Quyển 3: Trật Tự Thế Giới Mới.
Tại một vùng đất xa lạ.
Ngô Huy Tuấn cuối cùng cũng tạm hiểu về tình trạng của mình.
Đây là một bộ chiến giáp, tuy trung tâm dữ liệu chính bị hỏng không thể phục hồi nhưng nanochip các chức năng vẫn còn, và thông tin cơ bản của chiến giáp vẫn còn khiến Ngô Huy Tuấn có thể hiểu đến 70% cách sử dụng. Còn 30% thì đó là về vấn đề ngôn ngữ… có quá nhiều từ mới ở loại tiếng Việt này mà hắn không biết được.
“ Biomehjor giống như một kiểu động lực để điều khiển về mặt cơ học vật lý để chiến đấu , di chuyển vận động. Biomehjor được điều khiển bằng hệ thống thần kinh?”
“ Biomehjor hỏng đến 97% khả năng phục hồi đến 1679 giờ tức là tầm 70 ngày, đó là khi được cung cấp đủ dinh dưỡng hữu cơ… thứ này không phải là máy móc đơn thuần mà khá giống sinh vật, cần uống và có khả năng khôi phục rất ghê gớm”
Ngô Huy Tuấn vừa tích cực tìm hiểu vừa đưa ra nhận định của mình.
Việc đưa mệnh lệnh cho thệ thống điện tử của bộ giáp này rất dễ dàng, cho nên không khó để Huy Tuấn có thể tìm hiểu chúng bằng nanochip.
“ Năng lượng của lò phản ứng hợp hạch còn rất nhiều đủ duy trì hoạt động điện tử cho bôn giáp này mấy chục năm không thành vấn đề…”
“ Robot trinh thám.. nguyên vẹn… tốt…”
Tuấn vui vẻ hẳn lên như trẻ con lúp được đồ chơi mới bắt đầu thực hiện khám phá…
“ Đáng tiếc hệ thống AI chính bị hỏng nếu không thì tốt cả rồi…”
Tuấn thầm than đáng tiếc , nếu có AI trợ giúp thì tốt hơn , lúc này mọi chuyện hắn đều phải tự mình làm…
“ Khởi động Camera”
Tuấn lựa chọn khởi động Camera được gân xung quanh chiến giáp để xem xét tình hình.
Ngay lập tức hình ảnh xung quanh chiến giáp được hiện ra lần lượt trên các màn hình nhỏ in lên lớp vật chất trong suốt về mặt quang học trước mặt Ngô Huy Tuấn.
“ Dùng cách truyền thông tin trực tiếp giây thần khinh thi giác xem sao...”
Quyết định được đưa ra…. Ngô Huy Tuấn nhắm mắt lại cảm nhận… hình ảnh như chân thật nhất hiện ra, camera hiện như con mắt cửa hắn vậy. Chuyển Camera ... chuyển chuyển chuyển...
Liên tục chuyển các camera khung cảnh xung quanh dần được Ngô Huy Tuấn phá họa được một bức tranh sơ bộ về tình cảnh của hắn lúc này.
Tuấn đúng là đang nằm trong một bộ giáp kim loại lấm lem bùn đất... xa xa nơi hắn nằm bất động chính là một dòng sông chảy qua hai bên bờ không quá nhiều cây lớn mà rậm rạp cây bụi nhỏ cùng mộ số đồng cỏ khá bằng phẳng, bên trái hắn không xa là một cánh rừng cây âm u. Lúc này bên cạnh Huy Tuấn có một đám người như dã nhân thời tiền sử đang đào bới bên cạnh một chiếc hố và cố lôi lên một thay vũ khí hợp kim nhìn như một cây rìu.
Ngô Huy Tuấn tin tưởng đây chính là vũ khí của hắn, một cây rìu hình dáng Viking ngoại cỡ toàn thân là kim loại đang được đám dã nhân lôi kéo, xem chừng nó cực kỳ nặng nề.
Đám dã nhân cực kỳ giống nhân loại kể cả kế cấu tỉ lệ cơ thể cho đến kết cấu tỉ lệ các giác quan trên khuôn mặt. Tuy lấm lem nhưng Ngô Huy Tuấn cảm thấy chúng không hề quá khó coi, thậm chí đám dã nhân này nhìn ... đẹp.
Phải rồi, thật lạ lùng nhưng dám dã nhân này có ngũ quan cân đối theo tiêu chuẩn đẹp chung của nhân loại. Màu da hơi trắng khá dống người Châu Âu nhưng có mắt đen và tóc đen xen lẫn một số dã nân có tóc vàng , hung đỏ. Nhưng có một điểm khiến Huy Tuấn chắc chắn đây không phải nhân loại, vì bọn chúng có đôi tại nhọn khác hẳn nhân loại bình thường.
