàn cho hội nghị. Pháo lớn, súng đạn hoả khí không được mang vào thành.
Cả ba bên đều thực hiện nghiêm chỉnh, vì họ biết không có cơ hội dở trò với đối phương.
Nhưng các cuộc gặp mặt trên không thể so sánh sự bất ngờ cùng quỷ dị nếu so sánh cùng Cuộc gặp của những cá thể cuối cùng còn lại của Chủng Tộc Zolzic.
Tinh thần liên tuyến của Liotolagastavok nhấp nháy lúc sáng lúc mờ... hắn là người hào sảng, cũng là Zolzic nhỏ nhất trong nhóm, tính tình nóng này nhưng lại là người tình cảm, từ lâu Liotolagastavok luôn coi Gondosamas như thần tượng, như anh trai của mình. Nhưng hôm nay hắn đã đi đến bước đường cuối cùng của sự sống. Và kẻ cướp đi sinh mệnh của hắn lại là người mà hắn thần tượng nhất.
“.... Khục... khục... Genostont vĩ đại.... tất cả chỉ là ... đóng kịch thôi sao?”
Liotolagastavok thu chút sức lực cuối cùng, hắn dùng chính máu thịt cơ thể của mình tan rã thành các phân tử hạt để lấp đầy nguyên tố cả một vùng rộng lớn…
Hắn muốn trước khi chết sẽ nói chuyện cùng thần tượng của mình , nói và nghe một cách bình thường, không phải dùng tinh thần liên tuyến để trao đổi…
Liotolagastavok khoé miệng tràn máu tươi, máu màu ám vàng nhưng óng ánh như pha lê… máu lại tan biến thành các nguyên tố cấu thành tràn ngập không gian…. Hắn dùng chút năng lượng cuối cùng để níu giữ các nguyên tố thành một môi trường đặc sệt có thể truyền đi âm thanh trong đó.
Genostont vẫn ôm ấp Layleferienr yếu nhược trong lòng… gương mặt anh tuấn đến quá phận của hắn đượm vẻ bất nhẫn, nhưng hắn vẫn từ từ gật nhẹ đầu của mình…
“ Liotolagastavok em trai, đã từ lâu ta coi ngươi là em trai vậy…. tất cả chỉ là những vở kịch đan xen … có kẻ muốn xem kịch thì Zolzic chúng ta phải đóng kịch….”
Genostont ngước mắt nhìn về các dãy thiên hà màu tím xa xôi… hắn bàn tay kẽ động… một số hạt vật chất cùng phản vật chất theo cặp mà bị cưỡng ép vào nhau, từ đó tạo nên một sự va chạm nguy hiểm chôn vùi cải hai , từng lỗ đen li ti nở rộ… chúng còn hắc ám hơn bóng tối vũ trụ và thôn phệ mọi thứ xung quanh, dường như không gian, thời gian bên cạnh chúng cũng bị bẻ cong với lực hút khủng bố đó..
Đây là một dạng sức mạnh không thể kháng cự… một loại sức mạnh mà đáng lẽ sinh vật không nên nắm giữ ….
“ Genostont … anh trai… Zolzic chúng ta sẽ hưng thịnh trở lại phải không… khục khục …. Nếu … cái chết của ta khiến Zolzic có … thể … thi……”
Zẹt …. Zẹt…. zẹt….
Điên cuồng các cặp vật chất – phản vật chất phù hợp va chạm vào ngau mà chôn vùi … từng lỗ đen siêu vi với số lượng khủng bố hợp với nhau thành một lỗ đen tầm chục mét đường kính, vặt vẹo cả ánh sáng thời không, hút tất cả vào trong đó mà mạt sát….
Đầu tiên là Ezantinous, Claudinasdomotius hai Zolzic đã là cái xác không hồn, hạt tinh thần hồng phách của họ đang bị trói buộc bên cạnh cỗ thân thể tan nát tương ứng…
Tiếp theo đó là Genostont với ánh mắt đang dần tan rã nhưng không giảm đi sự mong chờ câu trả lời từ Genostont.