Thật đáng tiếc, nếu Ngô Khảo Ký không bị một hiện tượng tổn thương nào đó phong ấn trí nhớ hay mất trí nhớ khu vực thì hẳn hắn sẽ nhận ra đây chính là Mộc Tộc nổi tiếng Đại Việt. Những kỹ sư thiên tài giúp Đại Việt luôn có những bước tiến bộ vượt bực về ngành vật lý, cơ khí. Ngay cả nếu như ký ức Huy Tuấn dòng thời gian này có thể hoạt động thì cũng có thể nhận ra chủng tộc rất gần gũi Human này.
Trên thực tế thì ở Đại Việt mộc tộc tự coi mình là human và là dân tộc Đại Việt , sống , làm việc, chiến đấu vì dân tộc Đại Việt . Và lẽ dĩ nhiên người Đại Việt cũng không có phân biệt họ. Mối liên hệ giữa người Mộc Tộc và Ngô thị là quan hệ khăng khít không thua gì quan hệ cùng Lý Tô Thị, Đỗ Thị Bắc Việt. Thậm chí tỉ lệ kết hôn của con gái Ngô gia Bố Chính – Huế - Quảng Nam với Mộc thị là rất cao. Vì nơi này cả vùng Tân Bình Lộ tên cổ chính là đại bản doanh của Mộc thị.
Nhưng nhìn mộc Mộc tộc ở đây hẳn sẽ không thể liên hệ nổi những nhà vật lý , kỹ sư Mộc thị ở Đại Việt rồi, bọn họ sống như dã nhân, công nghệ thấp kém chỉ gồm toàn đồ đá và đồ gỗ.
Nhưng Huy Tuấn cảm thấy chủng tộc này cũng không bình thường, khả năng tư duy cơ khí của họ rất tốt mặc dù sử dụng chỉ có dụng cụ gỗ và đá.
Những kết cấu gỗ của họ dùng các lưỡi đá chế tạo nhưng tỏ ra khá tinh minh và có những kế cấu phức tạp...
Không tin hãy nhìn họ đang chặt cây bằng rìu đá làm thành một kết cấu tháp đòn bẩy chuẩn bị cẩu cái gì đó... mà cái gì đó thì rõ là Huy Tuấn và bộ giáp hợp kim rồi.
Thậm chí bọn họ biết dùng cả xe có bánh bằng gỗ kết nối lại dự định để trở Huy Tuấn đi đâu đó.
Huy Tuấn đã thử dùng tâm trí để điều khiển Biomehjor nhưng bất lực, ngay cả cử động môt ngón tay cũng không thể toàn thân của anh ta bị bó chặt. Thứ duy nhất mà Huy Tuấn có thể điều khiển chính là bó cơ Biomehjor tạo thành mặt nạ che miệng mũi của anh ta có thể thu lại.
Tình hình của Huy Tuấn có thể nói rằng không lạc quan chút nào bởi lẽ chất dinh dưỡng chỉ còn lại 2%. Lúc này Biomehjor lại đang “bị thương” và cần chất dinh dưỡng hữu cơ để khôi phục, cho nên nó sẽ có một cơ chế chủ động hấp thu chất dinh dưỡng để cơ thể của nó khôi phục nhanh hơn, đó là bản năng.
Cho nên Huy Tuấn và Biomehjor đang “tranh dành“ nhau chỗ lương thực cuối cùng này. Và nguy chuyện kinh khủng hơn còn ở sau đó, một khi dinh dưỡng hết thì Biomehjor sẽ coi Huy Tuấn chính là chất dinh dưỡng. Huy Tuấn có thể dùng ý thức của mình để khống chế “bản năng” của Biomehjor nhưng đó là khi Huy Tuấn còn tỉnh táo. Khi Huy Tuấn mất đi ý thức thì ... chuyện gì đến cũng phải đến.
Còn về việc ngắt kết nối cùng thoái khỏi bộ giáp?
Đó là việc không thể vì toàn thân của Huy Tuấn đã bị bó cứng... không thể nào nhúc nhích được ngay cả khi ngắt đi kết nối.
Một ý tưởng hiện ra... chỉ có thể lừa đảo bộ tộc người dã nhân này khiến họ săn bắn cùng hái lượm thức ăn giàu dinh dưỡng hữu cơ giúp đỡ thì Huy Tuấn hắn mới có thể thoát khốn, nếu không thì một kết rùng rợn quả bị Biomehjor gặm nhấm từ từ cho đến chết sẽ là tương lai của hắn. Một cái chết cực kỳ kinh dị.