“ Đi thôi… câu trả lời này chính ta cũng không biết… nhưng vở kịch đã hết… diễn viên cần nghỉ ngơi rồi”
Genostont lắc đầu khẽ tăng mạnh vận chuyển… lỗ đen lại thêm mở rộng… hàng ngàn km đường kính xung quanh khu vực này bị lỗ đen hút tới mà chôn vùi…. Cả những tia sáng yếu ớ từ Layleferienr toả ra cũng bị bẻ cong khi đi qua đây…
Từng tế bào.. từng kết cấu thân thể của Layleferienr dần tan rã… ngay cả trường năng lượng mà Genostont tạo ra cũng không thể ngăn cản sức mạnh khổng lồ của lỗ đen.
Bỗng nhiên như hồi quan phản chiếu Layleferienr gương mặt bỗng nhiên sáng lấp lánh dị thường, mái tóc vàng đang đứt đi từng sợi bay vào lỗ đen cũng bồng bềnh phát xạ trong vũ trụ tăm tối này…
Vầng trán cao phẳng, da trắng hồng lấp lánh như pha lê, mặt thuôn dài hoàn mĩ không tì vết, mũi cao thuôn khoé môi xinh đẹp, nàng là tạo vật hoàn mĩ giống cái của vũ trụ này… Layleferienr đôi mắt lần đầu tiên trong khoảng thời gian qua chợt mở…
“Genostont của em… vì sao anh phải cố chấp như vậy? Anh có thể đi tới một bước kia mà… đừng vì em….” Layleferienr mấp máy môi…. Vẫn là dùng chính cơ thể tế bào nguyên tố của bản thân làm môi trường chất dẫn.
Nhưng môi trường này rất nhanh bị lỗ đen hấp thụ cùng chôn vùi…
Genostont không thể giúp nàng, hắn không thể mất tập trung khống chế lỗ đen và cả một khu vực vũ trụ rộng lớn này…
“ Vì em anh có thể làm tất cả.. hãy để anh yêu em thêm vạn vạn năm năm nữa… cho đến khi anh thực sự bị chôn vùi….” Genostont nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên trán người con gái Zolzic, hắn yêu nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Người Zolzic là hiện thân của hoà bình, của tình yêu, của công bằng, giá trị của họ là quy tắc bất biến bởi vì họ từ quy tắc mà sinh ra, đại diện cho quy tắc . Nhưng một khi quy tắc đã cải biến thì….
Sự tha hoá sẽ đến … người Zolzic sẽ lựa chọn sao đây?
“ Genostont, tạm biệt tình yêu vĩnh hằng của em...” Layleferienr muốn giơ cánh tay thon dài của mình để vuốt ve khuôn mặt kia, nhưng từng ngón tay của nàng đã dần hóa hư vô.... các nguyên tố cấu thành cơ thể nàng đã bến mất quá nhiều, mọi cử động dù là nhỏ nhất cũng khiến cơ thể nàng như bình sứ mà tan vỡ rồi biến mất vào lỗ đen đang ngày một mở rộng...
Genostont lặng yên nhìn về dải ánh sáng lấp lánh như một tiểu thiên hà đang bị hút vào lỗ đen mà hai mắt lệ tuôn rơi... lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng người đàn ông Zolzic đó rơi lệ.
“ Layleferienr, tạm biệt tình yêu vĩnh hằng của anh... tái kiến”
Genostont ngước nhìn về tinh hệ xa xôi nơi có Tử Dương ( Mặ Trời Tím) vẫn hừng hực nóng cháy tỏa ra những bức xạ kinh hồn...
“ Cảm thấy bị uy hiếp sao? Đã muộn” Genostont chợt khóc lại chợi cười... nụ cười trát đắng.
Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh này Genostont không khỏi nghĩ về cuộc đời dài dằng dặc với khoảng thời gian gần như trường tồn của mình, nhưng cả cuộc đời Genostont vĩ đại hắn chỉ là một nô lệ bị tính toán , bị điều khiển không hơn không kém. Nhưng Genostont không phản kháng sao? Hắn có, nhưng bất thành, hắn chưa đủ mạnh và mãi mãi không đủ mạnh, vì hắn đã là thế hệ bị đào thải, Chủng Zolzic là thế hệ bị đào thải... cho nên mãi mãi sức mạnh của hắn vẫn có giới hạn mà thôi.