“ Kích hoạt hệ thống phân tích ngôn ngữ”
Không do dự nhiều... Huy Tuấn tạm thời an toàn trong 7 ngày theo tính toán trước khi năng dung dịch cao phân tử chất dinh dưỡng hữu cơ hết hẳn. Tròng bảy ngày này hắn có rất nhiều việc cần làm. Quan trọng nhất trong đó chính là tìm được cách giao lưu cùng những người nơi đây để có thể “nhờ họ giúp đỡ”.
Cùng lúc này tại Thành Phố Mexican – Tiểu Bang Trung Mỹ của Đại Việt Liên Hiệp các Vương Quốc.
“ Đã tìm thấy tín hiệu của cha , vẫn nằm trong chiều không gian này và rất gần” Đây là thành phố cổ đại Teotihuacan và nơi Na Ri đang sử dụng để tìm tung tích của Cha Ký hay nói chính xác là tìm tung tích vũ khí của cha.
Không nghi ngờ gì, bên dưới Đền Thờ Nữ Thần Maya ( Nữ thần mặt Trăng) chính là một cơ sở cũ của Zolzic và đã được người Đại Việt khai thác sạch sẽ từ thời Ngô Khảo Ký . Sau đó nơi này bị phong ấn lại rồi ẩm dấu đi.
Không ai biết nơi này còn ẩn dấu một số máy móc Zolzic ngoại trừ Na Ri.
“ Bà Liên Quỳnh, con trai của bà dĩ nhiên vẫn sống khoẻ nhưng tín hiệu của anh ta bị một vật gì đó cản trở rất nghiêm trọng cho nên không thể xác định chính xác. Chỉ biết là anh ta ở rất gần Trái Đất và ước chừng khoảng cách từ 4000- 11.000 km thôi.”
Ba người phụ nữ ngồi cùng nhau, trên mặt của bà Quỳnh cùng cô con dâu tương lai ánh lên vẻ lo lắng cùng chờ mong… câu trả lời của Na Ri khiến cả hai thở phào một hơi. Còn sống và gần Trái Đất như vậy thì tốt quá rồi… đối với công nghệ của bộ giáp mà Ánh Nhi đã trang bị sẽ không quá khó để trở về với khoảng cách ấy.
Nhưng hệ thống liên lạc và định vị rõ ràng đã hỏng cho nên không thể biết chính xác vị trí của Huy Tuấn qua cách thông thường. Điều này vẫn làm hau người phụ nữ lo lắng vì áo giáp hỏng chỗ này thì có thể hỏ chỗ khác…. An nguy của Huy Tuấn vẫn khiến hai người phụ nữ này mất ăn mất ngủ.
Khi này bà Quỳnh chỉ có thể nhịn xuống cảm xúc của bản thân mà động viên Con dâu phấn chấn, không ảnh hưởng đến sức khoẻ và thai nhi.
Lý Tô Ánh Nhi cũng biết điều đó, nàng giữ vững tinh thần hi vọng , kiên trì lạc quan mà chờ đợi cha của đứa con trong bụng của mình trở về. Việc tìm kiếm trong không gian vũ trụ không có định vị là vô vọng. Chỉ có thể nhờ cả vào Na Ri với công nghệ của cô ta.
Na Ri cũng hứa chắc chắn có thể tìm ra Ngô Huy Tuấn, cô dự định sẽ tháo rỡ hệ thống Zolzic ơ nơi này để lắp lên chiến hạm không gian, đi ra ngoài vũ trụ tìm cha.
Công việc tìm kiếm này không thích hợp cho một phụ nữ có thai cho nên Lý Tô Ánh Nhi chỉ có thể ở nhà chờ đợi.
Câu truyện của hai vợ chồng phò mã công chúa Ngô Khảo Ký- Lý Từ Huy lại được tái diễn trong những hình ảnh sống động của những thước phim.
Năm đầu năm 1073, sau lễ thành hôn khá rình ràng ở Thăng Long.
Hai vợ chồng mang theo người hầu, tì nữ, bộ hạ một đường xuôi nam mà về Bố Chính nơi họ sẽ … ở đó đến hết đời.
Điều lệnh mãi mãi Trấn Thủ Bố Chính đã khiến vị Phò Mã Lý Triều này và con cháu hắn đừng hòng thoát khỏi mảnh đất chó ăn đá gà án sỏi này. Và đương nhiên Quận Chúa Lý Từ Huy chung số phận rồi.
Hắn không phải thần, càng không thánh mẫu, hắn không tính toán được tất cả, vì người thông minh và lợi hại hơn hắn có rất nhiều.
Hắn một đường mạnh lên, một đường hủy diệt tất cả, một đường trở thành chân chính cường giả.
Ta là chính kiếp nạn của Chư Thiên Vạn Tộc.
mời các bạn đón đọc.