Nhưng Genostont không bao giờ bó tay, hắn có là nô lệ thì vẫn có phương án sinh tồn của bản thân, hắn có bị điều khiển và vô vọng trống trả nhưng hắn vẫn có tư duy sáng rõ và hắn không quân tâm gì khác ngoài tình yêu dành cho người con gãi Zolzic tên Layleferienr. Cho dù Zolzic có tuyệt diệt thì hắn vẫn bằng cách này hay cách khác muốn tình yêu này bất hủ. Mười hai ngàn năm ở vũ trụ này tương đương cả trăm ngàn năm ở quê hương... hắn vẫn ngày ngày bố trí tất cả dưới mí mắt của nó. Để đến ngày hôm nay... hắn đi đến bước đường cuối của sinh mệnh.
Như đã nói, Zolzic là con cưng của quy tắc vũ trụ, họ mạnh mẽ, đại diện cho trí tuệ, uyên bác, đại diện cho hòa bình, lòng nhân ái, đại diện cho tình yêu, sự công bằng và nhiều giá trị tốt đẹp khác. Bởi vì họ từ quy tắc sinh ra, họ chính là quy tắc, là đại diện cho quy tắc cho nên bọn họ bất biến. Trong Zolzic có người nóng tính , có người hiền lành có người này người kia nhưng xuyên xuốt trong họ chính là giá trị đạo đức không thay đổi.
Quy tắc là bất biến.
Cho đến khi lòng tham xâm nhập...
Ha ha...
Vì sao Zolzic chủng tộc đại diện cho quy tắc lại có lòng tham?
Zolzic trước đây không có thứ này, họ hòa mình với thiên nhiên, số lượng sinh ra và chết đi duy trì một nhân khẩu bất biến và là một thành phần hòa hợp nhất với thiên nhiên và vũ trụ tạo nên sự cân bằng nhất.
Nhưng đột nhiên quy tắc thay đổi, lòng tham .... thứ mới mẻ được Zolzic định nghĩa. Không biết nó từ đâu đến và từ đâu sinh ra. Cho đến khi Genostont phát hiện ra lòng tham từ đâu đến thì mọi chuyện đã đi quá xa rồi.
Lòng tham chính là từ mà đến, đơn giản thôi. Bởi lẽ Zolzic được tạo ra bởi quy tắc, họ bất biến như quy tắc vũ trụ ban đầu là bất biến vậy. Như vậy làm cho Zolzic biến đổi thì chỉ có có thể thôi.
Nhưng sau này Genostont mới biết đó không hẳn là < quy tắc> vũ trụ mà là < khối ý thức> của . Thứ này luốn được sinh ra nhưng luôn bị mạt sát rất nhanh. Cho nên < khối ý thức> khó mà ảnh hưởng đến vũ trụ bất biến này.
Nhưng < khối ý thức> đã lựa chọn Zolzic trong một lần thức tỉnh ngắn ngủi, nó biết mình mãi mãi không chống lại được cho nên tìm một cách khác.... một chút lòng tham mờ nhạt cứ thế đến với Zolzic. Bản thân < khối ý thức> cũng là một phần của quy tắc cho nên nó có thể làm được điều này.
Và mọi chuyện từ đó phát sinh.
Zolzic cứ thế từ từ nhân lên lòng tham của mình, từ tham lam những thứ nhỏ nhặt nhất cho đến tham lam sinh sôi nảy nở chiếm hữu tự nhiên, lẽ dĩ nhiên không thể không dẫn đến nô dịch chủng tộc khác.
Tất nhiên lòng tham ban đầu của Zolzic vẫn được hệ thống đạo đức làm cơ sở của bọn họ ức chế.
Nhưng Zolzic phạm một sai lầm trí mạng khi bọn hắn tham lam muốn vượt qua quy tắc muốn vĩnh hằng và tạo nên hỗn loạn quy tắc tại đa vũ trụ này. Và dĩ nhiên < Khối Ý Thức> đã hoàn toàn thức tỉnh và mạnh mẽ.
"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."
Mời đọc: